Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng hôm sau, Đường Tam gọi các đồng bạn đến gian phòng của mình.
Trình Tử Chanh, Vũ Băng Kỷ, Cố Lý cùng Độc Bạch nhìn qua đều rất sáng láng, nhất là Trình Tử Chanh, trong đôi mắt đẹp không che dấu được mừng rỡ.
Đường Tam cười nói: "Chanh tử sư tỷ, xem ra thu hoạch tương đối khá a!"
Trình Tử Chanh nói: "Đúng vậy. Thật không nghĩ tới, sắc bén hoá ra là cảm giác như vậy, đúng là thu hoạch đặc biệt lớn. Đường Tam, ta cũng không muốn đi đến cung điện khác, ta muốn tiếp tục đi Kiếm Thánh cung để cảm thụ nhiều hơn. Ta cảm thấy đây mới là nơi phù hợp nhất với ta."
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, ngày hôm qua ta cũng phát hiện như thế. Huyết mạch khác nhau kỳ thật sẽ thích hợp với các cung điện khác nhau. Nếu như ta không đoán sai, huyết mạch càng cường đại thì có thể đạt được nhiều chỗ tốt ở nhiều cung điện khác nhau. Chanh tử sư tỷ, ta thấy Kiếm Thánh cung rất thích hợp với ngươi, trừ cung đó ra, ngươi nhất định phải đi Bất đáy huyệŧ một chuyến. Trong Điểu Yêu nhất mạch, Kim Sí Đại Bằng Điểu rất cường đại, nhưng Phượng Hoàng là Bách Điểu Chi Vương, ở cung điện của Bất Tử Đại Yêu Hoàng, ngươi nhất định sẽ có cảm ngộ mới. Cho nên, ngươi hãy đến Kiếm Thánh cung cùng Bất Đáy huyệŧ, chỉ cần tới hai nơi này là được."
Nói xong, hắn nhìn Vũ Băng Kỷ nói: "Đại sư huynh, Kiếm Thánh cung cũng có lợi cho ngươi vận dụng Băng nguyên tố để công kích, cho nên trước tiên ngươi hãy ở cùng với Chanh tử sư tỷ tu luyện. Ngoài ra còn một chỗ mà ngươi nhất định phải đi. Chính là Vô Tận cung của Thuỷ Mạn Kiền Khôn Vô Tận Thiên Tinh Hoàng. Nước cùng Băng đồng nguyên, bản thân ngươi cũng là Băng tinh biến, đến đó hẳn là có cảm ngộ không nhỏ."
"Ta thì sao?" Cố Lý vội vàng hỏi.
Đường Tam trầm ngâm một lát rồi nói: "Cố Lý sư huynh, đối với ngươi kỳ thật không có cung nào có thuộc tính phù hợp, thời gian vốn dĩ quá mức đặc thù. Theo ta, với tình huống của ngươi hẳn là nên đi cung của vị mạnh nhất kia. Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng có danh xưng Vô Sở Bất Năng, nếu hắn không gì không làm được cũng sẽ điều khiển được thời gian. Hơn nữa, Thuỷ Tinh cung hẳn có áp lực mạnh nhất, siêu việt hơn các cung còn lại. Ở đó rèn luyện Tinh Thần Lực cũng là thích hợp nhất. Cho nên, ta đề nghị ngươi chỉ đi Thuỷ Tinh cung."
Độc Bạch cười hì hì nói: "Ta đây chính là đi Thiên Hồ cung rồi."
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Không sai, ta sẽ cùng ngươi đi Thiên Hồ cung, tránh để ngươi xảy ra vấn đề gì. Ở Thiên Hồ cung, ta muốn ngươi nhớ kỹ, cho dù là có cảm ngộ sâu như thế nào cũng không nên bước hơn một nửa số bậc thang, ta lo lắng ngươi không khống chế được mà bại lộ huyết mạch."
"Được, tất cả nghe theo ngươi." Độc Bạch liên tục gật đầu nói.
Vũ Băng Kỷ nói: "Vậy hôm nay chúng ta bắt đầu chia ra hành động?"
Đường Tam nói: "Để cho xe ngựa đi từ gần đến xa, lần lượt đưa chúng ta tới a. Đại sư huynh, hai ngày tiếp theo ngươi cùng Chanh tử sư tỷ đi Kiếm Thánh cung, ta cùng Độc Bạch sư huynh sẽ đi Thiên Hồ cung, Cố Lý sư huynh đi Thuỷ Tinh cung, chúng ta chia nhau ra hành động. Hai ngày sau, Đại sư huynh cùng Chanh tử sư tỷ lại điều chỉnh, chia ra đi Bất Đáy huyệŧ và Vô Tận cung."
"Được."
Vũ Băng Kỷ phát tiền cho mọi người, có chút đau lòng nói: "Từ khi đến Tổ đình đúng là tiêu xài như nước a!"
Đường Tam cười nói: "Nhưng hiệu quả đúng là rất tốt. Yên tâm đi, lão sư có rất nhiều tiền. Hiện tại chi tiêu vào những thứ này cũng không hết bao nhiêu."
Năm người cùng một chỗ ăn điểm tâm, sau đó lại ra cửa, lần này chia nhau ra.
Đầu tiên đưa Vũ Băng Kỷ cùng Trình Tử Chanh đến Kiếm Thánh cung, bọn họ đã quen đường, có kinh nghiệm ngày hôm qua, Đường Tam cũng không cần lo lắng điều gì.
Sau đó là đưa Cố Lý đến Thuỷ Tinh cung. Thuỷ Tinh cung là khu vực trọng yếu nhất ở Tổ đình, Thiên Hồ cung cũng như vậy.
Hai vị Đại Yêu Hoàng này lần lượt có bài danh thứ nhất và thứ ba nên hiển nhiên cung điện của họ đều ở nơi quan trọng nhất.
Cố Lý xuống xe, Đường Tam lần nữa dặn dò hắn không nên liều lĩnh. Thuỷ Tinh cung là cung điện đứng hàng đầu, nhất định là nơi cường đại nhất, hắn nhất định phải cẩn thận.
Cố Lý đáp ứng, mang theo tâm tình phấn khởi cùng chút bất định bước đi.
Sau một trạm nữa mới đến Thiên Hồ cung.
Còn chưa xuống xe, Độc Bạch liền giữ chặt tay Đường Tam, "Tiểu Đường, ngươi nói ta sẽ bị phát hiện hay không? Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng chính là Chúa tể Vận Mệnh, ngươi nói, hắn có thể cảm ứng được ta đến hay không? Rồi trực tiếp bắt ta lại?"
Đường Tam vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: "Ngươi không cần lo lắng điều này. Với cường giả cấp độ Đại Yêu Hoàng, ngươi chỉ là một con đom đóm nhỏ. Dù hắn có thể cảm nhận được ngươi có chút khác lạ thì cũng không để ý đâu. Yên tâm đi, hắn không có rảnh rỗi như vậy, hắn còn phải quản lý toàn bộ Tổ đình. Ngươi chỉ cần không chủ động đem Thiên Hồ Biến bại lộ, không leo lên quá nửa bậc thang thì khả năng bị phát hiện vô cùng nhỏ. Hơn nữa còn có ta ở bên cạnh ngươi. Đi thôi."
Vừa nói, hắn vừa kéo Độc Bạch xuống xe ngựa.
Khi hai người vừa xuống xe liền cảm thấy chấn động, nhưng sau đó, Độc Bạch lại có chút run sợ.
Ngọn núi trước mắt cao hơn Kiếm Thánh cung không ít, khoảng chừng hơn năm trăm mét. Toàn thân núi trắng noãn, cũng không biết làm từ vật liệu gì mà thành. Một cỗ khí tức vô hình lặng lẽ lan tràn trong không khí, bên trong đó mang theo vài phần dụ hoặc và một cảm giác kỳ lạ khó nói nên lời, cứ như vậy quanh quẩn xung quanh.
Sắc mặt Đường Tam lập tức trở nên nghiêm túc, đây là số mệnh chi lực, rất nồng đậm. Lúc này, khi bọn họ nhìn ra xa sẽ có cảm giác tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên nhỏ bé.
Đường Tam kéo Độc Bạch không để hắn tiếp tục nhìn về phía trước. Hai người đứng yên tại chỗ cảm thụ.
Thời gian dần trôi qua, ánh mắt kinh ngạc dần xuất hiện trong mắt Đường Tam. Ngọn núi Thiên Hồ trước mắt này ...
Hắn đã biết thân núi kia được làm từ vật liệu gì rồi.
Số mệnh, đúng vậy, chính là do số mệnh ngưng kết mà thành. Hoặc là nói nó là một khối Khí Vận Chi Thạch. Cũng có thể nói là số mệnh thực thể hoá?
Làm sao có thể có tồn tại như vậy?
Cho dù đã trải qua ba kiếp, hơn nữa từng là Thần Vương, hắn cũng chưa từng gặp qua một tồn tại như thế.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng này, cuối cùng là một nhân vật như thế nào? Đây quả thật là Chúa Tể Vận Mệnh a! Hắn lại có thể đem số mệnh chi lực ngưng tụ thành vật. Chính xác mà nói, các đời Đại Yêu Hoàng của Thiên Hồ tộc đã đem tất cả số mệnh chi lực ở Pháp Lam tinh ngưng tự ở nơi này, toạ trấn trong Tổ đình. Vì Yêu Tinh hai tộc mà gia trì vận khí.
Khó trách ở trên Pháp Lam tinh chỉ có hai tộc Yêu Tinh là mạnh mẽ, cường đại đến như vậy, thậm chí có thể so sánh với thần giới.
Hoá ra, bọn họ đã đem trọn số mệnh ở tinh cầu này ngưng tụ ở nơi đây, duy trì vận may cho Yêu Tinh hai tộc. Dưới tình huống này, Pháp Lam tinh có tài nguyên phong phú, chung quy có số mệnh gia trì, Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc làm sao có thể không cường đại?
Thậm chí có thể nói, ngọn núi trước mặt Đường Tam này chính là hạch tâm của toàn bộ Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc. Thậm chí Đường Tam còn nghĩ, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có thể trực tiếp câu thông với Vị Diện Chi Chủ. Nếu không có Vị Diện Chi Chủ đồng ý và giúp đỡ, hắn căn bản không có khả năng đem số mệnh ngưng tụ trong một phạm vi nhất định.
Cho dù là Đường Tam đối với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cũng không khỏi ngưỡng mộ và kính nể.
Quá mạnh mẽ! Đây quả thực có thể dùng từ kỳ tích để hình dung.
Khó trách các chủng tộc khác không thể nào quật khởi, không cách nào uy hiếp được sự thống trị của Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc. Họ tất nhiên không thể đứng lên nếu có có vận may phù hộ.
Đường Tam cũng hoài nghi, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có phải là Vị Diện Chi Chủ hay không?
Vị Diện Chi Chủ có nhiều loại tồn tại, có loại chỉ là năng lượng mà không có thành hình, nhưng cũng không phải không có loại có hình dáng cụ thể. Nếu Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng chính là Vị Diện Chi Chủ, tự mình thủ hộ Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc, hay nói là bồi dưỡng bọn chúng trưởng thành, kéo theo vị diện này tiến hoá. Đây cũng không phải là không có khả năng.