Nhân bản sau khi dung hợp này có ánh mắt linh động hơn, mang theo lãnh quang nhìn về phía Đường Tam.
Đường Tam dùng Lam Ngân Bá Vương Thương chống đỡ thân thể của mình, ánh mắt sáng rực nhìn nó, không lên tiếng. Nhưng trong lòng hắn lúc này đã trầm xuống. Hắn hiểu mình đã gây chú ý với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng. Cái trước mắt này chỉ sợ không phải là khảo hạch chính thức.
Nhân bản cầm trong tay Lam Ngân Bá Vương Thương chậm rãi đi tới chỗ Đường Tam. Trên đường đi, trên người nó dần hiện lên một khải giáp thuỷ tinh mỹ lệ. Khải giáp này có màu băng lam, tản ra hào quang sáng chói, mỗi một mặt phản chiếu Đường Tam vào trong đó, làm cho tư duy của hắn có chút chậm chạp.
"Các ngươi đi đến đây có hai người. Tên Thì Quang Biến kia vẫn còn đang kiên trì, bất quá hắn còn kém xa so với ngươi. Thật không nghĩ tới ta còn có thể gặp một nhân loại thú vị như vậy. Ngươi bây giờ có hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất, ta có thể thả ngươi đi, khảo nghiệm thất bại. Nhưng đồng bạn của ngươi sẽ chết. Lựa chọn thứ hai, ngươi phải kiên trì dưới công kích của ta trong một phút. Ta sử dụng chính là lực lượng của ngươi cùng với mấy nhân bản kia dung hợp lại, cũng sẽ tăng thêm năng lực của bản thân ta. Nếu ngươi kiên trì được, đồng bạn của ngươi có thể sống, ngươi cũng thông qua khảo nghiệm. Hiện tại, nói cho ta biết lựa chọn của ngươi."
Đường Tam thở sâu, chậm rãi đứng thẳng sống lưng, trên mặt vẫn biểu lộ bình tĩnh, "Miện hạ, lấy thân phận của ngài, hà tất lại làm khó một tiểu nhân vật như ta vậy. Đây đã vượt qua khảo nghiệm rồi."
Nhân bản thản nhiên nói: "Ở chỗ này, trên toàn bộ đại lục, ta chính là Chúa Tể. Ta nói cái gì chính là cái đó. Ta muốn như thế nào sẽ thành như thế đó."
Đối với âm thanh bình thản và tràn ngập bá đạo này, trên mặt Đường Tam cũng không có biến hoá gì, "Như vậy, ta thỉnh ngài ta sẽ tiến hành khảo nghiệm, sẽ tận khả năng kiên trì một phút đồng hồ. Nhưng ta cần ngài hứa một chuyện. Nếu ta thua, xin ngài bỏ qua cho đồng bạn của ta. Nếu ta thắng, ngài không được cưỡng ép nô dịch ta. Nếu không, với ta mà nói là không có cơ hội, ngài trực tiếp gϊếŧ ta đi."
Ánh mắt nhân bản nhìn Đường Tam có chút biến hoá, nó trầm mặc một lát, lạnh nhạt nói: "Được, ta đáp ứng ngươi."
"Đa tạ miện hạ." Đường Tam khom người hành lễ.
Nhân bản lạnh nhạt nói: "Ngươi không cần cảm ơn ta, ta sẽ không hạ thủ lưu tình. Ngươi phải đối mặt với ta khi ở tu vi Cửu giai. Mà lúc đó, ta đã sớm vô địch đồng cấp."
Vừa nói, Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay nó chậm rãi nâng lên, chỉ hướng Đường Tam.
Đường Tam thở sâu, cũng chậm rãi giơ Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay lên. Hắn biết, trừ Thần Thức, mình không thể ẩn giấu gì nữa, nếu không hắn nhất định sẽ chết. Mà bại lộ Thần Thức, rất có thể hắn cũng phải chết.
Nhân bản, không, chuẩn xác mà nói là Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay chỉ lên trên, Thiên Phu Sở Chỉ trong nháy mắt bạo phát.
Thương kỹ của Đường Tam, hơn nữa khi trường thương đâm ra, tốc độ thời gian xung quanh bỗng nhiên tăng vọt, Thì Quang Biến!
Không sai, chính là trong nháy mắt bộc phát Thì Quang Biến, Thời Gian Gia Tốc!
Đường Tam thậm chí không có cơ hội để trốn thoát, thương mang đã tới bên người.
Càng đáng sợ là, trong nháy mắt này, không gian xung quanh Đường Tam toàn bộ bị phá toái, tựa như sụp đổ trong chớp mắt vậy. Khổng Tước Biến, Không Gian Phá Toái!
Hắn biết, đương nhiên Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cũng biết.
Không có nửa phần chần chờ, Đường Tam ngay lập tức phát động. Đồng dạng là Thì Quang Biến, nhưng là Thời Gian Ngưng Cố.
Thương mang đang cuồng bạo kia lập tức chậm lại, nhưng cũng đã đến trước mặt Đường Tam.
Mà Đường Tam tranh thủ cho mình, chính là khoảng thời gian chớp nhoáng này.
Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay giơ lên, một vòng tròn kỳ diệu từ trong trên thanh trường thương hiện ra. Lúc này, Đường Tam vô cùng chăm chú, tựa hồ hoàn toàn không nhìn thấy không gian xung quanh đang sụp đổ, không có đối mặt với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng. Tất cả tập trung đều đặt lên vòng tròn trên trường thương kia.
Vòng tròn kỳ dị đập vào mắt, trong mắt Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lập tức toát ra một tia kinh ngạc, mà tất cả thương mang hắn đâm ra trong chớp mắt đã bị vòng tròn kia bao phủ rồi biến mất.
Đây là năng lực gì?
Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng không tiếp tục tấn công, mặt ngoài khải giáp thuỷ tinh kia sáng lên, sau một lúc, Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay cũng học theo Đường Tam vạch ra một vòng tròn.
Nhưng quỷ dị là, vòng tròn này không giống với cái của Đường Tam, nó đơn giản chỉ là một vòng tròn thôi.
Đường Tam thừa dịp này đã thở phào một hơi, hắn cũng không lui lại, cũng không khôi phục Không Gian Phá Toái, mà mở ra đôi cánh sau lưng. Đôi cánh đập rung, dưới sự thúc đẩy của nó, hắn như một đạo lưu tinh màu vàng, bay nhào về phía Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng.
Tiến công mới là phòng thủ tốt nhất. Chiến trường này là sân nhà của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, hắn tuyệt đối không vì ước hẹn một phút mà chạy trốn. Muốn chân chính thông qua lần khảo nghiệm này, không chỉ cần kiên trì một phút, biện pháp tốt nhất là đánh bại nhân bản trước mắt.
"A, còn có loại thứ năm?" Ánh mắt Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng sáng lên, trường thương trong tay vẽ một đường, quang diễm màu bạch kim sáng lên, trường thương cũng đâm ra. Trong khoảnh khắc trường thương đâm ra này, sau lưng của hắn cũng mở ra đôi cánh màu đỏ rực mỹ lệ.
Đó là một đôi cánh hoả diễm, phía sau đôi cánh có một quang ảnh Hoả Phượng Hoàng nổi lên, trong miệng phát ra tiếng hót thánh thót.
Đường Tam cảm thấy đôi Kim Sí của mình bỗng nhiên run rẩy, tốc độ chợt giảm. Mà trường thương của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng mang theo hoả diễm bạch kim và đỏ rực đã đến trước người mình. Không Gian Phong Toả cũng theo đó mà đến, làm hắn không thể né tránh.
Hoả Phượng Hoàng? Chẳng lẽ đây là Phượng Hoàng Hoả Diễm của Bất Tử Đại Yêu Hoàng?
Vô Sở Bất Năng Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, ngươi biết hắn biết, ngươi không biết hắn cũng biết.
Đường Tam dùng lực cắn một chút đầu lưỡi của mình, mượn cảm giác nhoi nhói để làm mình tỉnh táo lại. Sau đó đôi mắt của hắn liền chăm chú nhìn vào hai mắt của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng.
Hào quang màu tử kim cơ hồ bắn ra ngay lập tức, Tử Cực Ma Đồng, trong các trận chiến chưa từng dùng qua, rút cuộc đến thời điểm trọng yếu này cũng dùng đến.
Trường thương trong nháy mắt liền dừng lại, ngay cả hư ảnh Phượng Hoàng cũng có dấu hiệu muốn tiêu tán.
Nó dung hợp huyết mạch chi lực của hơn bốn tên nhân bản, ở thực lực chỉnh thể tuyệt đối đã đạt đến tiêu chuẩn Cửu giai, mà Đường Tam mới chỉ có Bát giai. Nhưng ở phương diện Tinh Thần Lực, Đường Tam nguyên bản là Cửu giai đỉnh phong, còn đối phương, chỉ cần không đột phá đến Thần cấp, như vậy cao nhất cũng là Cửu giai đỉnh phong.
Trường thương mang theo hai loại huyết mạch chi lực lúc này đã yếu đi nhiều, không có Tinh Thần Lực khống chế, Không Gian Phá Toái xung quanh cũng theo đó mà ngừng lại.
Mà Đường Tam cần chính là cơ hội này. Trong nháy mắt khi đối phương thất thần, hắn phát động Linh Tê Thiên Nhãn, bởi vì xảy ra quá nhanh, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng mới không thể phát hiện ra Thiên Hồ Biến.
Vận khí gia trì làm tăng vận may của hắn. Tinh thần khí hợp nhất, rót vào trong trường thương. Nhân thương hợp nhất, Được Ăn Cả Ngã Về Không.
"Phanh" một tiếng, Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng bị Đường Tam chấn vỡ, còn trường thương hắn đâm ra trong nháy mắt đã đến trước mặt đối phương.