Đường Tam nhìn Vũ Băng Kỷ, thoáng có chút do dự. Thủ pháp Ám Khí Bách Giải tinh diệu phi phàm, hắn sử dụng cũng có thể nói là có thiên phú dị bẩm, nhưng truyền thụ cho Vũ Băng Kỷ lại là một chuyện khác. Lúc này và lúc hắn còn ở trấn Phong Lang có chỗ bất đồng. Nơi đây là căn cứ trọng điểm của Cứu Thục, nếu Vũ Băng Kỷ học được, rất nhanh sẽ khiến cho tổ chức hoài nghi. Cho dù có trấn trưởng che giấu cho mình, nhưng cũng không được trong thời gian dài.
Vũ Băng Kỷ nhìn ra được Đường Tam đang chần chờ, nói: "Ta có thể dựa vào phương thức nhiệm vụ trả ngươi thù lao, được không?"
Trình Tử Chanh đột nhiên mở miệng nói: "Còn muốn thù lao à? Tất cả mọi người đều là người một nàh, Tiểu Đường ngươi không được keo kiệt."
Đường Tam liếc Trình Tử Chanh một cái, cô nương này, thật sự như là Độc Bạch nói trúng. Đại sư huynh mị lực quả nhiên kinh người.
Không chờ Đường Tam mở miệng, Vũ Băng Kỷ nghiêm mặt nói: "Chanh tử, không thể nói như vậy. Lão sư trước nay đều dạy chúng ta phải trao đổi công bằng. Đây là nguyên tắc của học viện, cho nên mới có nhiệm vụ tồn tại. Chúng ta muốn đạt được cái gì thì phải trả một cái giá tương ứng. Tiểu Đường, ngươi có thể nói giá, nếu như ta chấp nhận được, ta sẽ cùng ngươi học."
Đường Tam nói: "Đại sư huynh, không phải ta không nguyện ý dạy ngươi, chủ yếu là những điều này do ta tìm tòi mà ra, không nhất định sẽ phù hợp với ngươi. Thích hợp dùng để khống chế Phong nguyên tố, cũng chưa hẳn thích hợp để khống chế Băng nguyên tố, đúng không? Ta cần cân nhắc một chút, xem có thủ pháp nào thích hợp với ngươi."
Vũ Băng Kỷ nói: "Vậy cảm ơn ngươi. Ngươi nói rất đúng, nguyên tố có đặc tính khác nhau thì có cách khống chế khác nhau. Băng nguyên tố thật ra là một loại nguyên tố ổn định, công phòng đều được, còn có đặc tính rét lạnh. Kỳ thật gần đây ta tu luyện có chút mê man, không biết là nên trọng điểm tu luyện tấn công, hay nên tu luyện phòng ngự. Trận chiến với ngươi hôm nay, ta thu hoạch được rất nhiều. Thật không nghĩ đến ngươi có tu vi Ngũ giai, lại có thể làm lực công kích của Phong nguyên tố cường đại như vậy. Xem ra giữa nguyên tố quả nhiên không phân chia mạnh yếu, mà phải xem do ai sử dụng."
Đường Tam gật đầu nói: "Đúng vậy, độ mạnh yếu giữa các nguyên tố không phải là tuyệt đối, vì mỗi nguyên tố đều có một ít thuộc tính đặc thù. Tựa như Thì Quang Biến của Cố Lý sư huynh, có thể trong thời gian ngắn khống chế thời gian rất kỳ diệu. Muốn đem uy năng của khống chế nguyên tố triển khai đến tận cùng, đầu tiên cần có đủ lý giải về nguyên tố, phát huy ưu điểm, hạn chế nhược điểm của nó."
Vũ Băng Kỷ đồng tình nói: "Đúng là như vậy. Tiểu Đường, ngươi có hiểu biết gì về Băng nguyên tố?"
Đường Tam nói: "Hiểu biết không dám nói, ta vẫn cảm thấy, Băng nguyên tố tuy rằng nhìn qua đơn giản, nhưng ẩn chứa năng lượng tích luỹ. Băng là nước ngưng kết mà thành, nếu nói nước là chí nhu, vậy Băng là hoàn toàn ngược lại. Băng nguyên tố chí cương, phòng ngự tuy trọng yếu, nhưng theo ta, nếu như có thể đem công kích của nó phát huy triệt để, hiệu quả sẽ tốt hơn. Dù sao, công kích mới là phòng ngự tốt nhất."
Nghe được câu sau cùng, đôi mắt Vũ Băng Kỷ sáng rõ: "Đúng, đúng! Công kích mới là phòng ngự tốt nhất, câu này rất hay. Ta hiểu rồi, ta giống như có chút hiểu rõ rồi. Tiểu Đường, cảm ơn ngươi. Lời ngươi vừa nói đã làm cho ta thông suốt." Hắn cảm thấy, chỉ điểm của Quan lão sư cũng không rõ ràng như Đường Tam.
Đường Tam thấy Vũ Băng Kỷ nghe hiểu ý của mình liền cười rạng rỡ. Thân từng là Thần Vương, chỉ điểm người trẻ tuổi này là một chuyện quá đơn giản, tuy rằng hiện tại hắn đang sống ở Yêu Tinh Đại Lục.
Không đến mười năm, hắn đã dần thích ứng với thân phận phụ thuộc nhân loại này, nhưng hắn làm người ba kiếp rồi, nhân loại bình thường cũng không thể so sánh.
Trình Tử Chanh không hiểu nhìn Đường Tam, lại nhìn Vũ Băng Kỷ, không rõ Vũ Băng Kỷ hiểu rõ cái gì, nhưng nàng chưa từng thấy Vũ Băng Kỷ nhảy nhót như thế, bình thường Đại sư huynh đều có bộ dạng trầm ổn. Chỉ cần hắn cao hứng, Trình Tử Chanh tự nhiên cũng sẽ cao hứng.
"Tiểu Đường, ngươi thật là lợi hại! Vậy còn ta, ngươi cảm thấy Kim Bằng Biến của ta thế nào?" Trình Tử Chanh nhìn về phía Đường Tam.
Đường Tam nói: "Đại Bàng khi đón gió liền có thể bay xa chín vạn dặm. Về phương diện phi hành, Kim Bằng là cường đại nhất trong Yêu Quái Tộc, nhất là phi hành đường dài. Cho nên ngươi phải đem ưu thế phi hành phát huy, một là tốc độ, hai là phản ứng. Hai phương diện này hiện tại ngươi có chút chưa đủ."
"Ta đề nghị ngươi rảnh thì bay nhiều hơn, có thể thử nghiệm phi hành tầm thấp trong rừng, dưới tình huống tận khả năng tăng tốc né tránh cây cối trong rừng. Như vậy, kỹ xảo phi hành của ngươi sẽ tăng lên. Còn có khi tiến thân, nhất định phải trong thời gian ngắn bay lên, bởi vì chỉ có bay lên, năng lực của ngươi mới có thể hoàn toàn phát huy ra được. Một khi không thể phi hành, thực lực của ngươi chỉ sợ không phát huy được một nửa. Không nên thử nghiệm cùng người khác chiến đấu trên mặt đất, đó không phải là chiến trường của ngươi, không nên làm."
Trình Tử Chanh kỳ thật chỉ tuỳ tiện hỏi, không nghĩ tới Đường Tam lại cho mình đề nghị rõ ràng như vậy, so với lão sư còn nhiều hơn. Trong thời gian ngắn, nàng không khỏi có chút sững sờ.
Vũ Băng Kỷ ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu: "Có đạo lí. Trong rừng cây thử nghiệm phi hành tầm thấp, rất có ý tứ! Chanh tử, ta cảm thấy ngươi có thể thử xem. Đại bàng đón gió có thể đi xa chín vạn dặm, những lời nói này rất hay. Tiểu Đường ngươi thật tài tình."
Đường Tam cười nói: "Ta chỉ tuỳ tiện nói một chút. Sư tỷ nếu cảm thấy có trợ giúp thì có thể thử xem."
"Ừ ừ." Trình Tử Chanh cũng là người thông minh, Đường Tam nói mà Vũ Băng Kỷ cũng khẳng định như vậy, làm cho nàng đem lời nói này ghi nhớ sâu.
Vũ Băng Kỷ nói: "Tiểu Đường, còn phương pháp áp súc Phong nguyên tố thì sao? Phong nguyên tố vô cùng không ổn định, muốn áp súc là chuyện không dễ dàng. Ngươi làm như thế nào có thể cải biến được tình trạng không ổn định này?"
Đường Tam nói: "Cái này phải xem tần số nguyên tố rồi, tương đối mà nói là dành cho tất cả các nguyên tố không ổn định. Nếu như dựa vào tần số của nguyên tố mà xảo diệu sắp xếp, như vậy, bọn nó có thể tiến hành dung hợp ở trình độ nhất định. Dung hợp càng cao thì chính là bộ dạng áp súc. Ta làm mẫu đơn giản cho các ngươi xem."
Nói xong, tay phải hắn nâng lên, thanh quang lập loè, một luồng gió xoáy nho nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Gió xoáy màu xanh kia xoay tròn trên tay, đặc tính tự do của Phong nguyên tố triển khai.
Đường Tam lại duỗi tay trái ra, một luồng gió xoáy khác lại xuất hiện, gió xoáy này cũng không khác lắm với cái trước.
Sau đó, hai cánh tay dần dần tiếp cận, hai gió xoáy rõ ràng có chút bài xích nhau, trong quá trình tiếp cận đều bị đối phương thổi trúng, có chút không ổn định, đung đưa.
"Nhìn rõ ràng." Đường Tam nhắc nhở một câu. Sau đó hai tay tách ra một chút, làm cho hai gió xoáy kéo dãn khoảng cách. Thanh quang lập loè, hai gió xoáy tựa hồ phát sinh một ít biến hoá rất nhỏ.
Thời gian dần qua, ngay cả Trình Tử Chanh đều nhìn ra biến hoá, tần suất xoay tròn của hai gió xoáy dần giống nhau.
Khi Đường Tam để cho hai gió xoáy tiếp cận lần nữa, bọn nó vẫn có chút rung rung, nhưng cảm giác bài xích không rõ ràng như lúc trước. Khi hai gió xoáy đụng nhau, bọn nó vậy mà sinh ra một lực hút, bắt đầu dung hợp, hơn nữa rất nhanh hoà thành một thể.
Nguyên bản hai gió xoáy biến thành một, màu sắc rõ ràng đậm hơn một chút, Phong lực cũng càng mạnh, vững vàng xoay tròn trên tay Đường Tam.
Một màn này đối với Trình Tử Chanh rất kì dị, nhưng mà đối với người khắc khổ nghiên cứu khống chế nguyên tố như Vũ Băng Kỷ, quả thực như đã tìm được con đường mới.
"Cùng tần suất xoay tròn?"