Sau một bàn gỗ toả ra mùi hương thoang thoảng có một tên Yêu Quái Tộc đang đứng, đưa lưng về phía bọn họ. Qua cửa sổ có thể quan sát Đấu Thú Tràng, lúc này khán giả bên ngoài đang rời đi, nhưng nơi này lại không hề có âm thanh huyên náo đó, hiển nhiên là cách âm cực kỳ tốt.
Nhìn từ sau lưng, trên đầu Yêu Quái Tộc này có sừng hươu trắng noãn như ngọc, đúng là một tên Lộc Yêu, mà từ hoa phục hắn mặc trên người có thể nhìn ra, hắn là chủ nhân của nơi này.
"Tràng chủ, bọn họ đã tới rồi." Thị Huyết Ma Viên cực kỳ cung kính nói.
"Ừm, ngươi đi ra ngoài trước đi." Thanh âm dễ nghe vang lên.
"Vâng." Thị Huyết Ma Viên khom người hành lễ, sau đó bước nhanh ra ngoài, từ đầu tới cuối không nhìn nhóm Đường Tam một chút nào.
Tên Lộc Yêu kia chậm rãi quay lại, nhìn năm người Đường Tam. Hắn có khuôn mặt anh tuấn, nhìn qua là bộ dạng trung niên, khí tức nội liễm, nhưng trong mắt ân ẩn có thần quang lưu chuyển. Trên người hắn có một cỗ thần vận đặc thù tự nhiên tồn tại.
Đường Tam nhìn qua đã phân biệt được chủng tộc của đối phương, bởi vì hắn đã từng thôn phệ huyết mạch chủng tộc này. Linh Tê Lộc Yêu! Mà còn là một tên tu vi Thần cấp!
Linh Tê Lộc Yêu có Tinh Thần Lực cường đại, Linh Tê Chi Nhãn có thể nhìn thấu các nguyên tố. Trước đó bọn họ cũng gặp một đối thủ như vậy, nguyên tố tước đoạt làm Vũ Băng Kỷ ăn đau khổ không nhỏ. Lại không nghĩ rằng vị tràng chủ Đấu Thú Tràng lại là một tên Linh Tê Lộc Yêu.
"Hoan nghênh, mời ngồi." Linh Tê Lộc Yêu mỉm cười làm một dấu tay xin mời.
Lúc này năm người Đường Tam mới ngồi xuống sô pha, trừ Đường Tam, bốn người còn lại đều cảnh giác, hoặc là có chút không biết nên làm sao.
Linh Tê Lộc Yêu mỉm cười nói: "Ta tự giới thiệu một chút. Ta là Ứng Kiệt, là tộc trưởng thế hệ này của Linh Tê Lộc Yêu. Đấu Thú Tràng thành Gia Lý cũng là sản nghiệp của gia tộc ta, hoặc là nói chúng ta vì thành chủ đại nhân mà quản lý phần sản nghiệp này."
Linh Tê Lộc Yêu Vương! Mấy chữ này chợt hiện trong đầu Đường Tam, hoá ra tràng chủ Đấu Thú Tràng lại là hắn.
Trước đó Đường Tam từng nghe nói, bộ tộc Linh Tê Lộc Yêu cùng Hoàng Kim Lộc Yêu chính là phụ tá đắc lực cho Khổng Tước Đại Yêu Vương. Đừng nhìn thành Gia Lý ở chỗ xa xôi, nhưng chính vì được hai đại Lộc Yêu tộc phi thường nhạy bén trong kinh doanh nên kinh tế ở thành Gia Lý phát triển không ngừng, trở nên rất giàu có. Ở phương diện kinh tế, thành Gia Lý từng đứng hạng chót có thể lên đến tiêu chuẩn hạng trung thì không thể bỏ qua công lao của hai vị Lộc Yêu Vương này. Nhất là Linh Tê Lộc Yêu nhất mạch, ở phương diện kinh doanh có thiên phú kinh người.
Trước đó trên buổi đấu giá cạnh tranh huyết dịch Thất Sắc Lộc Đại Yêu Hoàng chính là bộ tộc này.
Linh Tê Lộc Yêu Vương Ứng Kiệt nhìn Đường Tam, mỉm cười nói: "Ngươi mới là đội trưởng chân chính của chiến đội này a?"
Với sự quan sát của hắn đương nhiên sẽ nhìn ra hạch tâm chân chính của chiến đội Sử Lai Khắc là ai. Điểm này có thể nhìn ra từ ánh mắt của các đội viên. Huống chi trận chiến trước đó Đường Tam lúc cuối cùng đã đánh bại Đan Đỉnh Hạc Yêu, lộ ra tiềm năng cao ngất.
Đường Tam thản nhiên nói: "Không biết tràng chủ đại nhân mời chúng ta tới có chuyện gì?"
Linh Tê Lộc Yêu Vương mỉm cười nói: "Nhân loại các ngươi luôn rất thông minh, nhất là phụ thuộc có thể tu luyện đến trình độ này như các ngươi. Ngươi hẳn là biết ta gọi các ngươi đến là vì cái gì."
Đường Tam nói "mời", nhưng hắn đổi thành "gọi", rõ ràng là có ý chèn ép.
Đường Tam lạnh nhạt nói: "Ta chỉ biết Đấu Thú Tràng là một nơi phi thường công bằng, nhất là với người dự thi thì rất tôn trọng. Chúng ta chỉ muốn chiến thắng, có được tiền thưởng, thậm chí tương lai muốn thu được thân phận quý tộc, vậy thôi. Chuyện khác chúng ta không rõ ràng."
Đối phương tạo áp lực, hắn thì lại ép buộc, các ngươi không phải xưng danh công bằng sao? Vậy phải công bằng a! Đơn độc gọi chúng ta tới là không công bằng. Dù là Đường Tam hay các đồng đội đều đoán được, vị Linh Tê Lộc Yêu Vương này gọi bọn họ tới là vì trận bàn.
Tụ Linh trận còn tốt, Truyền Tống trận đã đủ khiến người ta ngấp nghé, hôm nay lại xuất hiện Dung Linh trận, rốt cuộc đã làm Đấu Thú Tràng không cách nào tiếp tục ẩn nhẫn, vị Linh Tê Lộc Yêu Vương này phải tự mình ra mặt.
Linh Tê Lộc Yêu Vương mỉm cười nói: "Cái gọi là thất phu vô tội, hoài bích có tội, đạo lý này các ngươi hẳn là hiểu rõ. Huống chi, có nhiều thứ rất khó nói lai lịch. Đối với đồ vật không rõ lai lịch, phía quan phương cần phải điều tra rõ ràng. Đấu Thú Tràng đương nhiên công bằng, nhưng nếu quan phương thành Gia Lý muốn kiểm tra các ngươi, vậy thì Đấu Thú Tràng cũng không thể can thiệp."
Đường Tam cũng cười, "Nói như vậy, nếu chúng ta có thể giao trận bàn cho tràng chủ, Đấu Thú Tràng có thể bảo hộ chúng ta sao?"
Linh Tê Lộc Yêu Vương thận trọng cười một tiếng, "Năng lực này Đấu Thú Tràng có lẽ là có."
"Được." Đường Tam không chút do dự đáp ứng, quay người nói với Độc Bạch, "Sư huynh, đưa cho ta đi."
Độc Bạch nhìn hắn một cái, nhưng vẫn lấy ra ba trận bàn đưa cho Đường Tam.
Đường Tam đứng người lên, đặt ba trận bàn lên bàn của Linh Tê Lộc Yêu Vương, "Hiện tại chúng ta có thể đi rồi sao?"
Tinh Thần Lực của Linh Tê Lộc Yêu Vương cường đại cỡ nào, chỉ liếc qua cũng nhận ra chúng là thật. Hắn không khỏi kinh ngạc nhìn Đường Tam. Đối phương có thể dễ dàng giao ra như vậy, ngược lại nằm ngoài dự liệu của hắn.
"Cứ như vậy đưa cho ta sao?" Linh Tê Lộc Yêu Vương hỏi.
Đường Tam nói: "Có câu kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Ngài đã nói quan phương sẽ vì nó làm khó chúng ta, chúng ta đương nhiên muốn làm người thông minh. Ta có thể cam đoan trận bàn chỉ có ba cái, ngài có thể để thuộc hạ lục soát chúng ta để xác định sự thật. Cho nên lần sau mong ngài đừng làm phiền chúng ta nữa, chúng ta chỉ muốn tranh tài thật tốt."
Linh Tê Lộc Yêu Vương mỉm cười gật đầu, nói: "Ta sẽ để bọn chúng chiếu cố các ngươi. Nói chuyện với người thông minh thật làm ta vui vẻ. Tiễn khách!"
Cửa mở, Thị Huyết Ma Viên đã đợi ở bên ngoài.
Đường Tam mang theo đồng bạn đang khó hiểu đi ra ngoài, được Thị Huyết Ma Viên dẫn đi lấy tiền thưởng, sau đó nhanh chóng rời khỏi Đấu Thú Tràng.
Linh Tê Lộc Yêu Vương cầm lấy một trong ba trận bàn trước mặt mình lên xem xét. Rất nhanh, khuôn mặt hắn toát lên sự sợ hãi cùng thán phục.
Mỗi một trận bàn đều chỉ lớn chừng một bàn tay, phía trên khắc hoạ pháp trận tinh xảo, lộ tuyến năng lượng vận hành hắn cũng chưa từng nhìn thấy hay nghe qua. Có thể khắc hoạ pháp trận phức tạp lên một mảng kim loại nho nhỏ tạo thành trận bàn có tác dụng kỳ diệu, đây tuyệt đối là một chuyện vô cùng không tầm thường.
Sau khi nhìn ba trận bàn này một lượt, hắn rất nhanh đã ý thức được mình đã làm sai một chuyện. Hắn không có hỏi chiến đội Sử Lai Khắc về phương pháp sử dụng hay lai lịch của các trận bàn này.
Hắn rất tin tưởng, Linh Tê Lộc Yêu được xưng là một trong các Yêu Quái Tộc thông minh nhất, hắn tự tin vào Thần Thức cùng nhận biết của mình, nếu trận bàn này rơi vào trong tay hắn thì hắn có thể tìm hiểu ảo diệu trong đó.
Nhưng hiện tại hắn đã biết, mình đã quá chủ quan và khinh thường. Không hỏi thăm là một sai lầm to lớn. Trận pháp trên trận bàn này vô cùng phức tạp, viễn siêu hơn bất kỳ trận pháp nào hắn từng thấy, thậm chí chất liệu làm nên trận bàn này hắn cũng không phân biệt được, hẳn là hợp kim được rèn đúc riêng, nhưng cụ thể là vật liệu gì thì hắn không nói được.
Hắn dùng Thần Thức đi kích phát trận bàn nhưng vẫn không có hiệu quả gì. Chuyện này hiển nhiên không phải một lát thì có thể khám phá. Khó trách tiểu tử kia khi giao trận bàn ra sảng khoái như vậy, đúng là đang chờ mình lọt hố.
Sau khi chiến đội Sử Lai Khắc rời khỏi Đấu Thú Tràng, rất nhanh đã hoà lẫn vào trong đám đông.