• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit & Beta: Hoa Cúc

Mạc An đúng là có ấn tượng đối với thiếu niên mặc đồ cổ trang ngẫu nhiên gặp mặt hôm đó. Sau khi Giang Ấn Thiên liên hệ xong, thì xác định thời gian thử máy, là ba ngày sau.

—— nếu không có Lâm Trạch Xuyên nhắc nhở, có lẽ cơ hội thử máy lần này cứ như vậy bị bỏ lỡ.

Bởi vì tập đoàn D&M quay quảng cáo 1/2CITY hợp tác cùng Thịnh Thiên, cho nên địa điểm thử máy là trụ sở của Thịnh Thiên.

Ba ngày qua đi, Lâm Trạch Xuyên tới Thịnh Thiên chuẩn bị thử máy.

Lần này đến Thịnh Thiên, bởi vì không có Tần Thiên Hậu tới cùng, nên không có đông đảo phóng viên ngăn cản ở cửa lớn, Lâm Trạch Xuyên trực tiếp từ cửa chính đi vào.

Cửa chính người vẫn không ít, từ các biển hiệu có thể biết được, là fans hâm mộ của các minh tinh đến thử máy.

Dưới sự giúp đỡ của các nhân viên công tác, Lâm Trạch Xuyên tìm được địa điểm thử máy.

Thử máy còn chưa bắt đầu, nên các minh tinh đến đều nghỉ ngơi trong phòng riêng. Lâm Trạch Xuyên bước vào phòng nghỉ, phát hiện các minh tinh tới thử máy còn nhiều hơn so với tưởng tượng của anh, và đa số đều là minh tinh hạng hai, nhưng cũng không ít đại minh tinh.

Nhưng đây cũng là chuyện nằm trong dự kiến. 1/2CITY là sản phẩm phụ của thương hiệu nổi tiếng và xa xỉ D&M, lần đầu họ tung sản phẩm này vào trong nước. Chi nhánh tập đoàn D&M khu Trung Hoa rất coi trọng, cho dù bộ phận quan hệ xã hội hay bộ phận ổ chức quảng cáo thì đều đưa ra các nhân viên cao cấp nhất. Một khi lựa chọn xong người phát ngôn, quảng cáo quay phim sẽ được hoàn tất, lập tức dùng các phương thức nhẹ nhàng hay cứng rắn quảng bá rộng rãi trên thị trường.

Có thể lấy được quyền phát ngôn của 1/2CITY, thì cấp bậc và danh khí của minh tinh vô hình trung sẽ tăng lên rất nhiều. Hấp dẫn như vậy khiến các minh tinh lớn cũng buông tha sự kiêu ngạo của mình, đến Thịnh Thiên thử máy.

Lâm Trạch Xuyên tìm một vị trí ngồi xuống, tùy tay lấy một quyển tạp chí lật xem. Giang Ấn Thiên có việc chưa đến, cùng đi với Lâm Trạch Xuyên là trợ lý mới Hải Lan cho anh Trần Hi Hàm.

Lâm Trạch Xuyên nhận chai nước Trần Hi Hàm đưa tới, uống một ngụm, tiếp tục xem tạp chí.

Lúc này, cửa lớn một trận xôn xao, khiến những người trong phòng nghỉ cũng dừng tay sôi nổi ngẩng đầu lên, Lâm Trạch Xuyên cũng nhìn ra cửa. Chỉ nhìn thoáng qua, Lâm Trạch Xuyên vẫn tiếp tục xem tạp chí.

Người tới là Tiếu Hàm Giang, phía sau còn mang theo năm sáu người, xem ra là trợ lý. Tới đây thử máy cũng không thiếu các đại minh tinh, nhưng đa số chỉ mang theo một hai người.

Tiếu Hàm Giang lại mang một đống lớn trợ lý vào phòng nghỉ, đợi Tiếu Hàm Giang ngồi xuống, năm sáu trợ lý liền vây quanh hầu hạ hắn. Phòng nghỉ vốn tĩnh, bỗng trở nên ồn ào.

Một trợ lý đưa cho Tiếu Hàm Giang cốc nước, Tiếu Hàm Giang uống một ngụm, trực tiếp phun ra, trừng mắt nhìn liếc người trợ lý kia “Đây là cái gì? Dám lấy nước khoáng cho tôi uống? Chẳng lẽ Tiền Tử chưa nói cho cậu biết, nước tôi uống phải là nước có nhiệt độ bình thường hả? Cậu có đầu óc không?”

Trợ lý kia cúi đầu “Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý.” Tiếu Hàm Giang đưa cốc nước cho trợ lý, khí lực lớn khiến tiểu trợ lý lảo đảo một cái, lui về sau một bước, “Lấy lại một lần nữa.”

Hành động của Tiếu Hàm Giang khiến các minh tinh khác trong phòng nghỉ sôi nổi ghé mắt vây xem. Những đại minh tinh ở đây không ít, nhưng kiêu ngạo như vậy thì rất ít thấy.

Có thể ở cái vòng hỗn loạn này mà không thông suốt, thì không phải người tinh ý? Tiếu Hàm Giang là thần tượng phim truyền hình, trong phòng nghỉ của minh tinh, có những người địa vị tương tự Tiếu Hàm Giang, cũng có những người địa vị không bằng Tiếu Hàm Giang. Huống hồ Tiếu Hàm Giang lại được Đặng Duệ bao dưỡng. Cho nên rất kiêu ngạo, cũng không ai nói thêm gì.

“Ơ, đây không phải là Lâm Trạch Xuyên sao?” Tiếu Hàm Giang nhìn lướt qua phòng nghỉ, phát hiện Lâm Trạch Xuyên đang xem tạp chí. Lâm Trạch Xuyên đầu cũng không thèm nâng.

“Này, mày có ý gì!” Lâm Trạch Xuyên mỗi lần nhìn thấy hắn đều tự động dán lên, vậy mà hiện tại hắn nói chuyện lại không thèm để ý đến hắn! Huống hồ Tiếu Hàm Giang không quên lần trước hắn tìm Lâm Trạch Xuyên muốn lấy nhân vật kia, Lâm Trạch Xuyên còn không cho hắn.

Lâm Trạch Xuyên lật một tờ tạp chí, như trước xem hắn là không khí.

Tiếu Hàm Giang trở mình đứng dậy, bước tới hướng Lâm Trạch Xuyên “Tao đang nói chuyện với mày đấy!”

Lâm Trạch Xuyên lúc này mới ngẩng đầu nhìn thoáng Tiếu Hàm Giang “Đừng chắn ánh sáng.”

“Bám vào Chu Vũ Đồng, đủ sức rồi, có phải không?” Tiếu Hàm Giang giọng mỉa mai nói.

Lâm Trạch Xuyên cười khẽ một tiếng “Tôi bám hay không bám Chu Vũ Đồng có liên quan gì đến anh? Ngược lại là anh, bám vào Đặng Duệ, còn không phải vì muốn tới đây thử máy? Không bằng đi theo Đinh Vĩnh Gia nha.” Lâm Trạch Xuyên nhíu mày, “Tôi ngược lại đã quên, không phải anh chủ động rời khỏi Đinh Vĩnh Gia. Là Người ta không cần anh.”

Tiếu Hàm Giang sắc mặt đều đen. Lâm Trạch Xuyên nói kích thích hắn không nhẹ.

Đinh Vĩnh Gia là ở thủ đô có tiền có thế, năng lực vượt xa nhị thế tổ giàu có Đặng Duệ. Nhưng Đinh Vĩnh Gia lại coi trọng một người mẫu nam dưới trướng Phong Hành, nên vứt bỏ hắn.

“Hừ, tao cũng không biết, thì ra mày nhanh mồm nhanh miệng như vậy đấy.” Tiếu Hàm Giang tay nắm chặt thành quyền, hận không thể đánh nhau với Lâm Trạch Xuyên. Trong ấn tượng của hắn, Lâm Trạch Xuyên chỉ là một kẻ chỉ biết vây quanh hắn khúm núm nằm dưới thân hắn.

“Hiện tại biết rồi, nếu biết thì đừng ở trước mặt tôi là gì, chướng mắt lắm.” Đối với loại người như Tiếu Hàm Giang, Lâm Trạch Xuyên cảm thấy chỉ liếc mắt một cái cũng là dư thừa. Anh thật sự không hiểu, vì cái gì mà “Lâm Trạch Xuyên” lại vì một kẻ cặn bã như vậy đi tự sát —— mắt mù nhỉ.

Anh nghĩ đến hình tượng Tiếu Hàm Giang “Lâm Trạch Xuyên” viết trong nhật kí—— cao lớn hoàn mỹ. Nếu như nói bình thường khi người ta yêu chỉ số thông minh là con số 0, thì “Lâm Trạch Xuyên” chỉ số thông minh chính là số âm.

“Mày nói cái gì!” Tiếu Hàm Giang ngày thường được tâng bốc đã quen, chưa bao giờ bị nói như vậy, hơn nữa nói như vậy lại là người mà trước kia một mực đi theo sau hắn, Lâm Trạch Xuyên sống chết vì hắn.

Lời vừa rồi của Lâm Trạch Xuyên khiến hắn bùng nổ, Tiếu Hàm Giang một quyền đấm vào mặt Lâm Trạch Xuyên. Lâm Trạch Xuyên lắc mình thong dong né tránh, Tiếu Hàm Giang thu tay không kịp, nắm đấm lập tức đánh lên tường, đau đến mặt mũi trắng bệch.

Lâm Trạch Xuyên cúi thấp đầu, nên không ai nhìn thấy khóe miệng anh khẽ cười. Trình Hướng Nam từng tập võ đấy, tuy “Lâm Trạch Xuyên” thể lực không tốt, nhưng chiêu thức lại không quên.

Trợ lý thấy Tiếu Hàm Giang ôm lấy tay, vội vàng vây tới. Tiếu Hàm Giang hung hăng nhìn Lâm Trạch Xuyên, nói với trợ lý “Giáo huấn nó cho tôi để nó biết phân biệt một chút.”

Vừa lúc đó, cửa phòng nghỉ mở ra, một đoàn bảo an tiến vào, người đi đầu nói “Nghe nói có người ở nơi này gây sự.”

Người nọ đến gần Tiếu Hàm Giang, nói với Tiếu Hàm Giang “Tiếu tiên sinh, ở Thịnh Thiên cấm đánh nhau, mời ngài rời khỏi đây.”

Tiếu Hàm Giang nghe đến câu đó, ánh mắt đỏ lên “Dựa vào cái gì!”

Người đi đầu mặt không đổi sắc, ngữ khí lạnh lùng “Nơi này là Thịnh Thiên, ở Thịnh Thiên, thì phải theo qui định của Thịnh Thiên.” Thịnh Thiên là lão đại của làng giải trí, trong giới giải trí nói một không nói hai. Cho dù một đại minh tinh như Tiếu Hàm Giang, ở Thịnh Thiên cũng không có gì quan trọng. Bảo an của Thịnh Thiên sao lại có thể nể mặt Tiếu Hàm Giang.

Mà Tiếu Hàm Giang lại là kẻ luôn được người ta nghênh đón sao chịu nổi cơn tức này, dưới cơn thịnh nộ không biết nặng nhẹ. Người nọ cho một ánh mắt, bảo an phía sau bước vào đem Tiếu Hàm Giang ra cửa lớn. Một màn này, đúng lúc bị phóng viên vây ngoài cửa lớn Thịnh Thiên bắt được.

Đây tuyệt đối là một tin tức lớn! Tất cả các phóng viên đều kích động, đem hình ảnh Tiếu Hàm Giang bị bảo an của Thịnh Thiên đuổi ra khỏi cửa chụp lại. Trong lúc nhất thời, đèn flash lóe lên bốn phía, hiệu ứng ánh sáng khiến người ta mở mắt không nổi.

Có thể thấy, Tiếu Hàm Giang trong khoảng thời gian này đã bị truyền thông đưa lên đầu đề rất nhiều lần. Hơn nữa hầu hết đều là các tin tức xấu, đả kích hình tượng của Tiếu Hàm Giang không chỉ một lần hai lần.

Người nọ nói với Lâm Trạch Xuyên một tiếng “Quấy rầy.” Thì rời khỏi phòng nghỉ. Phòng nghỉ khôi phục lại sự yên tĩnh.

Lâm Trạch Xuyên tiếp tục ngồi trên ghế xem tạp chí, không thèm để ý đến ánh mắt của người khác. Lâm Trạch Xuyên lấy điện thoại di động, nhìn thời gian, đã đến giờ thử máy. Vừa xem thời gian cũng đồng thời thuận tay xóa bỏ tin ngắn Cố Viêm vừa gửi tới.

Cửa phòng nghỉ đóng, hơn nữa hiệu quả cách âm không tồi, động tĩnh bên trong bên ngoài căn bản rất khó nghe được, huống chi là xa xa bên kia còn có bảo an.

Lần này tới thử máy minh tinh hạng một hạng hai không ít, nhưng có thể có được cơ hội làm người phát ngôn cũng không nhiều, Tiếu Hàm Giang tính một suất. Tiếu Hàm Giang tuy rằng nhân phẩm không tốt lắm, nhưng đúng là thực lực cạnh tranh không kém khuôn mặt cũng không tệ, nếu không cũng không thể lăn lộn từ con đường thần tượng truyền hình mà đi lên.

Tới nhiều minh tinh như vậy, Tiếu Hàm Giang danh khí lớn nhất. Tuy 1/2CITY tuyển người phát ngôn rất chú trọng hình tượng cá nhân, nhưng cũng phải cân nhắc đến nhân tố khi kêu gọi lực lượng. Điều kiện đồng thời, đương nhiên phải có năng lực.

Lâm Trạch Xuyên trước khi đến liền thử máy cũng đã nghiên cứu các minh tinh có mặt ở đây, đối đủ để tạo thành uy hiếp cũng chỉ có hai người. Một người là Tiếu Hàm Giang, một người khác là Kỷ Hi Niên.

—— Kỷ Hi Niên bộ dạng tuy không phải loại hình mỹ thiếu niên tinh xảo mà là Mạc An vừa ý, nhưng cũng không kém.

Mặt khác Tiếu Hàm Giang thực lực rất mạnh, quay quảng cáo rất có sức hấp dẫn, danh khí cũng lớn, đến khi kêu gọi fans hâm mộ cũng rất có lợi thế.

—— Kỷ Hi Niên lại là người mẫu mới nổi của giải trí Phong Hành, mặc dù mới xuất đạo không lâu, danh khí không lớn. Nhưng giải trí Phong Hành lại xem cậu ta như người nối nghiệp Lý Tư Uy để bồi dưỡng, thực lực có thể thấy được là không tệ.

Lý Tư Uy nam người mẫu nổi tiếng nhất trong nước, cũng là nam người mẫu có trình độ đứng đầu Á Châu. Kỷ Hi Niên tướng mạo âm nhu mị hoặc, là loại hình Mạt An thích, hơn nữa khi xuất đạo là một người mẫu chuyên nghiệp.

Lâm Trạch Xuyên xem tạp chí, nhẹ nhàng nở nụ cười.

—— trước đó anh từ chối để nhân vật MV kia cho Tiếu Hàm Giang, vì đã quen “Lâm Trạch Xuyên” ngoan ngoãn phục tùng nên Tiếu Hàm Giang trong lòng ghi hận. Khi Tiếu Hàm Giang nhìn thấy anh thì tất nhiên không nói sẽ không chịu nổi.

Anh muốn khơi mào cơn giận của Tiếu Hàm Giang đương nhiên dễ như trở bàn tay. Nhưng không nghĩ tới chuyện này còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng—— Tiếu Hàm Giang thật đúng là quá ngu xuẩn.

Khi Tiếu Hàm Giang tiến vào, anh đã viết xong tin ngắn. Khi Tiếu Hàm Giang bắt đầu thêu diệt gây sự, thì đè xuống phím gửi đi. Nhắn tin cho Cố Viêm, để Cố Viêm gọi bảo an đến phòng nghỉ.

—— Tiếu Hàm Giang không có thử máy, thì xem như mất cơ hội.

Lâm Trạch Xuyên thở dài, còn nói muốn dựa vào bản thân mình để có được quyền phát ngôn, cuối cùng vẫn phải nhờ Cố Viêm giúp chuyện nhỏ này. Cho dù đây cũng chỉ là tiện nay, vẫn làm cho anh cảm thấy có chút không được tự nhiên. Chỉ có điều khách quan mà nói lấy Cố Viêm ra để trực tiếp đoạt được quyền phát ngôn, thì anh vẫn tình nguyện làm thế này. Ít nhất lấy được quyền phát ngôn bằng quá trình thực tế.

—— dù sao trước đó được nhảy dù vào vai nam nhân vật chính trong MV của Tần Thiên Hậu, đã để cho giới truyền thông phải suy đoán rồi.

Cho dù Cố Viêm có thể bịt miệng được giới truyền thông, thì vẫn sẽ có người biết. Bị bao dưỡng đã là bi kịch, bị người khác biết mình bị người bao dưỡng, thì tuyệt đối là thảm kịch trắng trợn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK