• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit & Beta: Hoa Cúc

Mặc dù chỉ là một câu nói rất bình thường, nhưng từ trong miệng Chu Vũ Đồng, nó lập tức trở thành đầu báo. Bởi vì Chu Thiên Vương luôn rất lãnh đạm, chưa bao giờ mở miệng nói chuyện vì một minh tinh nào.

Trong giới tin tức, Chu Thiên Vương được công nhận là người khó khăn, nếu Chu Thiên Vương không muốn trả lời vấn đề của bạn, thì bạn tuyệt đối không thể lấy được một chữ từ trong miệng cậu ta. Hôm nay cậu ta cực kỳ hiếm thấy lại mở miệng, hơn nữa còn vì các tin tức xấu đang bay đầy trời của Lâm Trạch Xuyên, thời khắc rất mẫn cảm.

Chu thiên Vương ủng hộ Lâm Trạch Xuyên tin tức như vậy sau đó lập tức góp mặt trên tất cả các trang nhất của báo giải trí.

“Sao cậu lại mở miệng vì Lâm Trạch Xuyên?” trong văn phòng, người đại diện Phương Ngải Tín dựa vào lưng ghế, có chút tò mò nhìn Chu Vũ Đồng hỏi, “Tôi nhớ cậu và Lâm Trạch Xuyên cũng không thân lắm. Hơn nữa, trong đoàn phim《Tiềm hành》, quan hệ của hai người các cậu cũng không hòa hợp.”

Chu Vũ Đồng nhẹ nhàng tựa vào trên ghế salong, nghe Phương Ngải Tín đặt vấn đề, thì mắt đang nhắm chậm rãi mở ra, còn ngươi màu đen vẫn đạm mạc như trước. Chỉ là vấn đề mà Phương Ngải Tín nói, ngay cả chính bản thân cậu cũng không biết nên trả lời như thế nào. Cậu cũng không biết vì sao mình nói giúp cho Lâm Trạch Xuyên.

“Tôi cũng không biết.” Chu Vũ Đồng thản nhiên nói.

Cậu cũng không thích Lâm Trạch Xuyên. Khi quay《Tiềm hành》, mỗi lần tới gần Lâm Trạch Xuyên, sẽ luôn có cảm giác tâm tình của mình bị quấy nhiễu. Cái cảm giác này lan tỏa xuống tận đáy lòng, trống vắng và u ám, khiến cậu bị đè nén khó có thể hô hấp. Cậu thậm chí còn không dám đối diện với Lâm Trạch Xuyên. Chuyện đó chưa từng xuất hiện khi cậu gặp người khác, cũng không muốn bất kỳ kẻ nào biết. Cho nên, cậu rất không thích Lâm Trạch Xuyên.

“Như thế thì thật kỳ lạ.” Phương Ngải Tín nói.

Chu Vũ Đồng liếc mắt nhìn Phương Ngải Tín một cái, âm thanh thanh lãnh cất lên “Không có gì ngạc nhiên. Coi như dây thần kinh của tôi ngắn là được.”

Phương Ngải Tín bị Chu Vũ Đồng nói đến sặc, ho khan liên tục. Chu Vũ Đồng không phải một người hài hước, cậu nói lời này cũng không phải lời vui đùa. Nhưng lời như vậy vốn nên vui đùa lại bị giọng điệu lạnh lùng của Chu Vũ Đồng nói ra, hiệu quả… so với cười lạnh còn lạnh hơn.



Lâm Trạch Xuyên ngồi trước bàn xem tin tức. Khi anh nhìn thấy tin Chu Vũ Đồng ủng hộ Lâm Trạch Xuyên, thì ngây ra một lúc. Sau đó nhẹ nhàng nở nụ cười, trên mặt nhìn không ra cảm xúc.

Mấy ngày nay, Giang Ấn Thiên gọi điện thoại cho anh càng ngày càng nhiều. Dù sao ‘scandal’ của anh chậm chạp không có giấu hiệu hạ nhiệt, Giang Ấn Thiên tự nhiên cũng càng ngày càng sốt ruột.

Lâm Trạch Xuyên cầm tách cà phê lên bàn, nhẹ nhàng nhấp một hơi. Anh nhìn xu thế tin tức một chút, cảm thấy thời gian không chênh lệch lắm. Mấy ngày nay, phương hướng tin tức thật ra đã sớm lặng yên bắt đầu thay đổi, mọi chuyện chủ yếu đã được tập trung vào vấn đề súng ống, mà scandal cũng chủ yếu tập trung ở phương diện Lâm Trạch Xuyên bị Cố Viêm bao dưỡng, không còn đề cập vào phương diện tình yêu tay ba nữa.

Còn có người đào ra tin tức Ninh Xung và Cố Viêm thật ra đã sớm chia tay từ nhiều năm trước. Thậm chí có người còn bất ngờ chỉ ra Ninh Xung sở dĩ chia tay với Cố Viêm là do Ninh Xung ngoại tình. Ý kiến này cũng xuất hiện trên phần đông các diễn đàn đang nóng vì scandal của Lâm Trạch Xuyên, không đầu không đuôi, cũng không có bình luận.

Nhưng chính những ý kiến mơ hồ không rõ mới hoàn toàn gợi nên sự phỏng đoán của mọi người, cho nên tin tức không đầu không đuôi này khiến người trên internet sinh ra hứng thú cực lớn đối với Ninh Xung. Người trên mạng bắt đầu sôi nổi đào móc chuyện của Ninh Xung, ngược lại đào móc ra được rất nhiều tin tức hữu dụng. Thậm chí còn có một số fans mạng cung cấp các loại ảnh chụp, đều là ảnh chụp Ninh Xung cùng một người đàn ông ngoại quốc hẹn hò. Có ở cà phê quán uống cà phê, có tặng hoa hồng ở ven đường, còn có tay trong tay đi dạo phố.

Dù sao Ninh Xung và người đàn ông ngoại quốc kia đều rất đẹp, cho nên bị chụp ảnh cũng rất bình thường. Mà tin tức lan rộng trên mạng cùng một số ảnh chụp chiếu theo ký ức của mọi người, họ là một cặp, hoàn toàn phù hợp. Vì vậy những tấm ảnh được lưu giữ trong máy tính sôi nổi bị lật ra, mọi người bắt đầu tung lên mạng trở thành tài nguyên chung.

Thậm chí còn có fans cung cấp những tấm ảnh rất táo bạo, ảnh Ninh Xung và người đàn ông ngoại quốc kia đứng trên cầu hôn nhau. Ngay từ đầu mọi người còn cho rằng đây là ảnh ghép lừa gạt, dù sao ảnh này chụp xa hơn nữa không quá rõ ràng. Nhưng trùng hợp là tấm ảnh này chụp cùng một ngày với tấm ảnh bọn họ dắt tay nhau, so sánh quần áo một chút, hoàn toàn tương xứng, ngoại hình và dáng vẻ cũng tương tự nhau.

Những ảnh chụp kia lộ ra trên mạng chứng minh ý kiến mơ hồ không đầu không đuôi kia là đúng. Tin tức trước đây Ninh Xung ngoại tình xem ra hoàn toàn là thật.

Bắt đầu có fans mạng nghi ngờ tính chân thực của cái gọi là quan hệ tay ba. Trước đây Ninh Xung ngoại tình, như vậy vị Cố thiếu gia thần bí kia lai lịch không nhỏ làm sao có thể nhớ mãi không quên người như vậy? Dù sao người bình thường cũng không thể chịu đựng được khi người mình yêu ngoại tình, huống chi những vị thiếu gia tâm cao khí ngạo? Không trả thù cũng đã tương đối phúc hậu rồi.

Nhưng cũng có người phản bác nói, nếu không phải khó quên cũ tình là Ninh Xung, thì sao lại bao dưỡng một Lâm Trạch Xuyên có gương mặt tương tự như Ninh Xung. Trên mạng vì thế mà tranh luận không ngừng.

Dư luận đã bị âm thầm dẫn đường một thời gian, trên thực tế, những ‘scandal’ này vài ngày trước đã có thể làm sáng tỏ, nhưng anh vẫn muốn kéo dài. Bởi vì nếu làm sáng tỏ thì có nghĩ là quan hệ giữa anh và Cố Viêm sẽ bị công khai. Đối với việc công khai quan hệ, tâm tình Lâm Trạch Xuyên tương đối phức tạp, nhưng đáy lòng lại không thể kháng cự.

Anh gọi video cho Giang Ấn Thiên và Trần Hi Hàm, bắt đầu bàn bạc về tin tức tuyên bố mời họp báo và các công việc liên quan. Khi đề cập công khai quan hệ của anh và Cố Viêm thì tâm tình bọn họ hơi phức tạp một chút.

Sau đó Trần Hi Hàm nói một câu, khiến Lâm Trạch Xuyên đang ngồi uống cà phê thiếu chút nữa phun cà phê lên màn hình.

—— “Thực ra cậu không phải không muốn để người khác biết quan hệ của cậu và Cố thiếu. Mà là không muốn để tất cả quần chúng biết chuyện kia cậu bị đặt ở dưới.”

Ánh mắt Trần Hi Hàm rất đồng tình lý giải mọi thứ xuyên qua máy tính truyền đạt đến Lâm Trạch Xuyên sự quan tâm của mình, hoặc là vui sướng khi người gặp họa cố ý thương cảm cho Lâm Trạch Xuyên. Dù sao Lâm Trạch Xuyên là loại kim chủ lòng dạ hiểm độc thường dùng chuyện khấu trừ tiền thưởng để uy hiếp mình. Cảm giác nô lệ được giải phóng hát khúc ca thắng lợi thật là quá tuyệt với, oa ha ha ha ha…

“Trần —— Hi —— Hàm” Lâm Trạch Xuyên buông tách cà phê, âm trầm nói với màn hình.

“À, nước uống nhiều, tôi đi WC chút.” Trần Hi Hàm ‘BA’ một tiếng khép Laptop lại, chạy vào WC để trốn.

“Tuyên bố họp báo cứ làm như vậy đi.” Lâm Trạch Xuyên nói với Giang Ấn Thiên. Những việc liên quan đến cuộc họp báo bọn họ cơ bản đã bàn bạc gần đủ.

Đầu kia màn hình, Giang Ấn Thiên cười cười. Vẻ mặt cũng thả lỏng, không nghiêm túc và lo âu như trước, “Thì ra cậu sớm đã có biện pháp ứng phó, trách không được không quá lo lắng. Nhưng ——”

Giang Ấn Thiên ánh mắt tựa như xuyên thấu qua màn hình, dừng ở trên mặt Lâm Trạch Xuyên “Cậu so với trước kia, dường như thay đổi hoàn toàn thành một người khác. Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân không?”

Lâm Trạch Xuyên mỉm cười, đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua tách cà phê, “Con người luôn thay đổi, không phải sao? Nếu không thay đổi, thì khả năng ngay cả dũng khí bước tiếp cũng không có.”

Giang Ấn Thiên nhẹ nhàng hít một tiếng, “Có lẽ tôi nên vui sướng khi cậu thay đổi như thế này. Nếu cậu của trước kia, đúng là không có dũng khí bước tiếp trên con đường này.” Giang Ấn Thiên hiển nhiên nghĩ thay đổi mà Lâm Trạch Xuyên nói theo chuyện xảy ra giữa ‘Lâm Trạch Xuyên’ và Tiếu Hàm Giang.

Lâm Trạch Xuyên cười cười, không phản bác. ‘Lâm Trạch Xuyên’ đúng là không có dũng khí bước tiếp con đường này, cho nên cậu ta mới biến mất.



Khi Cố Viêm trở về, nhìn thấy Lâm Trạch Xuyên nhắm mắt dựa vào lưng ghế.

“Nếu mệt, thì lên giường nghỉ ngơi.” Cố Viêm đi tới, nói.

Lâm Trạch Xuyên mở mắt nhìn về phía Cố Viêm. Sau đó không biết thế nào, trong đầu anh đột nhiên toát ra câu nói kia của Trần Hi Hàm ‘Thực ra cậu không phải không muốn để người khác biết quan hệ của cậu và Cố thiếu. Mà là không muốn để tất cả quần chúng biết chuyện kia cậu bị đặt ở dưới.’

Những lời này kích thích khiến thái dương anh nổi gân xanh. Khiến anh hồi tưởng lại thật lâu trước kia vị hóa trang ẻo lả trong đoàn làm phim《Tiềm hành》từng nói ‘Tôi vừa thấy cậu là biết cậu và tôi cùng một loại người.’ Anh giống người nằm dưới như vậy sao? Đây tuyệt đối là nhục nhã lớn nhất cuộc đời anh.

“Không thoải mái?” Cố Viêm nhìn Lâm Trạch Xuyên mặt một trận xanh một trận trắng, vươn tay sờ lên trán anh.

“Tôi rất ổn.” Lâm Trạch Xuyên bỏ tay Cố Viêm ra.

Anh nhìn mặt Cố Viêm, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói “Tôi muốn ở trên!”

Cố Viêm ngây ra một lúc, sau đó mới kịp phản ứng hiểu được ý nghĩ của lời này, cười một tiếng cực nhẹ.

“Có gì buồn cười.” sắc mặt Lâm Trạch Xuyên xanh mét nói.

Cố Viêm có chút buồn cười nhìn Lâm Trạch Xuyên xù lông, vuốt lông nói “Có thể.”

Lâm Trạch Xuyên trong trạng thái xù lông hiển nhiên không nghĩ nhiều, “Đừng lật lọng.”

Cố Viêm mỉm cười “Sẽ không.”

Bạn học Lâm Trạch Xuyên sau khi được Cố Viêm cam đoan, cảm thấy mỹ mãn tiếp tục xem tin tức và động thái của dư luận.

Ngày hôm sau

“Cố! Viêm!” Lâm Trạch Xuyên sau khi tỉnh lại, chuyện thứ nhất làm là ngồi xuống, chuyện thứ hai là vươn tay, chuyện thứ ba là bóp cổ Cố Viêm. Chỉ tiếc bàn tay đi được một nửa thì bị cánh tay Cố Viêm kéo lại, sau đó kéo cả người xuống, cả người anh ngã trên người Cố Viêm.

Cố Viêm vuốt mặt Lâm Trạch Xuyên, thấp giọng cười nói “Bảo bối, mới sáng sớm đã bắt đầu chưa thỏa mãn dục vọng? Sao lại nhiệt tình như vậy?”

“Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi chưa thỏa mãn dục vọng?” Lâm Trạch Xuyên đầy lửa giận với tên cầm thú này.

Cố Viêm đè cổ Lâm Trạch Xuyên, nhẹ nhàng cắn môi Lâm Trạch Xuyên, hồi lâu mới buông ra.

“Anh là kẻ tiểu nhân lật lọng!”

Cố Viêm nhìn ánh mắt Lâm Trạch Xuyên đã bốc hỏa, khẽ cười “Bảo bối, ngày hôm qua chính em nói muốn chơi kiểu cưỡi với tôi.”

“Tôi nói muốn ở mặt!”

“Không phải em đã ở trên rồi sao?” Cố Viêm cười nhẹ nói.

Lâm Trạch Xuyên “…”

Lâm Trạch Xuyên kéo gối ném về phía Cố Viêm, sau đó đứng dậy đi rửa mặt.

Thu thập xong, hai người xuống lầu ăn điểm tâm.

Lâm Trạch Xuyên dùng đao hung hăng cắm vào trứng ốpla, sau đó dùng dĩa ăn xiên mạnh vào trứng ốpla, động tác vẫn tao nhã.

“Hôm nay sẽ họp báo tuyên bố tin tức, khi nào thì anh đến?” Lâm Trạch Xuyên không nhìn Cố Viêm, trực tiếp hỏi. Lấy thân phận của Cố Viêm, đương nhiên không có khả năng tham dự toàn bộ hành trình cuộc họp báo này.

“Đến lúc đó, tôi tự nhiên sẽ đến.” Cố Viêm nhẹ nhàng cười cười.

“Đừng đùa giỡn bịp bợm.” Lâm Trạch Xuyên liếc Cố Viêm một cái. Cũng không thể trách Lâm Trạch Xuyên phòng bị như vậy, dù sao đối với Lâm Trạch Xuyên Cố Viêm đã có rất nhiều thành tích phạm tội. Gần đây nhất là chuyện xảy ra đêm qua…

Anh cũng không muốn buổi họp báo sẽ xuất hiện bất kỳ tình huống nào ngoài ý muốn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK