• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 29: Sao đột nhiên tôi lại thấy cô khá quen

Không ai dám chọc Lý Nhược Băng ư?

Dĩ nhiên không phải, Lý gia tuy là hào môn đại gia tộc, nhưng cũng không phải là đứng số một.

Hơn nữa từ trước đến giờ Lý Nhược Băng đều biết điều, cô thường không chủ động khoe gia thế của chính mình. Người có thân phận không đủ cao, lúc biết cũng sẽ không hiểu Lý gia lợi hại lợi hại đến nhường nào, người có thân phận đủ cao, vốn đã biết Lý gia rồi, không cần Lý Nhược Băng chủ động nói.

Còn có một vài người cóquan hệ không thân thiết với Lý Nhược Băng, cũng không biết Lý Nhược Băng, đương nhiên là dám đắc tội Lý Nhược Băng.

Lý Nhược Băng là không thích bị gọi là "Lý tiểu thư ", chỉ có trường hợp đặc biệt, người đặc biệt người xưng hô với cô như vậy, cô mới thấy không phản cảm.

Côrất thích danh xưng"giám đốc Lý" này, gọi cô là tổng giám đốc Lý cũng được, nhưng thích nhất là "giám đốc Lý", bởi vì hai chữ "giám đốc" sẽ làm yếu đi thân phậnphụ nữ của Lý Nhược Băng, phù hợp khí tràngnữ cường nhân hung hăng của cô.

Cái này cũng là lý do tại sao lần đầu tiên Ngô Thần thấy cô đã âm thầm gọi cô"giám đốc Lý".

Ngô Thần biết cô thích gì, anh không muốn chỉ vì vấn đề xưng hô mà khiến Lý Nhược Băng cảm thấy phản cảm, từ đó sinh ra cái nhìn phiến diện, chuyện này rất không cần thiết.

Mà ngườigiờ khắc này đến chào hỏi, gọi Lý Nhược Băng vì là "Lý tiểu thư", nghe khẩu khí rõ ràng là cố ý.

Lý Nhược Băng nhíu mày ngẩng đầu, Ngô Thần cũng liếc mắt nhìn sang.

Đó là một "Quý phụ" mặc lễ phục cao cấp định chế của Pháp, tay cầm túiHermes màu bạc, đeo nhẫn kim cương khổng lồ, khoảng ba mươi tuổi, tóc dàicuộn sóng, mặt rất tinh xảo, có điều trang điểm hơi đậm.

Ngô Thần vừa nhìn đã biết cô ta là ai.

Lưu Thải Tú, vốn tên là Lưu Lệ Quyên, năm nay ba mươi hai tuổi, người thôn Lưu Gia, trấnTứ Thủy, huyện Nhị Mã, thành phố Đông Hải.

Chồng cô ta là chủ tịch tập đoàn Đông Hải Cự Lực Lỗ Nghiễm Niên. Bảy năm trước sau khi gả cho Lỗ Nghiễm Niên, sinh một đứa con trai, năm sau được Lỗ Nghiễm Niên giúp đỡ, thành lập "công ty trách nhiệm hữu hạnVânTú Thời Thượng", chủ yếu buôn bán mỹ phẩm hàng ngày.

Côta và Lý Nhược Băng không chỉ là biết, mà còn rất quen, nhưng không phải quan hệhữu hảo, mà là đối thủ cạnh tranhbuôn bán!

Hơn nữa theo Ngô Thần biết, Lưu Thải Tú vẫn luôn cảm thấyLý Nhược Băng đoạt chuyện làm ăn của cô ta. Lưu Thải Tú mở công ty mỹ phẩm ở Đông Hải từ sáu năm trước, còn Lý Nhược Băng đến Đông Hải mở công ty từ bốn năm trước.

Vốn Lưu Thải Tú cũng chẳng có bản lĩnh kinh doanh công ty, nếu không có Lỗ Nghiễm Niên bỏ vốn liên tục, dùng nhân mạch của ông ta nâng đỡ, công ty của cô ta đã phá sản từ lâu!

Từ lúc Lý Nhược Băng đến mở công ty, tình hình"công ty VânTú " của Lưu Thải Tú càng bết bát.

Hai người thật sự kết thù kết oán là từ ba năm trước.

Lý Nhược Băng mở một chuỗi thẩm mỹ viện cỡ lớn thành công, thế nhưng thẩm mỹ viện lại đề cử cho khách hàng sử dụng mỹ phẩm dưỡng da của công ty Huyễn Thải, là mở rộngtuyến dưới.

Trước lúc ấy,mỹ phẩm dưỡng da mà thẩm mỹ viện này đề cử , đều từ Vân Thanh Tú Thời Thượng.

Từ lúc đó, mỗi lần Lưu Thải Tú nhìn thấy Lý Nhược Băng, đều có thái độ.

Đặc biệt là năm nay.

Công ty Huyễn Thải Thời Thượng củaLý Nhược Băng được đánh giá trị giá đã gần hai mươi triệu, cũng có tiếng trên toàn quốc. Còn công ty của Lưu Thải Tú, chỉ trị giá ba, năm nghìn vạn. Đây còn là vì tài sản cố định cao, có nhà xưởng. Thật ra chỉ là một xưởng nhỏ trong tỉnh!

Chênh lệch quá to lớn!

Buôn bán không bằng Lý Nhược Băng.

Ngoại hình cũng không bằng Lý Nhược Băng.

Gia thế học thức càng không bằng Lý Nhược Băng!

Phụ nữ thích gây sự, Lưu Thải Tú vốn là một người sĩ diện thích so bì, hơn nữa vì quan hệ cạnh tranh mấynăm nay nên chỉ cần cô ta vừa nhìn thấy Lý Nhược Băng, sẽ tới bắt chuyện, nhưng chắc chắn sẽ nói cái gì đó không hay ho.

"Bà Lỗ à, hôm nay ông chủ Lỗ không đi cùng sao?" Lý Nhược Băng không mặn không lạt đáp lại, nói xongcô còn nghiêng đầu liếc mắt nhìn, quan sát quanh nhà hàng một chút.

Không thấy Lỗ Nghiễm Niên.

Lý Nhược Băng rất bình tĩnh, cô biết Lưu Thải Tú là tới tìm cớ, có lẽ sẽ nói một ít lời khó nghe, Lý Nhược Băng không thèm để ý đến người phụ nữ đầu óc này có vấn đề này.

Không phải cô không còn cách nào khác, lúc cô phát điên bản thân cũng thấy sợ.

Sở dĩ không quan tâm đến người phụ nữ này, là bởi vì Lý Nhược Băng và Lỗ Nghiễm Niên tư giao rất tốt!

Lý Nhược Băng quen Lỗ Nghiễm Niên, là vì em cô Lý Như Thái.

Lý Như Thái và Lỗ Nghiễm Niên có quan hệ vô cùng thân thiết.

Không phải cứ là bạn của Lý Như Thái, Lý Nhược Băng đều thích, là vì cách Lỗ Nghiễm Niên đối xử với Lý Nhược Băng.

Lỗ Nghiễm Niên lập nghiệp từ nghề phá vỡ công trình, năm đó cũng là nửa đen nửa trắng. Sau đó thành lập công ty nhà đất, tẩy trắng lên bờ thành công, làm người phóng khoáng trượng nghĩa, lúc trẻ từng chặn đao thay anh em, suýt chút nữa chết ở bệnh viện.

Hiện nay trongmười đại phú hào ở Đông Hải, Lỗ Nghiễm Niên có thể xếp ở vị trí thứ sáu, tài sản dao động ở mức tám tỉ.

Lỗ Nghiễm Niên còn là phó hội trưởng thương hộiĐông Hải.

Lý Nhược Băng và Lỗ Nghiễm Niên xem như là bạn vong niên.

Lỗ Nghiễm Niên không chỉ một lần nói Lý Nhược Băng đầu thai sai trước mặt cô, vì Lý Nhược Băng rất hung hăng, phong cách xử sự rất đàn ông, loại chuyện cười như thế ông ta cũng dám nói, có thể thấy được quan hệ hai người.

Mà Lỗ Nghiễm Niên càng không chỉ một lần nói với Lý Nhược Băng, xem như là cầu xin Lý Nhược Băng, hi vọng Lý Nhược Băng đừng tính toán với vợ ông ta.

Còn vấn đề Lý Nhược Băng cạnh tranh với Lưu Thải Tú trong chuyện làm ăn, Lỗ Nghiễm Niên không thèm để ý.

Ông ta dùng tiền dỗ vợ vui, không hi vọng kiếm tiền, lỗ ít chút là được.

Lỗ Nghiễm Niên cũng nổi danh thương vợ.

Thật ra Lý Nhược Băng vẫn không hiểu lắm, Lỗ Nghiễm Niên là người phóng khoáng trượng nghĩa như vậy, tại sao lại cưới con hàng đầu óc có vấn đề như thế?

Chỉ vì sinh cho ông ta một con trai ư?

"Chồng tôi ở ngoài cửa, chờ tiếp khách xong sẽ vào ngay." Lưu Thải Tú vừa nói, liền liếc mắt nhìn sang Ngô Thần, nói: "Lý tiểu thư, vị này chính là bạn trai cô à?"

Người quen Lý Nhược Băng không ai hỏi như thế cả, nhưng Lưu Thải Tú tới gây sự!

"Ừ." Lý Nhược Băng đáp lại một cái giọng mũi.

"Ôi trời! Lý tiểu thư, từ lúc nào cô lại thích nuôi trai bao thế?" Ngữ khí của Lưu Thải Tú đột nhiên phóng to.

"Năm nay Lý tiểu thư cũng hai bảy rồi nhỉ? Trai bao nhà cô năm nay đã nổi hai mươi chưa? Dung mạo cũng không tệ. Cô trâu già gặm cỏ non mà cũng biết ăn đấy!"

Lưu Thải Tú rất lớn tiếng, cố ý gây nên chú ý, để những người khác trong nhàhàngnghe được, gâylúng túng cho Lý Nhược Băng!

Thật ra tình huống như thế căn bản sẽ không khiến Lý Nhược Băng cảm thấy lúng túng, cô có một trái timcực kỳ mạnh mẽ.

Nhưngvào lúc này cô cũng không cần phải nhẫn.

Lý Nhược Băng tay nắm chặt ly rượu, Ngô Thần biết rất có thể cô sẽ hất rượu vào mặt Lưu Thải Tú, làm vậy sẽ khiến quan hệ giữa cô và Lỗ Nghiễm Niên xấu đi, không cần thiết.

Thế là Ngô Thần cướp mở miệng trước nói: "Cô thích đứt dây thần kinh à? Đầu có bệnh à? Đừng có quấy rầy mọi người dùng cơm như người đàn bà chanh chua thế."

"Thằng trai bao kia mày nói gì? !" Lưu Thải Tú đột nhiên quay đầu nhìn Ngô Thần.

"Tôi có nói sai sao? Đầu không có bệnh?" Ngô Thần cười nhạt nói: "Vậy chẳng lẽ là lúc gọt mặt làm tổn thương sợi thần kinh nào rồi? Đừng nói là lúc mở khóe mắt thì làm hỏng não luôn đấy chứ?"

"Mày câm miệng cho tap! Ta không phẫu thuật!" Lưu Thải Tú như mèo bị đạp đuôi rít gào lên.

Chuyện cô ta phẫu thuật thẩm mỹ là bí mật. Côta vô cùng hài lòng với gương mặt tinh xảo của mình bây giờ, rất để ý khi người khác nói cô ta sửa mặt.

Ngô Thần không biết tại sao luôn có người thích đi gây sự tìm đường chết.

Ai cũng có bí mật không để người khác biết.

Dù là kiểu phụ nữ như Lý Nhược Băng cũng có.

Còn Ngô Thần, anh biết bí mật của toàn bộ những người có thân phận ởĐông Hải!

Chuyện Lưu Thải Tú phẫu thuật mà anh nói, chẳng qua chỉ là một cái mở màn mà thôi.

Bí mật lớnLưu Thải Tú, chuyện quan trọng nhất không thể lộ ra ngoài, Ngô Thần còn chưa có nói ra. Chuyện ấy đủ khiến cô ta... biến mất khỏi thế gian!

Thật ra Ngô Thần không chủ động đi vạch trần chuyện xấu của bất kỳ ai. Bây giờ anh cũng không phải là rỗi rãnh không có chuyện làm.

Nhưng đối với tiện nhân, anh chưa bao giờ nương tay.

Tự mình làm bậy thì không thể sống được.

"Ơ? Sao đột nhiên tôi thấy cô quen thế nhỉ..." Ngô Thần đột nhiên nhìn chằm chằm Lưu Thải Tú như nhớ ra gì đó, nói: "Trước đây... có phải cô từng làmở trung tâm tắm gội nào đó không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK