Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3: Cậu đợi chết đi!

Bà Trương nhìn thấy người đàn ông gương mặt chắc thịt này xuất hiện, sắc mặt bà ta mừng rỡ, lắc lắc mông chạy đến nghênh đón, giọng điệu oan ức nói: “Sao giờ anh mới đến, nếu như mà anh đến trễ thêm một chút, sợ là vợ con của anh đã bị người ta đánh chết rồi.”

Gương mặt người đàn ông này tối sầm lại: “Để anh xem ai mà lại dám to gan như thế, dám đánh vợ và con trai của Trương Định Nam này.”

Trương Định Nam!

Tống Mỹ Hân nghe thấy cái tên này, trong mắt cô hiện lên càng nhiều sự lo lắng.

Cô biết là Trương Định Nam ở Sài Thành vô cùng có tiếng tăm, có tiền có quyền, người bình thường tuyệt đối không thể nào khiêu khích được.

Bà Trương đưa tay chỉ Trần Thiên Hào, Tống Mỹ Hân, lạnh lùng cười nói: “Chính là đôi nam nữ chó chết này, ông xã, chuyện này nếu anh xử lý khiến em không hài lòng, em lập tức bế con trai về nhà mẹ ở.”

Trương Định Nam híp mặt lại nói: “Đơn giản thôi, nữ thì vả miệng, đánh đến khi răng của cô ta rụng hết xuống, nam thì, tay của thằng đó đánh em, thì đánh gãy cánh tay đó là được rồi.”

Bé mập nhỏ mở miệng nói: “Ba ba, con cũng muốn đánh đứa con hoang Thanh Vân, bạn đó bắt nạt con.”

Trương Định Nam mỉm cười xoa xoa đầu con trai: “Được, tìm sợi dây trói đứa con hoang đó, làm chó cho con chơi.”

Bà Trương nghe thấy thế mặt mày tươi cười, bé mập nhỏ vui mừng vỗ tay nói ồ yess.

Các cô giáo ở trường mầm non, và còn một số phụ huynh ở cách đó không xa đến đón mấy bạn nhỏ, nghe thấy những lời này của Trương Định Nam, ai ai cũng nhìn một nhà ba người của Trần Thiên Hào với ánh mắt thương hại.

Đắc tội với Trương Định Nam, trước giờ không ai có kết cục tốt đẹp.

Tống Mỹ Hân lúc này cũng hồi hộp lo lắng, cô đi lên trước một bước, nói với Trương Định Nam: “Ông Nam, tôi là người của nhà họ Tống, tôi tên Tống Mỹ Hân. Chuyện này tôi muốn giải thích với ông một chút, bên trong có rất nhiều sự hiểu lầm.”

Trương Định Nam hừ lạnh: “Cô không cần giải thích với tôi, Trương Định Nam tôi làm việc, xưa nay không cần phải nghe người ta giải thích, tôi nói làm thế nào thì phải làm y như thế đó!”

“Còn nữa cô không cần lấy nhà họ Tống ra dọa tôi, tôi không hề coi nhà họ Tống của mấy người ra gì cả.”

“Còn nữa theo như tôi được biết, cô đường đường là cô chủ nhỏ nhà họ Tống, vụng trộm với đàn ông bên ngoài. Cô đã làm xấu mặt nhà họ Tống, ông cụ Tống không đuổi cả gia đình cô ra ngoài đã là may mắn lắm rồi.”

“Cô còn dám tìm đàn ông đến đây để bắt nạt vợ và con trai tôi, hôm nay tôi sẽ giúp nhà họ Tống dạy cô cách làm người!”

Trương Định Nam nói đến đây, lạnh lùng dặn dò bốn người vệ sĩ sau lưng anh ta: “Mấy người sao còn chưa ra tay?”

“Dạ vâng, thưa ông chủ!”

Bốn tên vệ sĩ đồng thanh trả lời lại một tiếng, sau đó hung hăng nhào tới chỗ cả nhà ba người của Trần Thiên Hào.

“Muốn chết!” Trần Thiên Hào trừng mắt lạnh lùng quét ngang, rồi nói với Tống Mỹ Hân đang đứng cạnh mình: “Bịt mắt của Thanh Vân lại.”

Tống Mỹ Hân nghe thấy Trần Thiên Hào đột nhiên nói vậy thì đứng ngây ra một lát, sau đó cô nhận thức được điều gì đó, vội vàng đưa tay lên che mắt của con gái lại.

Trần Thiên Hào bước lớn tiến về phía trước, cú đấm đầu tiên đấm trúng trên mặt đối thủ gần nhất.

Tiếng gãy xương khiến người nghe ớn lạnh, tên vệ sĩ đó nhận một đòn đã ngã.

Rồi một tên vệ sĩ khác nhân cơ hội đấm tới, nhấm đầu của Trần Thiên Hào mà đấm.

Trần Thiên Hào xoay người né tránh, một quyền đấm gãy cánh tay của đối phương, rồi dùng cùi chỏ đánh vào ngực đối thủ, đối phương phun ra một ngụm máu, rồi ngã về phía sau.

Tên vệ sĩ thứ ba vừa mới đến gần, liền bị Trần Thiên Hào dùng thân hút một cái, trong giây lát tên vệ sĩ này bị hút bay xa ra ngoài, nặng nề đụng trúng tường, sao đó thuận theo tường mà trượt xuống dưới đất.

Tên vệ sĩ cuối cùng muốn âm thầm từ bên cánh phải đánh lén Trần Thiên Hào, nhưng Trần Thiên Hào đã nhanh như chớp đá một cước trúng đỉnh đầu của đối phương.

Đối phương như cây lớn bị chặt xuống, ầm một cái ngã xuống.

Tất cả mọi người tại hiện trường đều ngẩn ra, không ngờ võ nghệ của Trần Thiên Hào lại xuất sắc như vậy.

Trần Thiên Hào đi đến trước mặt của Trương Định Nam, cũng không nói lời thừa thãi nào, một tay nhấn vai của Trương Định Nam xuống, lạnh lùng nói: “Quỳ xuống!”

Trương Định Nam cảm giác bàn tay nhấn trên vai mình dường như có sức mạnh thần kỳ, khiến ông ta không tình nguyện mà quỳ xuống.

Phịch phịch!

Trương Định Nam hai đầu gối khụy xuống, nặng nề quỳ trên mặt đất, gương mặt hiện lên sự khổ sở.

Bốp!

Một tiếng khụy xuống!

Ông ta còn chưa kịp kêu thảm lên, Trần Thiên Hạo đã công kích từ trái sang phải, tát cho ông ta mấy cái.

Trương Định Nam bị đánh đến miệng phun đầy máu tươi, nhưng lại giống như một con rắn độc trừng mắt nhìn Trần Thiên Hào, nặn ra một nụ cười nói: “Thằng oắt con mày dám đánh tao, mày có biết tao là ai không hả?”

“Tao là người của anh Long, mày lại dám đánh tao, mày chết chắc rồi con ạ!”

Anh Long, Đổng Nhật Long!

Tất cả cô giáo và phụ huynh có mặt tại lúc đó, nghe câu nói này của Trương Định Nam, đều suy nhớ ra.

Ở khu vực Sài Thành này là địa bàn của Đổng Nhật Long!

Đổng Nhật Long là vua của Sài Thành, tính cách tàn bạo, và cực kỳ thiên vị người của mình.

Trương Định Nam là lính ruột của Đổng Nhật Long, được Đổng Nhật Long đặc biệt coi trọng.

Mọi người lại lần nữa nhìn chằm chằm Trần Thiên Hào, vời ánh mắt đầy thương hại, trong lòng nghĩ thầm: “Bồng bột là ma quỷ, anh bạn này rước họa vào mình rồi.”

Võ công lợi hại thì sao, có thể đánh được mấy người, nhưng dù cho có đánh được mười mấy người, thẩm chí mấy trăm người thì đã sao?

Trương Định Nam lúc nãy chỉ muốn chặt một cánh tay của anh ta thôi, bây giờ sợ là muốn lấy luôn mạng sống của anh ta rồi.

Ngay cả cách đó không xa, Tống Mỹ Hân đang ôm con gái, gương mặt xinh đẹp theo dõi tình hình đang diễn ra càng lo lắng.

Trần Thiên Hào nghe thấy tiếng gào thét ngạo mạn của Trương Định Nam, mặt không đổi sắc, chỉ là ánh mắt của Trần Thiên Hào càng lúc càng lạnh lùng nói: “Xem ra mày chưa thấy quan tài thì chưa rơi lệ.”

Trương Định Nam trừng mắt nhìn Trần Thiên Hào, dữ tợn nói: “Có giỏi cho tao gọi một cuộc điện thoại, mười phút sau, tao sẽ cho mày thấy hối hận vì đã đến thế giới này.”

Lời của Trương Định Nam vừa nói xong, bộp một cái, một món đồ vật ném thẳng vào mặt ông ta.

Thì ra đó là một chiếc điện thoại RunBo X1!

Trương Định Nam nghi ngờ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Trần Thiên Hào .

Trần Thiên Hào thản nhiên nói: “Mày gọi đi!”

Ngông cuồng, thật sự là quá ngông cuồng!

Trương Định Nam cắn răng lượm điện thoại lên, rất nhanh đã gọi điện thoại cho Đổng Nhật Long, lớn tiếng cầu cứu.

Sao khi gọi điện thoại xong, Trương Định Nam nhe răng cười: “Mày hãy đợi chờ chết đi!”

Những người xung quanh nhìn thấy vậy không ngừng lắc đầu, cảm thấy Trần Thiên Hào nên vội vàng chạy trốn, chứ sao lại đưa điện thoại cho Trương Định Nam gọi Đổng Nhật Long đến, đây không phải là ăn trộm trái cây trên bàn diêm vương, tự mình tìm đường chết sao?

Tống Mỹ Hân ôm lấy con gái đến bên cạnh Trần Thiên Hào, trong mắt cô đầy sự lo lắng, nhỏ tiếng nói: “Trần Thiên Hào, Đổng Nhật Long là vua của Sài thành này, thủ đoạn tàn độc, hay bao che đàn em, chúng ta hay là mau nhanh chóng đi khỏi đây đi.”

Trần Thiên Hào thản nhiên nói: “Có thể một lần giải quyết vấn đề, tại sao phải chờ họ chọn ngày tìm đến cửa chứ? Yên tâm đi, để anh xử lý cho.”

Không đến mười phút sau, trước cửa trường mẫu giáo lại lần nữa bị khuấy động lên.

Giữa tiếng gầm rú của động cơ, một chiếc Rolls Royce màu đen dẫn theo mấy chục chiếc xe màu đen khác xông vào trường mầm non, khí thế hung hăng.

“Nhanh!”

“Nhanh!”

Xe màu đen vừa dừng lại, lập tức có mấy chục người mặc vest đen xuống xe, như đã được huấn luyện nghiêm khắc mà tập hợp.

Ghế sau trong chiếc xe Rolls Royce, một người đàn ông vạm vỡ, râu ria xồm xoàm bước xuống.

Đổng Nhật Long chỉ trong thời gian hai năm, sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn, đã leo lên vị trí Vua của Sài Thành.

Tính cách của Đổng Nhật Long bao che cấp dưới, lại hẹp hòi, chỉ cần ai liếc mắt nhìn anh ta, thì anh ta cũng phải trả thù người đó.

Mọi người ở hiện trường nhìn thấy Đổng Nhật Long xuất hiện, ai ai cũng bị dọa đến né xa ra, càng đồng tình thương xót nhìn một nhà ba người của Trần Thiên Hào.

Trương Định Nam thấy Đổng Nhật Long, càng trở nên kích động, dữ tợn nói với Trần Thiên Hào: “Ngày chết của mày đã đến rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK