Hôm nay , hai lão nhân mua đống đồ chơi đến , hai người vào cửa Lương Gia chợt nghe bên trong không ngừng cười nói.
Vợ chồng An Gia thầm muốn đem bảo bối kia về nhà thế nhưng vẫn là không thể.
Hai người áp lực cổ tâm tư , vẻ mặt cười kêu một tiếng Tiểu Thiên , nghe có người kêu , phòng khách yên tĩnh lại , một lát sau vợ chồng Lương Gia cười nghênh đón: " Các người tới rồi sao? Mau vào ngồi".
Vợ chồng An Gia đi vào , nhìn Tiểu Thiên Thiên , giang hai tay nói: " Thiên Thiên , lại nội ôm một cái".
Tiểu Thiên nhìn mẹ An , sau đó nhìn Tâm Kỳ ngồi trên sofa , cô biết bảo bối đang không hiểu nên giải thích: "Đó là ông nội và bà nội , nhanh kêu đi".
Cho dù ghét An Vĩ Thần thế nào nhưng người nhà của anh thì không , hơn nữa Tiểu Thiên có nhiều người yêu thương cũng tốt .
Tiểu Thiên nghe Tâm Kỳ nói vậy , nhanh nói: " Chào ông nội bà nội".
Bộ dạng ngoan ngoãn , khả ái làm cho vợ chồng An Gia một mảng sương mù trong mắt , hai người vội vàng gật đầu: " Ngoan , đến đây , ông bà nội có mua quà cho cháu, mau đến xem".
Vợ Chồng An Gia đưa đồ chơi cho Thiên Thiên , trong mắt đều tràn đầy tình cảm , Tiểu Thiên không trực tiếp nhận đồ mà nhìn Tâm Kỳ một cái thấy cô gật đầu mới dám nhận .
An Lão Gia một bên nhìn cháu nội , biết cháu nhà anh rất hiểu chuyện , mẹ dạy dỗ thật tốt , ông quay sang cảm kích nhìn Tâm Kỳ nở nụ cười.
Cô thấy vậy cũng trả lại một nụ cười.
Cô biết An Lão GIa là một người để ý , chuyện năm đó , thuỷ chung bọn họ đều đứng về phe cô , điểm ấy làm cho cô rất vui.
Tiểu Thiên vui vẻ nhận lễ vậy , ở đại sảnh chơi đùa , nhất thời đại sảnh thành một mảnh hoan thanh tiếu ngữ.
Mãi cho đến khi Hàn Minh Vũ tới , trong phòng yên tĩnh lại , hôm nay đột nhiên anh rất muốn nhìn tiểu tử kia nên bỏ công việc chạy xe đến Lương Gia.
Đi vào đại sảnh thấy vài người , anh không biết người nhà của An Vĩ Thần cũng ở đây , khởi đầu quay sang nhìn Tâm Kỳ sau đó nhìn vợ chồng Lương Gia: " Bác trai , bác gái xin chào" .
Quay đầu nhìn vợ chồng An Gia, anh lễ độ ôn hoà: " An Chủ Tịch , An Phu Nhân , xin chào" .
Vài người gật đầu , trong đó Tiểu Thiên nghe giọng nói của Hàn Minh Vũ liền buông đồ chơi trong tay , chạy đến , ngửa đầu vui vẻ thân thiết hô: " Hàn Thúc Thúc , thúc đến rồi a , mau tới xem , ông bà nội cho cháu đồ chơi" .
Tiên tiểu tử kia , còn chưa Hàn Minh Vũ nói gì đã lôi kéo anh xem đồ chơi mới.
Anh bất đắc dĩ cưng chiều vuốt ve đầu tên tiểu tử nhỏ: " Được , chúng ta đi xem thôi"
Mà vợ chồng Lương Gia ngồi trên sofa phân phó người hầu đi châm trà , hai người chuyển mâu liếc nhìn một lớn một nhỏ nắm tay thân thiết , tương hỗ nhìn nhau , trong mắt đều là dáng tươi cườu , bất kể là ai theo con gái họ cũng được , chỉ cần cưng chiều , đối xử tốt với Tâm Kỳ , họ cũng sẽ chấp nhận.
Nhưng An Gia vợ chồng thì vô cùng nóng nẩy , nhìn 2 người kia như cha con ruột , sắc mặt hai người khó nhìn , lông mi cũng nhăn thành chữ "川".
Một bên mẹ An có điều không hiểu , toạ ở ghế sofa chuẩn bị uống trà hỏi: " Tâm Kỳ , cậu đó là ai vậy?" Nhãn thần ý bảo Hàn Minh Vũ .
Tâm Kỳ nghe hỏi vậy , cô để trà xuống , đứng dậy kế bên Hàn Minh Vũ , kéo tay anh: " Anh ấy là bạn trai của cháu , tên là Hàn Minh Vũ , chúng cháu ở nước ngoài cùng nhau đã 3 năm".
Một câu nói , làm sắc mặt vợ chồng An Gia trở nên trắng bệch , mà còn vợ chồng Lương Gia thì cũng không có biểu tình gì , bọn họ thấy người tên Hàn Minh Vũ này cũng được , người lễ phép , lại rất yêu thương con gái và cháu ngoại của bọn họ , đàn ông như vậy rất hiếm , nên bọn họ vô cùng đồng ý nếu bọn nó ở chung với nhau.
Làm cho vợ chồng An Gia tựa như sốt rột , cái này nếu bọn anh cùng nhau ở một chỗ vậy cháu nội không phải là của người khác đi?
Mặc kệ thế nào , bọn họ cũng sẽ không đồng ý , lập tức An Lão gia tỏ thái độ ra ngoài: " Ta không đồng ý , Tâm Kỳ , cháu đã đính hôn cùng Vĩ Thần nhà bác , hơn nữa trước đó không lâu cũng đã tuyên bố , hài tử luôn luôn phải nhận tổ tông ".
Lời nói này nói xong , mẹ An đến bên cạnh Tâm Kỳ , ôn nhu nói: " Kỳ Kỳ , ta biết là cái tên tiểu tử thối nhà ta sai , chúng ta sẽ dạy dỗ lại nó , hơn nữa bây giờ nó cũng đã hối hận , cháu có thể tha thứ cho nó không , dù sao con cũng nên ở cùng chỗ với cha ruột mới tốt a".