• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Yên ngồi trên quầy bar , ưu thương uống rượu , vì sao vì sao? Anh không thương cô , vì sao không thương?

Cô yêu anh nhiều như vậy nhưng anh chỉ xem cô là em gái , tại sao chỉ là em gái? Cô không muốn làm em gái của anh , cô muốn làm vợ anh , thế nhưng hôm nay tất cả cái gì cũng không có

Tận lực theo đuổi , những gì đổi lấy được chỉ là một tiếng em gái , cô không cam lòng, lại rót một ngụm rượu uống , uống một hồi chỉ còn đáy không , cô hoàn toàn không nghĩ gì , cư uống , uống mãi cho đến khi say , say rồi ngủ để quên hết tất cả thì cô sẽ không còn đau lòng nữa.

Thế nhưng , càng uống lại càng say , Mạc Yên tức giận, rốt cuộc thế nào? Thì cô mới có thể quên nỗi đau này đây? Muốn thế nào bây giờ?

Ở một góc khác , cũng có một thanh niên đang lạc lõng , trên bàn rất nhiều chai rượu , khuôn mặt đẹp trai khí suất hiện đầy vẻ ưu thương , Hàn Minh Vũ không nhớ rõ anh đã uống bao nhiêu , anh uống để quên niềm đau , quên bi thương , thì ra ái tình chính là làm tổn thương người như thế , dù cho anh cố gắng bao nhiêu cũng vô pháp chiếm một vị trí nhỏ trong lòng Tâm Kỳ , một chút cũng không chiếm được , ha ha ! anh tự giễu cười bản thân.

Nước mắt rơi như mưa , cứ mơ màng mà nhìn , đang uống còn chưa say , anh mệt mỏi nắm áo khoác lảo đảo nghiên ngã đứng dậy , đi tới cửa thấy một bóng lưng làm anh phải dừng bước , làm cho lòng anh đang lạnh thì nóng lên , không thể tin dụi dụi con mắt , chắc nhìn lầm rồi , nguyên lai là cái nữ nhân anh yêu tận xương tuỷ kia "Hắc hắc , cô ấy tới , trong lòng cô ấy vẫn có mình"- Đứng ở cửa Hàn Minh Vũ cười ngây ngô.

Đi tới , anh dùng hết khí lực ôm lấy người phụ nữ đó , trong miệng thâm tình nỉ non: " Anh yêu em".

Người bị ôm trong lòng ngực , thân thể cứng đờ, Mạc Yên càng uống càng tĩnh nên cô định ra ngoài quên chuyện thương tâm một chút , thế nhưng đi đến cửa đã bị ai đó ôm , còn nói câu nói mà từ lâu cô nằm mơ , ba chữ luôn luôn là niềm mơ ước của cô.

Ngày hôm nay , lại có người nói với cô , lúc này không phân biệt rõ là chân thật hay không , cô chĩ bị say mê , chìm đắm trong ba chữ " Anh yêu em".

Mạc Yên không phản kháng , cô lẳng lặng để yên , tuỳ ý để người ôm từ phía sau.

Hàn Minh Vũ cứ nghĩ là Tâm Kỳ tới tìm anh , hơn nữa bây giờ còn đang trong lòng ngực của anh , anh không biết được rằng không phải là người anh nghĩ, cứ vậy mà ôm lấy.

Mạc Yên trong lòng , thấy Hàn Minh Vũ cố sức ôm , cô cảm giác khó chịu , vặn vẹo thân thể , hô hấp cũng có chút khó khăn , cô không biết là chính mình đang đốt lửa vào ai kia.

Phụ nữ rất thích được đàn ông ôm vào trong lòng , nhưng là người đàn ông bình thường làm sao nhịn được? huống gì , cô cứ vặn vẹo lộn xộn . Hàn Minh Vũ nhịn không được , ôm Mạc Yên ra ngoài , đột nhiên sau lưng bị người ôm , Mạc Yên sinh ra một tia nghi ngờ , thẳng đến hai người vào trong phòng khách sạn thì cô mới hiểu vì sao dọc đường sắc mặt của người đàn ông này rất đỏ , đôi mắt cũng đỏ ngầu một mảnh làm cho người ta thật sợ.

Đến gian phòng , nhìn ra cái giường big size màu trắng , Mạc Yên trở nên sợ hãi , cô không bao giờ nghĩ sẽ cùng người phát phát sinh tình một đêm , từ trước đến giờ lần đầu tiên của cô chỉ là muốn cho người đàn ông kia thế nhưng hôm nay người đó muốn kết hôn với người khác thì cô còn giữ lại để làm gì? Dù sao người đàn ông trước mặt cũng rất khí suất , tương lai nếu cô mang thai hẳn bảo bối sẽ là một giống xinh đẹp đi?

Nghĩ vậy , cô liền buông tâm , Hàn Minh Vũ cứ tưởng người mình yêu chính là tối nay bên cạnh anh anh liền bước vào nhà tắm.

Tắm xong , trong phòng đen tối , lẻ loi vài ánh sáng rọi của trăng xuyên qua ô cửa sổ nhỏ, đệm chăn ngăn nắp , mái tóc đen bóng với khuôn mặt trắng nõn làm người si mê , anh nhìn không được trực tiếp nhào lên , ngón tay thon dài vén lọn tóc , đặt lên lúc cô đang thở , nhẹ nhàng nghe , mùi thật tươi mát , cái này dụ dỗ anh.

Lúc này , một thân loả lồ của ai kia nghe mùi hương sữa tắm , làm Mạc Yên nằm trên giường mặt cũng nóng lên.

Cô khẩn trương nắm chặt ra giường , nhịn mùi xa lạ xâm nhập vào mũi , Hàn Minh Vũ đang lạc lối trong mê cung , anh hôn nhẹ lên vành tai của Mạc Yên , cô vẫn không rõ , lúc đầu im lặng , về sau phát sinh ra âm thanh xấu hổ " Ưm ……"

Một tiếng này lại kích thích dục vọng của Hàn Minh Vũ , bàn tay tiến vào trong chăn , một bên nắm bộ ngực đầy đặn , đầu lưỡi di chuyển hôn lên từng chút da thịt trên cái cỗ , nhẹ nhàng mút.

Mạc Yên bị bàn tay không yên phận mò mẫm , toàn thân run rẩy một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK