Chương 312
Bầu không khí khi Hoắc Cao Lãng ở cạnh Tạ Đình Phong giống như có một cái vòm pha lê trong suốt bao quanh hai người mà không ai nhìn thấy không ai chạm được vào, nhưng ngoài hai người họ thì đừng hòng ai vào được.
Hoắc Anh Tuấn đang nhớ lại những hình ảnh khi hai người họ ở bên nhau, càng nhớ ra càng thấy không bình thường.
Hai người về lại phòng bệnh, Tạ Đình Phong đeo kính lấy sổ và bút ra vừa hỏi Lãng nhỏ vừa ghi chép lại gì đó rất nghiêm túc. Lãng nhỏ cũng trả lời vô cùng lưu loát.
Hoắc Anh Tuấntrợn mắt gạt phăng cái suy nghĩ khó hiểu đó ra khỏi đầu.
Chắc là chuyên môn của bác sĩ Tạ rất cao lại hay dành nhiều thời gian chăm sóc Lãng nhỏ nên tất nhiên Lãng nhỏ ỷ lại vào cậu ấy là chuyện quá đổi bình thường nhỉ.
Từ sau khi Đường Hàn Khiết nói cho Đường Hoa Nguyệt biết chuyện của Từ Uyển Nhan, Đường Hoa Nguyệt bận tối mắt tối mũi không biết làm cái gì mỗi ngày.
Đường Hàn Khiết có nôn nóng cỡ nào cũng chẳng có lý do gì để liên lạc với cô ấy nhưng Elly đã mất liên lạc mấy ngày trời, anh sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó vô cùng.
Niềm vui bất ngờ luôn đến rất đột ngột, trước đó Đường Hàn Khiết đã sắp xếp quân của mình ra ngoài điều tra hành tung của Elly nhưng chỉ điều tra lung tung, không ngờ vẫn có người điều tra được hành tung của Elly.
“Sếp Tân, tín hiệu di động của cô Elly xuất hiện ở Đảo Cát! Có cần chúng tôi đến đó ngay bây giờ không ạ?”
Đường Hàn Khiết thở phào nhẹ nhõm: “Không cần, tôi sẽ đến đó, các cậu cứ tiếp tục theo dõi!”
Đảo Cát là một hải đảo nằm ở phía Nam Hà Nội, sinh thái tự nhiên rất được chú trọng bảo vệ thu hút khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới ghé thăm mỗi năm.
Đường Hàn Khiết không ngờ Elly lại có tâm trạng đến đó giải sầu!
Từ chỗ anh đến đó mất khoảng ba tiếng lái xe, anh không dám chậm trễ một giây phút nào, mong rằng Elly không trốn mất trước khi mình đến.
Đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu ngày trời mới nhận được tin tức của Elly, Đường Hàn Khiết lại thử gọi điện cho cô và rất bất ngờ khi cô đã bật máy!
Suýt nữa là Đường Hàn Khiết chệch tay lái, nhưng điện thoại cứ tút mãi mà không có ai nghe. Đường Hàn Khiết vẫn không được nghe giọng nói mà anh đã nhớ nhung bao ngày.
Anh sai rồi, nhưng sai đến nước này chưa đến mức để Elly không cả cho anh một cơ hội giải thích…
Đường Hàn Khiết hít sâu dừng xe lại soạn một tin nhắn giải thích và gửi cho cô, hy vọng dù Elly không nghe máy nhưng vẫn đọc tin nhắn.
Đường Hàn Khiết không hề biết rằng Elly đã chặn anh từ lâu rồi, và tất nhiên là không nhìn thấy bất cứ tin nhắn nào trong tất cả tin nhắn của anh mấy ngày vừa qua.
Trên bờ biển với phong cảnh tuyệt đẹp, có một cô gái mặc váy đỏ đang nhẫm chân trần trên cát mịn. Cô đi sát bên bờ biển, một con tàu sang trọng rẽ sóng chạy về phía cô.
Đường Hàn Khiết lao vun vút trên đường và chỉ mất hai tiếng để đến Đảo Cát. Anh xuống xe tìm kiếm khắp nơi như điên chỉ muốn tìm thấy người anh yêu ngay lập tức.
Giày da giãm trên cát rất hụt chân, Đường Hàn Khiết tháo luôn đôi giày nới lỏng cà vạt chạy trên bãi cát mịn.
Chạy tìm đến thở hổn hển và Đường Hàn Khiết đã nhìn thấy cô gái mặc váy đỏ ở bờ đẳng xa.
Chỉ cần nhìn một cái thôi, dù chỉ nhìn thấy lưng nhưng Đường Hàn Khiết vẫn nhận ra đó chính là Elly!
Cô ấy ở đây thật! Cuối cùng anh cũng tìm thấy cô ấy rồi!