“Nghĩa phụ... Nghĩa phụ...”
Lôi Tu Hành quỳ gối đi tới bên cạnh nghĩa phụ Chavez, mặc dù bị vạch trần nội tình, nhưng hắn vẫn muốn phản bác.
“Đây tất cả chỉ là hiểu lầm, thật, con chỉ muốn lấy được mảnh đất kia mà thôi!”
Chavez run run, mặt thất vọng: “Tu Hành, ta già rồi vẫn không có con, luôn coi con như con ruột của ta, nhưng không ngờ sau lưng ta con lại làm ra nhiều chuyện như vậy, tại sao? Chẳng lẽ con không biết ta sẽ truyền vị trí này cho con sao? Làm sao lại còn mua dây buộc mình?”
Ông vô cùng đau đớn đẩy hắn ra, đau lòng chất vấn.
Nếu ông tra được chuyện này, ông nhất định sẽ nể tình cũ tha cho hắn một lần, nhưng mà, chuyện này bị ngài thủ phán tra được, Chavez biết, đứa con nuôi của mình đã không cứu được nữa rồi.
Vậy mà, Lôi Tu Hành hiển nhiên không biết một chút nào, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lãnh Thiên Dục, mà cho tới bây giờ Lãnh Thiên Dục chỉ cùng các giáo phụ trong bang đàm phán mọi chuyện, đây cũng là lần đầu tiên hắn có mặt trong đó.
“Thật là cứng đầu!” Lãnh Thiên Dục hừ một tiếng, đưa tài liệu trong tay cho Chavez.
Chavez nhận lấy tài liệu, sau khi nhìn từng tờ vẻ mặt của ông càng thêm nặng nề, cuối cùng, ông đột nhiên khép tài liệu lại, ném tới trước mặt Lôi Tu Hành, lạnh lùng nói:
“Anh xem một chút, anh tự mình xem một chút, chuyện của anh cũng bị Lăng phó tổng tra ra chứng cớ xác thực, anh còn chối cãi cái gì, hơn nữa, hôm nay Johnny Hanks cũng ở đây, anh còn muốn giải thích cái gì với tôi?”
“Nghĩa phụ!”
Lôi Tu Hành nhìn Johnny Hanks ở một bên đã sớm yên lặng không lên tiếng, trong lòng cũng hiểu hắn ta đã khai hết rồi, nhưng hắn cũng không tin vận khí của mình kém như vậy, vì vậy đột nhiên hắn đưa mắt nhìn Lăng Thiếu Nghị, phận hận nói:
“Con là oan uổng, tất cả đều do hắn sắp xếp trả thù! Con chỉ là mắc bẫy của hắn mà thôi!”
Lăng Thiếu Nghị vẫn chưa lên tiếng bây giờ nghe vậy, trong con ngươi hiện lên tia trào phúng, cười nói:
“Lôi Tu Hành, anh nói là tôi trả thù, vậy tại sao tôi lại trả thù anh?”
Lôi Tu Hành cười lạnh, sau khi nghe vậy, hắn chuyển tầm mắt sang Dung Thi Âm, nói từng câu từng chữ:
“Anh là vì người phụ nữ này mới trả thù tôi, tất cả là do anh thiết kế!”
Dung Thi Âm nghe được câu này, thân thể không khỏi run lên, cô không hiểu sao Lôi Tu Hành lại đem mũi nhọn đổ lên đầu mình?
“Anh có ý gì?”
Lăng Thiếu Nghị cảm thấy cô gái bên cạnh đang phát run, lập tức ôm cô vào trong ngực, giọng nói sắc bén hỏi.
“Ha ha... Ha ha...” Chỉ thấy Lôi Tu Hành cười to, mang theo vẻ cực kỳ ác độc.
“Rất đơn giản, bởi vì... Tôi cường bạo cô bé này, mà cô ấy lại là người phụ nữ của Lăng Thiếu Nghị, anh ta tự nhiên sẽ hận tôi!”
“Cái gì?”
Trừ Lãnh Thiên Dục và Lăng Thiếu Nghị ra, tất cả mọi người đều khiếp sợ, mà Dung Thi Âm nhất thời ngây ngốc.
Cô không khỏi nhớ lại chuyện xảy ra ngày ấy trong khách sạn, nhưng mà, cô... Không có bị hắn...
Lúc này, chỉ thấy Lăng Thiếu Nghị đứng dậy, đi về phía Lôi Tu Hành, còn không để cho hắn phản ứng lại, dùng hết sức cho hắn một quyền!
“Bụp...” Một âm thanh vang lên, Lôi Tu Hành ngã trên đất, hắn rên lên một tiếng, vừa muốn đứng lên phản kháng, lại lắc lư vài cái, lần nữa ngã xuống...
“Mày thật ra đã muốn làm như vậy rồi, mày xứng sao?” Gương mặt Lăng Thiếu Nghị tức giận, anh lại nâng lên quả đấm...
Nhưng mà bị Lãnh Thiên Dục ngăn cản!
“Em đã đánh hắn một quyền rồi, hắn bây giờ vẫn là người của Mafia!” Giọng nói của anh trước sau như một, lạnh lùng vô tình.
“Anh muốn che chở cho người của mình?” Lăng Thiếu Nghị lạnh giọng chất vấn.
“Anh chỉ không muốn lãng phí thời gian mà thôi!” Lãnh Thiên Dục hất cánh tay Lăng Thiếu Nghị ra, lạnh giọng nói.
Mà Dung Thi Âm vẫn ở một bên chứng kiến một màn này cũng đứng lên, cô vừa muốn tiến lên, liền bị Kỳ Hinh kéo lại.
“Cô gái nhỏ, không nên gấp gáp, hai người họ không có việc gì!”
Một câu nói dịu dàng lại có tác dụng trấn an lòng của Dung Thi Âm, cô sững sờ nhìn Kỳ Hinh, trong lúc nhất thời có cảm giác mình thật nhỏ bé.
Cô ấy giống như cái gì cũng biết, cái gì cũng hiểu, không giống mình, chỉ biết lỗ mãng.
“Ngồi xuống đi, chúng ta xem một chút náo nhiệt cũng không tồi đâu!” Lúc này Lăng Thiếu Đường mở miệng, bộ dạng giống như xem kịch vui.
Thượng Quan Tuyền ngồi ở bên kia thấy thế, cố ý bất mãn với Lăng Thiếu Đường nói: “Thật chưa gặp qua người nào làm anh như vậy, chẳng lẽ hai người bọn họ cãi nhau anh cũng không quản? Cũng không sợ em trai mình sẽ chịu uất ức!”
“Chậc chậc...”
Lăng Thiếu Đường nghe xong, vẻ mặt buồn cười nhìn Thượng Quan Tuyền: “Tôi xem cô nên lo lắng cho ông xã mình nhiều hơn chút đi!”
“Hừ!”
Thượng Quan Tuyền bị anh nhìn một cái, lập tức trừng mắt lại, sau đó quay đầu nhìn Kỳ Hinh, vẻ mặt ủy khuất nói:
“Chị Hinh, chị xem đi, chồng của chị khi dễ người!”
“Đường, anh đừng khi dễ Tiểu Tuyền, sau khi trở về sẽ không được phép tạm biệt Triệt nhi và Lạc nhi nữa!”
Kỳ Hinh không nể tình Lăng Thiếu Đường chút nào, trực tiếp phê bình anh.
“Tuân lệnh, bà xã đại nhân...” Lăng Thiếu Đường ngoan ngoãn ngậm miệng.
Thượng Quan Tuyền cười với Kỳ Hinh nụ cười chiến thắng.
Một màn này làm Dung Thi Âm choáng váng, đám người này thật kỳ quái!
Lúc này, Lãnh Thiên Dục mở miệng, nói với Jonhny Hanks.
“Anh... Đến đây nói ra chân tướng mọi chuyện đi!Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK