Quy ra, Lữ Thiếu Khanh lần này doanh thu gần hai ngàn viên hạ phẩm linh thạch.
"Quả nhiên vẫn là ăn cướp nhanh."
"Muốn xuống núi làm một đợt hay không?"
Lữ Thiếu Khanh lấy quyển sách nhỏ của Tiêu Y ra.
Phía trên Tiêu Y đã ghi kỹ càng tin tức người đùa giỡn nàng ở Tụ Tiên.
Lữ Thiếu Khanh lật ra một cái, chậc chậc lắc đầu:
"Nha đầu này thật nhỏ mọn."
"Không phải miệng chỉ chiếm tiện nghi một câu sao? Thế mà cũng nhớ kỹ."
Lữ Thiếu Khanh đếm, phía trên có hơn hai mươi người.
"Ngô, đồng môn sư huynh cũng có mấy người, những gia hỏa này xem ra cần phải tìm cơ hội thu dọn bọn hắn một trận."
"Thường xuyên ở Lăng Tiêu thành có năm người, ngược lại có thể ra tay."
"Hắc hắc. . ."
Lữ Thiếu Khanh nghĩ đến đây liền bắt đầu hành động.
Hắn một tay chộp lấy Tiểu Hồng trên đầu vào trong tay, nói với Tiểu Hồng:
"Chim ngốc, ngươi ở chỗ này nhìn xem."
"Có chuyện gì thì gọi sư phụ hoặc là Đại sư huynh, ta đi làm việc."
Lữ Thiếu Khanh rất lười, không muốn động.
Nhưng mà hắn hiện tại rất cần tiền.
Kế Ngôn đột phá trở thành cao thủ Nguyên Anh kỳ, nói hắn không quan tâm là giả.
Hắn không muốn để mình lạc hậu quá nhiều so với Kế Ngôn.
Chiếc nhẫn đã có thể dùng, thế nhưng linh thạch còn kém một chút.
Chỉ có xuống núi đón gió thu.
"Tu luyện giới mạnh được yếu thua, không để cho mình mạnh lên, ngày sau ngay cả lười biếng cũng không có tư cách."
Lữ Thiếu Khanh khoan thai xuống núi. . . . .
Tiêu Quần bên này nổi giận đùng đùng tìm Tiêu Sấm.
Tiêu Sấm đang mang theo đại biểu đệ đệ mình phái tới đi gặp Thiều Thừa.
Tiêu Sấm là người Lăng Tiêu phái nhưng cũng là người của Tiêu gia.
Lần này hắn làm một người trung gian, mang theo người gia tộc đến chúc mừng Kế Ngôn.
Không nghĩ tới đám người Tiêu Quần quần áo không chỉnh tề xông tới.
Tiêu Sấm hoang mang, Thiều Thừa cũng hoang mang.
Các ngươi bị ai làm chuyện kia sao?
Hay là nói các ngươi làm chuyện kia với người nào.
Nhìn thấy mấy người Tiêu Quần không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, Tiêu Sấm hết sức bất mãn.
"Muốn làm gì?"
Tiêu Sấm quát:
"Nơi này là Thiên Ngự phong, không phải là nhà các ngươi, đi ra ngoài cho ta."
Không nói nơi này là Thiên Ngự phong, Thiều Thừa là chủ nhân nơi này.
Chỉ nói hai người bọn họ là đại năng Nguyên Anh kỳ ở chỗ này nói chuyện.
Tiêu Quần lại trực tiếp xông tới, đây không phải không đem hai Nguyên Anh kỳ để ở trong mắt sao?
Tiêu Quần ngây ngẩn cả người, hô to với mình?
Ngươi là người bên nào?
"Tiêu Sấm thúc thúc, ta. . ."
Tiêu Quần chuẩn bị nói ra ủy khuất của nàng.
Thấy Tiêu Quần mà không biết tiến thối, Tiêu Sấm giận dữ.
Vung tay về phía mấy người Tiêu Quần, quát:
"Lăn ra ngoài "
Mấy người Tiêu Quần như gặp phải trọng kích, nhao nhao bị quật bay ra ngoài, ngã bên ngoài.
Tiêu Sấm sắc mặt khó coi nói với Thiều Thừa:
"Sư đệ, gia tộc không biết quản giáo người, để ngươi chê cười."
Thiều Thừa nhưng không để ý, hắn nói:
"Không sao, xem bộ dáng của các nàng hẳn là có chuyện gì đặc biệt."
"Không cần hà khắc với tiểu bối như vậy."
Tiêu Sấm nhịn không được chửi bậy:
"Ngươi thật sự quá dung túng đồ đệ."
Nói tới đồ đệ, Thiều Thừa mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo.
"Ha ha, ngươi cảm thấy bọn hắn không tốt sao?"
Tiêu Sấm nghẹn lời.
Kế Ngôn đã là cao thủ Nguyên Anh kỳ, cảnh giới giống như hắn.
Có thể không tốt sao?
Cái này chửi bậy không được.
Mà cháu gái mình lại là đệ tử thân truyền của Thiều Thừa.
Chửi bậy không tốt.
n, chỉ có Lữ Thiếu Khanh cái tên hỗn đản kia có thể chửi bậy.
Tiêu Sấm ngay lập tức đem mục tiêu nhắm ngay Lữ Thiếu Khanh:
"Ngươi xem một chút nhị đồ đệ của ngươi, bị ngươi nuông chiều thành cái gì?"
Nói tới nhị đồ đệ, Thiều Thừa cũng cảm thấy đau đầu.
Nhị đồ đệ thực lực cũng không lạc hậu, nhưng mà bình thường biểu hiện thật sự để cho người ta chướng mắt.
Nhìn thấy biểu lộ táo bón của Thiều Thừa, Tiêu Sấm lại nói:
"Giống hắn loại người lười này nên hung hăng giáo huấn một trận."
"Không cần chăm chỉ như Kế Ngôn sư điệt nhưng cũng không thể quá lười."
"Sư đệ, ta phải khuyên bảo ngươi một tiếng, ngươi cũng đừng để cho Tiểu Y nha đầu kia đi theo hắn học xấu."
"Ta để nàng đến bái ngươi làm thầy chủ yếu là đi theo các ngươi tu hành, không phải là đi theo Lữ Thiếu Khanh tên hỗn đản kia học cái xấu."
Thiều Thừa không muốn nói đến nhị đồ đệ mình, hắn thuần thục nói sang chuyện khác:
"Ngươi hỏi một chút tiểu bối ngươi đi, các nàng có phải có chuyện khẩn yếu gì hay khôgn."
Tiêu Sấm nói với Tiêu Bác Viễn ở bên cạnh:
"Bác Viễn, đi hỏi một chút các nàng có chuyện gì."
"Không có việc gì liền trở về, đừng ở chỗ này làm mất mặt."
Gia chủ Tiêu gia cùng Đại trưởng lão không hợp nhau, hắn là thân đệ đệ gia chủ Tiêu gia, tự nhiên cũng cùng Đại trưởng lão không hợp nhau.
Lần này Đại trưởng lão mệnh lệnh Tiêu Quần cùng đi theo, Tiêu Sấm trong lòng liền không vui.
Rất nhanh, Tiêu Bác Viễn trở về nói:
"Phó gia chủ, Tiêu Quần tiểu thư nói bọn họ bị người đánh cướp."
"Bị người ăn cướp?"
Tiêu Sấm sững sờ, sau đó không vui nói:
"Hồ nháo, nơi này là địa phương gì? Có ai sẽ đánh cướp nàng?"
"Nói hươu nói vượn."
Nhưng hắn nhìn thấy Thiều Thừa biểu lộ biến đổi, lập tức phản ứng.
Quả thật, nơi này là Thiên Ngự phong Lăng Tiêu phái, sẽ không có người ăn cướp, ngoại trừ một người.
"Chuyện gì xảy ra, ai ăn cướp các ngươi?"
Tiêu Sấm gọi mấy người Tiêu Quần tới, khó chịu hỏi.
"Trước khi đi ta đã dặn các ngươi đừng gây chuyện, không nghe lời đúng không?"
Tiêu Quần nói:
"Tiêu Sấm thúc thúc, không phải do chúng ta gây chuyện, là, là người kia cố ý."
"Là ai?"
Tiêu Quần lập tức nghẹn lời, nàng không biết tên của Lữ Thiếu Khanh.
Nàng nói:
"Hắn nói hắn là Nhị sư huynh Thiên Ngự phong, Tiêu Y đi cùng với hắn."
"Cái gì? Tiểu Y ở cùng một chỗ với hắn?"
Tiêu Sấm liền khẩn trương.
Tiêu Sấm nhìn qua Thiều Thừa:
"Sư đệ, đây là có chuyện gì?"
Ta để chất nữ ta tới đây cũng không phải muốn để nàng đi theo Lữ Thiếu Khanh.
Ta chp nàng tới đây là muốn đi theo Kế Ngôn, hướng Kế Ngôn học tập.
Không được thì để nàng đi theo ngươi cũng tốt.
Để chất nữ ta đi theo Lữ Thiếu Khanh, sẽ biến thành phế nhân.
Thiều Thừa ho khan hai tiếng, cái tên hỗn trướng này lại gây phiền toái cho ta sao?
Hắn nói với Tiêu Quần:
"Nữ hiền chất, đừng tức giận, từ từ nói, nói cho ta biết chuyện gì xảy ra."
Tiêu Quần đem sự tình nói ra, đương nhiên, ở nàng trong miệng, là do Lữ Thiếu Khanh cùng Tiêu Y cố ý gây sự, cố ý trêu đùa các nàng.
Cuối cùng cướp sạch mấy người các nàng.
Sau khi nói xong, Tiêu Quần nói với Thiều Thừa:
"Thiều Thừa Phong chủ, ngươi đến cho chúng ta một cái thuyết pháp."
"Bằng không, ta nhất định sẽ bẩm báo cho gia gia ta, để gia gia ta chủ trì công đạo cho ta. . ."