Cuối cùng hoàng thượng ban ra một sắc lệnh khiến ai cũng vô cùng uể oải đó là cấm nhắc đến tin đồn đó một lần nữa và không cho phi tần thời gian này đi lại lung tung dẫn đến làm việc không cần thiết.
Lời nói ẩn dụ của hoàng thượng khiến cho tâm trí của một số người không yên.
Hoàng hậu lần này bị mất mặt vô cùng lớn, từ trước đến nay chưa bao giờ hoàng thượng nặng lời với mình vậy mà.
Hai người ở với nhau đồng mộng đồng sàng nhưng không có tình cảm, hoàng hậu thời gian đầu cũng giành tình cảm cho hoàng thượng.
Nhưng hai người thành thân với nhau đều có mục đích của riêng mình, người thì vì mưu đồ giang sơn còn người thì vì gia tộc.
Cuối cùng Giai Tần phong hoa một thời gian cuối cùng bị chết một cách lãng xẹt như thế, hoàng thượng tuy có sai nội vụ phủ truy tìm hung thủ nhưng người chết trong hoàng cung còn ít sao.
Chỉ cần đẩy một người ra nhận tội thế là được yên ổn, vì thế nên Cẩm Tĩnh mới nói rằng hoàng cung là nơi ăn thịt người không nhả xương là thế.
Hoàng thượng vì để an ủi người nhà của Giai Tần nên truy phong cho nàng ta danh hiệu Giai Quý Tần, còn nhị công chúa thì được hoàng hậu nuôi dưỡng tạm thời.
Tranh đấu trong hoàng cung chỉ khổ thân mỗi hài tử, nhị công chúa còn nhỏ như thế đã bị mất mẫu thân, tuổi thơ làm sao hạnh phúc được.
Mà lại được nuôi dưỡng dưới gối của hoàng hậu thì làm sao mà tốt lên được, sau này có lớn lên cũng bị đem ra làm công cụ liên hôn mà thôi.
Tuy Giai Tần chết nhưng cũng không ảnh hưởng đến không khí của tết nguyên tiêu.
Yến tiệc hôm đó được tổ chức vô cùng long trọng, các quan lại văn võ bá quan đều tham dự, và tất cả các tiểu thư cũng có mặt, ai nấy đều trang điểm thật xinh đẹp.
Sang năm là đến kì hạn tuyển tú, nếu may mắn được lọt vào mắt của hoàng thượng thì có phải một bước lên cành cao hay sao.
Tham vọng của con người không bao giờ hết mặc dù biết rằng hoàng cung là lồng giam, là nơi chôn thây bao nhiêu cung tần mỹ nữ.
Cẩm Tĩnh mặc cung trang, trang điểm nhàng hơn mọi ngày một chút khiến cho A Bích và A Huệ ngạc nhiên vô cùng liền hỏi:
“Sao hôm nay nương nương lại trang điểm nhẹ nhàng như thế, hôm nay các vị tiểu thư kia sẽ tụ tập rất nhiều, người không sợ bị áp đảo sao?”.
Cẩm Tĩnh mỉm cười nói:
"Hai người nhìn dung nhan của ta xem hiện giờ kinh thành Thục Quốc này có ai hơn nổi ta chứ ".
Cái gì thì Cẩm Tĩnh không dám chắc chứ dung nhan này nàng nắm chắc mười phần nếu không sao hoàng thượng lại mê muội đến thế.
Tuy rằng nàng cung dùng một chút thủ đoạn nhưng nếu không có dung nhan thì thủ đoạn cỡ nào cũng sẽ khá khó khăn.
Với lại đôi khi trang điểm nhẹ nhàng cũng có cái hay của nó, nó làm cho người đối diện cảm thấy lạ lẫm hơn.
A Bích liền cười nói:
"Nương nương là mỹ nhân rồi còn ai có thể so sánh được với người cơ chứ, nếu không hoàng thượng lại sủng ái người đến thế, lo lắng cho người từng chút một, tối hôm nay chắc chắn hoàng thượng sẽ đến đây thôi ".
Cẩm Tĩnh lắc đầu nói:
"Sẽ không, tối nay hoàng thượng sẽ ngự tại Trữ Tú cung, dù sao hoàng hậu cũng là chính cung, hoàng thượng dù không thích cũng phải cho hoàng hậu mặt mũi ".
Nàng mỉm cười nói tiếp:
"Với lại hôm nay ta không muốn nổi bật cho lắm, đôi khi nhẹ nhàng một chút cho các nàng ấy tỏa sáng nếu không ta sợ ta sẽ bị nước bọt nhấn chìm mất ".
A Bích nhao nhao nói:
"Giai Tần kia bị giết như thế vậy mà đến tận bây giờ vẫn không tìm được hung thủ, nàng ta vừa từ cung của chúng ta về thì bị hại, cũng may hoàng thượng đã nhanh chóng trấn áp chứ nếu không thì không biết bọn chúng còn đồn như thế nào đi nữa ".
Cẩm Tĩnh lắc đầu nói:
"Chỉ trách nàng ta đen đủi thôi, có kẻ đã rắp tâm muốn đổ cái chết của nàng ta lên đầu ta nhưng bọn chúng không nghĩ rằng phụ thân vừa về cho dù hoàng thượng không sủng ái ta đi chăng nữa nhưng cũng sẽ nể phần phụ thân mà bao che cho ta. Có lẽ lần này kẻ kia đã quá hấp tấp mà không nghĩ đến ".
Cẩm Tĩnh khoan thai cài nhẹ cái trâm lên đầu, nhìn vào dung mạo, thời gian này nàng dùng bột phấn ngọc trai san hô kia quả thật là tác dụng.
Bình thường da nàng đã được bảo dưỡng cực tốt rồi, nay dùng nó nàng cảm thấy càng hiệu quả hơn, nói da nàng mịn màng như em bé thật không sai ".
Ba người dùng kiệu để đi đến chính điện, sau lần bị nạn kia Cẩm Tĩnh đã tính toán đến chuyện đưa người vào cung.
Trong cung lắm hiểm nguy nếu không có người biết võ công thì không được ổn cho lắm, ngày trước nàng làm vệ sĩ cũng ít nhất có ba vệ sĩ luôn luôn túc trực cạnh nàng.
Nàng đã viết thư gửi phụ thân nhờ người tìm cho mình, bây giờ nô tài thì khó, có lẽ nàng phải tìm cung nữ thôi.