• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng cho dù nàng ta trì chiết cái gì Đức phi cũng không đoái hoài, không nói lại nửa câu.

Cuối cùng nàng ta tức giận dần dần không thèm đến nữa, nàng ta thầm nhủ nếu tỷ tỷ đã ích kỷ như thế thì nàng ta chẳng cần vị tỷ tỷ như thế nữa.

Nàng ta sẽ tự mình nghĩ kế, nàng ta không tin với dung nhan của mình lại thua kém tỷ tỷ.

Thế là hôm đấy nàng ta nghe ngóng tình hình khi biết người hôm đó thị tẩm là Tỷ tỷ của mình thì liền lập mưu kế để thay thế tỷ tỷ của mình.

Cẩm Lan như mọi ngày, nàng chỉ mặc y phục đơn giản thoải mái vì suy cho cùng nàng trang điểm có đẹp cũng chẳng để cho ai ngắm, nàng chỉ cần thoải mái là được rồi.

Bỗng nhiên nô tỳ của Cẩm Tú cung hớt hải chạy đến và nói:

“Nương nương người mâu đến xem chủ nhân nô tỳ, hình như chủ nhân bị trúng độc, nô tỳ đã gọi thái y nhưng mà chủ nhân chỉ luôn miệng kêu tren nương nương thôi ạ!”.

Cẩm Lan thấy vậy thì vô cùng lo lắng, nhìn sắc trời vẫn còn sớm nên đi đến Cẩm Tú cung xem như thế nào, nếu nguy hiểm quá thì cho người báo lại với hoàng thượng chắc chắn người sẽ không trách móc gì.

Nàng nhanh chóng đi cùng nô tỳ, cho dù muội muội thời gian này có phần hơi quá đáng với nàng nhưng dù gì nàng cũng chỉ có một muội muội duy nhất này nên không thể không bảo vệ.

Lúc Cẩm Lan đi đến Cẩm Tú cung thì thấy trong cung khá tối nàng có thắc mắc nhưng không ai trả lời, do vội vàng lo lắng cho muội muội nên nàng mới không để ý, nàng đi vội nên cũng không mang theo cung nữ đi cùng.

Ai ngờ vừa bước vào tẩm cung chưa kịp nói gì thì nàng đã bị nhốt lại trong phòng, nàng ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang sảy ra thì tiếng của muội muội vang lên:

"Tỷ tỷ, hôm nay đành thiệt thòi cho tỷ vậy, tỷ hãy nghỉ lại cung của muội, muội sẽ thay tỷ đi thị tẩm, dù sao muội cũng là muội muội ruột của tỷ, tỷ không thể ích kỷ như thế được, phụ thân gửi thư hối thúc tỷ nhưng tỷ chẳng trả lời muội đành bất đắc dĩ dùng hạ sách này thôi ".

Rồi nàng ta nhanh chóng chạy đi không nghe Cẩm Lan nói điều gì, do đã có chuẩn bị trước nên nàng ta đã ăn mặc lộng lẫy trang điểm thật xinh đẹp, nàng ta không tin với vẻ rực rỡ này của nàng ta hoàng thượng không mê mệt.

Lúc này Cẩm Lan bàng hoàng, nàng đã biết mình bị muội muội lừa, bây giờ muội muội đã chạy đi rồi nàng phải làm sao đây.

Sự việc giả thị tẩm này chỉ một mình nàng và hoàng thượng biết, không biết muội muội có bị lộ hay không, nàng lo lắng đứng ngồi không yên.

Tính tình của muội muội nàng hiểu rõ nhưng không nghĩ rằng muội ấy lại liều như thế, dám lừa dối hoàng thượng không nghĩ gan muội ấy lại to như thế.

Cẩm Lan chỉ thầm cầu mong mọi chuyện được trôi qua suôn sẻ thôi, chứ nếu không hậu quả thật khó lường, với tính cách của hoàng thượng e rằng muội muội sẽ gặp họa.

Trong lúc này Cẩm Hoa giả trang thành tỷ tỷ của mình đã trót lọt ở trong thư phòng của hoàng thượng.

Lần đầu tiên nàng đến đây nên có hơi lạ lẫm, bên ngoài là thư phòng, bên trong là phòng ngủ.

Theo thói quen tổng quản thái giám có nói:

Đức phi nương nương hoàng thượng đang bận chút việc lát nữa mới phê tấu sớ người cứ ngồi đó đợi không thì đi nghỉ ngơi trước đi ạ!".

Lúc này Cẩm Hoa sợ bị lộ nên gật đầu và nói:

"Ta đã biết rồi ngươi cứ làm việc của mình đi, ta dạo xung quanh đây một lát là được ".

Tổng quản có vẻ khá ngạc nhiên tuy vậy cũng không nói gi liền từ từ lui xuống.

Lúc này hoàng thượng vừa bàn bạc công việc với Hạ Lan tướng quân trở về, thời gian này phía Hoa gia đã có liên lạc với Sở quốc nên hoàng thượng phải chú ý đến từng động tĩnh nhỏ một nên khá là mệt mỏi.

Thường thường cứ phê tấu chương xong là Y lại âm thầm đến Hạ Lan cung, chỉ cần ôm nàng ngủ là bao muộn phiền và mệt nhọc đều tan biến.

Khi Y bước vào thư phòng thì thấy một bóng dáng thướt tha đang đứng ở đó, nhìn xiêm y sặc sỡ Y khá là bái xích, nếu Y nhớ không nhầm hôm nay là ngày Đức Phi thị tẩm mà, người này là ai vậy chứ.

Phát hiện thấy tiếng động Cẩm Hoa vội quay đầu lại, lúc này nàng ta khá là hồi hộp, tuy nhiên rất nhanb lấy lại được bình tĩnh liền từ từ đi đến giọng thánh thót:

“Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng, thiếp đã đợi người rất lâu ở đây rồi đó ạ!”.

Ẩn Dương nheo nheo mắt quan sát, chỉ một lúc sau Y tức giận quát:

"To gan, Thục Phi ngươi dám giả mạo Tỷ tỷ của mình để lừa dối trẫm, ngươi nghĩ rằng hai gương mặt giống nhau có thể lừa dối trẫm sao ".

Hoàng thượng quay ra gọi tổng quản thái giám, ông ta lật đật chạy vào không hiểu Đức Phi lại làm gì chọc giận hoàng thượng.

Lúc này Thục phi đã lo sợ lắm rồi, nàng có chút hối hận, nhưng nàng không hiểu sao nàng và tỷ tỷ giống hệt nhau như thế, nàng mới nói một câu thôi mà hoàng thượng đã nhận ra chứ.

Hoàng thượng quát:

"Mang Thục phi trở về, phạt cấm túc tại cung của nàng ta khi chưa có lệnh thì cấm được bước ra ngoài nửa bước, lập tức triệu kiến Đức phi đến đây ".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK