Phía bên Sở quốc đã đưa ra rất nhiều dụ hoặc nói rằng nếu ông thành công hành thích hoàng thượng đưa đại hoàng tử lên ngôi lúc đó ông sẽ là phò chính.
Sở quốc hứa sẽ cho ông mượn binh quyền để đàn áp giúp ông thuận lợi giết hết hoàng tự của Triệu gia và đưa ông lên ngôi hoàng đế.
Sở quốc không đòi hỏi gì nhiều chỉ cần Thục quốc trở thành nước chư hầu của Sở quốc và hàng năm nạp cống phẩm đầy đủ là được.
Nghe những lời dụ hoặc trên Hoa Vô Trần đã dần lung lay, lúc trước ông không muốn mượn thế lực của Sở quốc muốn một mình không chế thế cục.
Nhưng ông không ngờ cháu ngoại trai, quân cờ hữu dụng của ông lại bị hoàng thượng tẩy não mất, bây giờ cứ mỗi lần ông ta muốn gặp đại hoàng tử đều tránh né.
Vậy là bao nhiêu công sức của ông ta trước giờ đều xuống sông xuống biển hết.
Nữ nhi thì vô dụng không giúp gì được cho ông, bây giờ còn bị hoàng thượng giam lỏng thật sự là không coi Hoa gia ra gì mà.
Ông ta tính toán hiện giờ so với binh lực bây giờ, đội thích khách được ông ta bồi dưỡng cộng thêm người của Sở quốc ông ta đã có khoảng năm nghìn người.
Bây giờ chỉ lừa dẫn dụ Hạ Lan tướng quân mang quân đội rời kinh thì ông ta có thể làm chủ được kinh thành.
Đội Cẩm vệ quân bảo vệ kinh thành chỉ có hai nghìn người, mà trong khi đấy ông đang hiện có năm nghìn người là dư sức.
Tuy nhiên lần thích sát này ông ta phải làm trong âm thầm, còn quân đội kia sau khi hành thích xong ông ta mới dùng tới để áp đảo toàn bộ quan đại thần theo phe cánh hoàng thượng.
Dù gì hoàng thượng mới chỉ có hai hoàng tử, nhị hoàng tử chưa tròn một tuổi vậy người lên ngôi danh chính ngôn thuận là cháu ngoại trai của ông thôi.
Tĩnh quý phi và nhị hoàng tử ông ta phải giệt trừ để không ảnh hưởng đến hậu họa.
Nghĩ như thế ông ta dùng mật thư để hồi âm lại cho bên Sở quốc, ông ta hết sức cẩn thân nên toàn bộ thư từ qua lại đều là người thân tín và đặc biệt là viết bằng một loại thuốc nước và dùng bằng kí hiệu người ngoài không thể đọc nổi. Truyện Thám Hiểm
Nhưng mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên, thân tín ông ta vừa mang thư ra ngoài phủ một đoạn đã bị người của hoàng thượng túm sống.
Ông ta cứ nghĩ rằng thuật viết chữ nước trên giấy chỉ một mình ông ta biết thôi sao, cuối cùng cái ký hiệu này đã hại chết ông ta.
Hoàng thượng mô phỏng lại bằng ký tự rồi gửi sang cho hoàng đế Sở quốc, khi nhận được thư hoàng đế Sở quốc vô cùng vui mừng mà không nghi ngờ gì.
Sau khi đọc qua nội dung bức thư hoàng thượng liền tương kế tựu kế lừa cả hai bên khiến cho sau lần này Sở quốc bị thiệt hại khá nặng nề ( đó là sau này nhé).
Hai bên xúc tiến vào công việc, hoàng đế Sở quốc cho một đội quân tiến vào biên giới nước Thục dàn thành một quân đội lớn giống như muốn chiếm thành trì.
Khi quân đội báo tình hình về ai ai cũng giận giữ bởi vì hai nước Thục Sở đã có một hiệp ước là năm mươi năm không xâm lấn nhau vậy mà bây giờ Sở quốc lại lật lọng.
Cuối cùng mọi người đều thống nhất để Hạ Lan tướng quân dẫn quân thân chinh đi đánh giặc, để cho bọn chúng biết quân đội Thục quốc mạnh mẽ đến mức nào.
Vì tình hình vô cùng cấp bách nên Hạ Lan tướng quân phải hành quân trong đêm trong sự chúc phúc của bách tính.
Mọi người ai cũng biết đội quân của Hạ Lan Tướng quân tài giỏi đến mức nào, ra quân không quân địch nào có thể là đối thủ cả.
Sau khi Hạ Lan tướng quân đi mấy ngày lúc này Hoa gia chủ mới vui mừng và chuẩn bị đến bước tiếp theo.
Toàn bộ thích khách đã được hội ngộ đông đủ, người của Sở quốc theo thư hẹn đã đến thôn trang mà Hoa gia chủ vẽ ra.
Lần này thích khách của ông là hai mươi người công thêm ám vệ của Sở quốc là ba mươi người nữa, ai ai thân thủ cũng đều tài giỏi.
Tuy nhiên vì để chắc chắn nên Hoa Vô Trần đã chọn hành thích hoàng đế khi tế trời, bởi vì bao giờ sau khi đội quân Thục quốc xuất quân thì toàn bộ hoàng thân quốc thích và văn võ bá quan đều phải dự lễ tế này.
Nhân cơ hội này Hoa Vô Trần đã lên một loạt danh sách giết hại những quan đại thần theo phe hoàng thượng để làm giảm sự phản kích.
Đương nhiên Tĩnh Quý Phi và nhị hoàng tử cũng là những người trong số đó rồi, ông ta không tha cho bất ký một ai có khả năng ngáng đường ông ta cả.
Vì trong lúc tế trời thích khách có vô tình giết hại một số người là chuyện bình thường sẽ không có ai nghi ngờ ông ta.
Mấy ngày hôm nay Cẩm Tĩnh trong lòng cảm thấy vô cùng không yên nàng cứ có một cảm giác rất bất an, hoàng thượng mấy ngày nay vẫn thường xuyên đến thăm nàng nhưng nàng vẫn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.