Bọn họ dâng tấu sớ hoàng thượng phả vì Giang Sơn nước Thục khai chi tán diệp thêm nhiều hoàng tử và công chúa nữa.
Không thể suốt ngày chỉ sủng ái một mình Tĩnh Quý phi như thế sẽ không công bằng cho các phi tử còn lại.
Bọn họ ai cũng có nữ nhi nhập cung làm phi tần nhưng một thời gian dài vẫn không được triệu kiến chứ đừng nói là thị tẩm.
Hoàng hậu là người đầu tiên đồng ý chuyện này, nàng ta đã hậm hực chuyện nên long phụng khi trước rồi nên lần này nhân cơ hội trả đũa lại sau.
Hoàng thượng vô cùng phiền não, chuyện triều chính đã làm Y đau đầu rồi bây giờ hậu cung cũng không yên, đám lão già đó cứ muốn đào bới chuyện nhà của Y.
Mãi Y mới giành được một ít tình cảm của Cẩm Tĩnh thời gian này Y đã cảm thấy nàng có một chút gì đó mở lòng với mình rồi bây giờ lại sảy ra chuyện này thật sự là cố gắng cũng bằng không.
Tuy nhiên bây giờ đang là thời gian gấp rút cần dùng người Y không thể thẳng thắn từ chối được, cuối cùng sau bao nhiêu lần trì hoãn hậu cung lại được một phen ồn ào và huyên náo.
Tối hôm đấy hoàng thượng truyền chỉ cho Đức phi thị tẩm, lần lượt rồi đến Thục phi, Hiền Phi và các vị Dung Hoa, Quý Tần và Giai Tần
Nhưng người thực sự thị tẩm chỉ có hai người là Đức phi và Hiền phi còn những người kia chỉ đến để đàm đạo thơ văn và ca hát.
Khi Cẩm Tĩnh biết chuyện nàng cũng chỉ cười nhạt, nàng nhìn tiểu hoàng tử nằm yên trong nôi rồi cười.
Nàng biết trước sau cũng sẽ có ngày này, thân là hoàng thượng nhiều khi cũng là thân bất do kỷ, là bất đắc dĩ.
Dù hoàng thượng có giành tình cảm cho nàng nhiều đến đâu nhưng đứng trước ngôi vị đứng trước hoàng quyền Y vẫn không thể khuất phục được, một chút thất vọng lóe lên trong mắt nàng.
Thế là hậu cung lại được thăng hoa, không ủ rũ như thời gian trước nữa, Cẩm Tĩnh cũng đã ra tháng nên vẫn quy định cũ đến thỉnh an hoàng hậu.
Nàng thay cung trang, trang điểm thật lộng lẫy, cho dù thế nào thì nàng vẫn là Tĩnh Quý phi mà hoàng thượng sắc phong nàng vẫn có kiêu ngạo của nàng.
Vừa bước đến tẩm cung hoàng hậu nàng đã nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ của các phi tần.
Lúc Cẩm Tĩnh bước vào thái giám có hô to:
"Tĩnh Quý Phi nương nương đến ".
Chúng phi tần liền im bặt và cùng thỉnh an nàng, Cẩm Tĩnh cười nhạt rồi cho mọi người đứng lên, nàng quay qua cười nói:
"Có vẻ các muội muội hôm nay đến khá sớm nhỉ, các muội thật chăm chỉ ".
Thục Phi liền giọng châm biếm tự hào nói:
"Đấy là tỷ tỷ đến muộn thôi, ngay cả Đức Phi tỷ tỷ tối hôm qua thị tẩm vẫn đến sớm để thỉnh an hoàng thượng đấy thôi ".
Cẩm Tĩnh quay sang nhìn Đức Phi cười nói:
"À hóa ra là Thục phi muội muội ta lại còn tưởng là quý nhân nào cơ chứ, mồm miệng nhanh nhẹn, nếu so với khung giờ thì ta vẫn đến sớm hơn ngày thường đó ".
Thục phi bị nàng ví với quý nhân liền không phục nói:
"Dù sao thì thời gian này chúng phi tần bọn muội hầu hạ hoàng thượng khá vất vả còn tỷ thì lại bận chăm nhị hoàng tử nên đến muộn hơn ngày thường cũng đúng thôi ".
Cẩm Tĩnh thầm cười cho sự nông nổi của Thục Phi liền cười nói:
"Hóa ra là ta nghe nhầm sao, trong danh sách thị tẩm chỉ có Đức Phi và Hiền Phi từ khi nào Thục phi cũng thị tẩm rồi không phải chỉ ca múa trợ hứng thôi sao ".
Thục phi bị nói trúng liền thẹn quá hóa giận nhưng do thân phận thấp hơn nên không thể làm được gì, đành dậm chân đứng tại chỗ.
Đức phj thấy vậy vội kéo nàng ta xuống để tránh tai họa, Cẩm Tĩnh chỉ cười chứ không so đo thêm, nàng khá tò tò về Đức Phi này là một người vô cùng nhẫn có thể coi là đối thủ của nàng được.
Vừa đúng lúc hoàng hậu chầm chậm bước vào, thật ra lúc đôi co giữa Thục phi và Tĩnh Quý Phi nàng ta đã đến nhưng đứng ngoài để xem kịch hay.
Nhưng ai ngờ móng vuốt của Thục Phi quá yếu khiến cho nàng ta thất vọng vì không xem được vở kịch này.
Đã từng so qua chiêu nên hoàng hậu biết miệng lưỡi của Tĩnh Quý Phi quá ghê gớm ngay cả người thâm trầm như Hiền Phi còn không phải là đối thủ nữa là.
Nhắc đến Hiền phi hoàng hậu mới để ý xuống hai ngày hôm nay không thấy Hiền phi đến thỉnh an.
Hoàng hậu tiến vào, mọi người cùng nhau hành lễ, nàng ta mỉm cười cho mọi người đứng dậy và nói:
"Mới sáng sớm mà các muội thật có tinh thần đó, Hiền phi đâu vì sao ta lại không thấy đến hai ngày nay rồi ".
Ma ma chưởng quản vội đứng ra nói:
"Bẩm nương nương, hoàng thượng cho người cho truyền lời đến rằng Hiền phi vì phải hầu hạ hoàng thượng nên cơ thể có chút mệt nên xin miễn thỉnh an ".
Nụ cười trên môi hoàng hậu vụt tắt tuy nhiên rất nhanh lấy lại được bình tĩnh, nhưng hành động đó không qua được mắt Cẩm Tĩnh, nàng chỉ đứng đó mỉm cười.