" Còn có, thân phận của anh, tôi thật sự xin lỗi."
Mộ Lăng Khiêm nếu là một người bình thường, có lẽ cô cũng có thể cùng anh ta làm bạn tốt, nhưng mà thân phận anh ta cao quý, cô trêu chọc không nổi, cũng trèo cao không được. Cô còn rất nhiều chuyện phải làm, cho dù là một chút cũng không muốn tự rước hoạ vào thân.
Đây là lần đầu tiên, sau khi một cô gái biết được thân phận thật sự của anh, liền xa cách anh, xua đuổi anh, muốn cùng anh ân đoạn nghĩa tuyệt.
Mộ Lăng Khiêm luôn luôn là một người đàn ông cực kỳ cao ngạo, anh đối với Ôn Hướng Dương là có một chút hứng thú, nhưng không bao giờ biểu hiện ra ngoài, sau khi cô gái này phân rõ giới hạn với anh, anh quyết định sẽ bám theo Ôn Hướng Dương không bỏ.
" Được." Giọng nói Mộ Lăng Khiêm cực kỳ lạnh lẽo.
Ôn Hướng Dương nghe thấy anh đồng ý, thở phào nhẹ nhõm, tuy là cô nhận ra giọng điệu của Mộ Lăng Khiêm rất lạnh lẽo, nhưng hiện tại Mộ Lăng Khiêm không tính toán, còn tốt hơn so với sau này cô làm gì đắc tội anh ta, bị anh ta trả thù.
" Vậy thì, Mộ Thiếu, tôi đi trước. Anh nhớ chú ý đến vết thương ở cánh tay. Sau khi trở về, nhà anh hẳn là có bác sĩ riêng anh nhớ phải khám lại, anh cũng phải chú ý đừng đụng vào nước."
Ôn Hướng Dương nói xong, liền kéo cửa xe ra đi xuống.
Nhưng tay cô vừa mới mở cửa xe, liền bị Mộ Lăng Khiêm bắt lại, phía sau truyền dến một giọng nói lạnh lẽo:" Hai mươi vạn, chính là bao tôi một ngày. Một ngày chưa hết, cô liền tưởng có thể đi như vậy?"
Ôn Hướng Dương nghe Mộ Lăng Khiêm nói như vậy có chút kinh ngạc, cô bỏ ra hai mươi vạn bao anh ta một ngày, cô đưa tiền, đi sớm một chút cũng không được?
Cô thật sự không nghĩ đến lại cùng có quan hệ với người đàn ông này.
Mộ Lăng Khiêm thấy vẻ mặt Ôn Hướng Dương Kinh ngạc nhìn mình, anh liền xoay người một cái, hai chân thon dài bắt chéo lên nhau, trong nháy mắt liền đem Ôn Hướng Dương đè ở dưới ghế xe.
Trong phút chốc, chóp mũi Ôn Hướng Dương đều bị báo phủ bởi hơi thở nam tính, mùi hương này cực kỳ mãnh mẽ, ép tới cô ngay cả không khí cũng không dám thở.
" Mặc dù qua chuyện này, chúng ta đều không quen biết, nhưng cô đừng quên, hiện tại chúng ta còn có việc phải làm!"
Mộ Lăng Khiêm nói xong, làm Ôn Hướng Dương trở nên trầm mặc.
Không muốn chết, chính là nên thuận theo.
" Mộ Thiếu, vậy anh nói, bây giờ chúng ta phải làm cái gì?" Người đàn ông trước mặt quá hoàn mỹ đến mức không tì vết, mà bây giờ anh ta lại quá gần cô, chỉ cần cử động liền có thể tiếp xúc thân mật, vì vậy khi nói chuyện, Ôn Hướng Dương đều cúi đầu, thật cẩn thận.
Ôn Hướng Dương hỏi vậy, nhưng Mộ Lăng Khiêm không trả lời.
Cô đợi trong một khoảng thời gian, thấy anh ta vẫn còn đè ở trên người cô, cô không thể quay đầu nhìn về phía anh.
Biểu hiện Ôn Hướng Dương thật cẩn thận, vì ở gần trong gang tấc liền lộ ra khuôn mặt nhỏ trắng nõn, làm sắc mặt Mộ Lăng Khiêm trầm xuống, anh buông lỏng tay cô ra, trở lại chỗ ngồi
Trầm mặc, trầm mặc......
Ôn Hướng Dương thấy người đàn ông bên cạnh nãy giờ không nói gì, trong lòng cô trở nên bất an.
Cô liến mắt nhìn trộm anh một cái, thấy trên mặt anh ta lạnh lẽo không có đúng một biểu hiện gì.
Chẳng lẽ cô đắc tội anh ta? Nhưng mà, rõ ràng là cô dùng giọng điệu thương lượng để nói chuyện với anh ta a.
Cô không chịu nổi bầu không khí xấu hổ áp lực này, cô hít một hơi thật sâu, thăm dò nói một tiếng:" Mộ Thiếu?"
" Đến shop quần áo gần nhất."
Coi như Mộ Lăng Khiêm nói chuyện, chỉ là không phải nói với Ôn Hướng Dương.
"Được, BOSS."
Lamborghini lướt trên đường hướng đến shop quần áo gần nhất chạy tới, ngoài cửa sổ xe cảnh sắc cho dù đẹp đến mấy đều không thể thu hút sự chú ý của Ôn Hướng Dương.
Lúc này ở chung với Mộ Lăng Khiêm, đối với Ôn Hướng Dương mà nói, giống như một loại tra tấn, sớm biết người đàn ông này không phải trai bao, cô nhất định sẽ không mướn anh ta.
Khi nãy thương lượng với anh ta, còn được.
Nhưng bây giờ......