• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô lo lắng hỏi:

- " Bọn nhỏ đâu?! "

Dương Thiên Du giả bộ không biết nói:

- " Cô nói hai đứa trẻ nào cơ? Ý cô là hai đứa trẻ hỗn láo trong nhà kho đó hả? "

Cô nhanh chóng đi tới nhà kho sau nhà. Hai đứa trẻ bị trói chặt bằng dây thừng sau tay. Thấy mẹ chúng cố gắng la lên:

- " Mẹ!! "

Cô lo lắng chạy theo tiếng gọi và phát hiện ra bọn trẻ. Cô đau lòng ôm hai đứa trẻ vào lòng. Vẫn là chúng bị liên lụy từ cô. Cô bế chúng đi tới trước mặt Dương Thiên Du rồi tát cô ta một cái:

- " Hai chúng ta nước sông không phạm nước giếng nhưng nếu cô vẫn nhất quyết muốn động chạm đến tôi và các con của tôi thì tôi không nương tay đâu! "

Cô ta sững sờ đứng đơ một lúc. Cô ta không hề nghĩ tới Vũ Lạc Y dễ dàng bị ức hiếp năm xưa cũng đã thay đổi. Nhưng vậy thì sao chứ, cô ta vẫn coi mình là công chúa của toàn dân thiên hạ mà mọi người đều phải kiêng nể. Cô vẫn giữ lấy cái chân lý 'Những gì ta muốn thì đều phải đạt được' của cô ta mà nói với cô:

- " Được, chỉ cần chị không động vào đồ của tôi! "

Cố Trạch Vũ bân kia cũng giận xanh mặt và nói:

- " Đây không phải hoàng gia Anh, tôi cũng không phải là món đồ cô tùy tiện muốn có là có được. "

- " Cuối cùng anh vẫn là của em thôi. " - Cô ta ghé vào tai anh nói rồi quay ra nói lớn: " Nội nói rồi, em sẽ ở đây, ai cũng không thể đuổi em đi. Chị không phiền chứ Vũ Lạc Y. "

Cô cười khểnh nói:

- " Ở lại tự nhiên, tôi không phải là loại ăn bám như cô. "

Rồi cô bế con rời đi. Cô đi đến Cố Gia tạm biệt mẹ anh:

- " Mẹ, chúng con đi đây. Chúng con không tiện ở lại. "

- " Đi nhanh vậy sao? Không ở lại nữa hả? "

- " Công ty con còn có việc. Hơn nữa, cô ta... trở về rồi. "

Mẹ anh lo lắng nói:

- " Trở về rồi ư? Vậy mấy đứa mau đi đi. Con bé đó có thể làm ra bất cứ thứ gì. "

Rồi cô tạm biệt mẹ và đi tới sân bay. Cô cùng các con trở về thành phố M. Lúc xuống máy bay, cô dặn các con ngồi yên ở ghế chờ cô ra lấy vali. Đột nhiên Vũ Mộng Kỳ muốn đi vào nhà vệ sinh nên bảo em ở đó đợi. Vũ Hạ Thiên xua xua tay rồi ngồi đợi ở đó một lúc lâu. Vũ Lạc Y quay lại vfa hỏi Hạ Thiên:

- " Kỳ Kỳ đi đâu rồi con?

Hạ Thiên chỉ về hướng nhà vệ sinh và nói:

- " Chị đi bên đó từ lúc mẹ rời đi rồi. "

Cô lo lắng tự hỏi: " Không biết có chuyện gì không nữa! "

- " Hạ Thiên đợi mẹ xíu nha, mẹ đi xem chị con thế nào. Tý dì Lộ Khúc đến thì con bảo dì đợi mẹ một tý. "

Cô chạy đi vào phòng vệ sinh ở sân bay. Dòm ngó hết phòng này đến phòng nọ đều không phải là Vũ Mộng Kỳ. Đến khi cô ra khỏi thì đã thấy Đường Lộ Khúc cùng Vũ Hạ Thiên đứng đợi ở đó. Cô lo lắng nói với em ấy:

- " Tiểu Khúc, không thấy Tiểu Kỳ đâu nữa. Hạ Thiên bảo xon bé đi vệ sinh nãy giờ mà tìm không thấy. "

Đường Lộ Khúc cũng sửng sốt lộ rõ vẻ lo lắng:

- " Cái gì?! Chị báo cho nhân viên sân bay đi. Ở đây khó tìm, con bé lại đi lạc. "

- " Được rồi, em đưa Hạ Thiên về trước giúo chị. Thằng bé đang bệnh, đừng để nó tái phát. "

- " Vâng, xong em quay lại ngay. "

Rồi cô đi đến phòng phát thanh ở sân bay và nhờ giúp đỡ. Họ đồng ý và phát thanh đến cả sân bay:

- " Bé Vũ Mộng Kỳ, 5 tuổi đang mặc bộ váy màu xanh nhạt đang lạc trong sân bay. Em hãy đến phòng phát thanh để mẹ tìm hoặc có hành khách nào thấy em ấy thì hãy đưa tới phòng phát thanh. Chúng tôi chân thành cản ơn quý khách. "

Cô lo lắng bấm móng tay ngồi chờ đợi. Đây cũng là lần đầu tiên cô gặp tình huống như thế này, cô chẳng thể làm gì khác ngoài cầu nguyện rằng sẽ tìm thấy Mộng Kỳ. Sau 15 phút chờ đợi, cô càng trở nêb lo lắng.

Đột nhiên cửa phòng mở ra. Đi vào là một anh chàng cao to tuấn tú đi vào. Trên vai anh chính là Vũ Mộng Kỳ?! Cô vui mừng tiến tới còn Vũ Mộng Kỳ thì nhảy xuống với mẹ. Chưa tình cảm được bao lâu, cô lại cau mặt nói:

- " Vũ Mộng Kỳ, con đã đi đâu vậy hả?! Lại còn ngậm keo mút thong dong như thế. Mẹ lo muốn chết. "

Vũ Mộng Kỳ cười cười và liếc sang chú vừa đưa mình tới đây. Cô vội vàng cảm ơn:

- " Cảm ơn anh. Thật làm phiền anh quá. Con bé có làm gì ảnh hưởng tới anh không? "

Chàng trai kia cười:

- " Không không, con cô rất đáng yêu, cháu ấy không làm gì cả. "

Vũ Mộng Kỳ bĩu môi nói nhỏ: " Con thùy mị nết na thế này, còn làm phiền ai được nưa. "

Đúng lúc đó, Đường Lộ Khúc đi vào. Cô ấy và anh chàng kia nhìn thấy nhau có vẻ... Rất bất ngờ?!?!

...☆~= Hết Chap 34 =~☆...

Au: Sau vài tuần mòn mỏi chờ đợi thì "Vật Trêu Đùa" cũng đã qua vòng sơ thẩm rồi!! Cảm ơn tất cả các độc giả luôn ủng hộ tác phẩm này nha. ♡♡♡

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK