- " Tiểu Khúc! Tiểu Khúc! Có chuyện gì sao? "
Cô ấy định thần lại và lắc đầu:
- " Em không sao. "
Chàng trai kia cũng bình tĩnh lại và nói với Đường Lộ Khúc:
- " Tôi là Leonard, Hàn Mạc Kỵ, tôi có thể biết tên cô không? "
- " Tôi tên Đường Lộ Khúc, tôi có cảm giác chúng ta có vẻ rất quen thuộc. " - Cô ấy khó hiểu nói với Hàn Mạc Kỵ
Vũ Mộng Kỳ đột nhiên nói với mẹ:
- " Mẹ ơi, chú này mới tới đây, chú không có nơi để đi. Mẹ giúp chú ấy đi! "
Cô ngạc nhiên nhìn con, cô lại quay lên nói với anh ta:
- " Nếu anh không có nơi nào để đi vậy thì Đường Lộ Khúc giúp chị sắp xếp cho anh ta với. Dù sao anh ấy cũng đã giúp Kỳ Kỳ. "
Đường Lộ Khúc gật đầu. Cô ấy đưa cô và Vũ Mộng Kỳ về tới nhà rồi đưa anh ta đi tìm một nhà trọ.
- " Cái gì? Anh không mang một giấy tờ gì bên mình hả?! "
Anh ta cười trừ. Đường Lộ Khúc lại trở về nhà lấy giấy tờ của mình để thuê giúp anh ta. Bà chủ phòng trọ nói:
- " Cậu thanh niên này là người nước ngoài nhỉ? "
Đường Lộ Khúc gật đầu:
- " Vâng anh ta mới tới đây cháu giúp anh ta thuê một phòng trọ sống tạm ạ. " - Rồi cô quay sang anh ta: " Đứng đây đợi tôi một chút, tôi đi xem phòng cho anh. "
Cô rời đi. Hàn Mặc Kỵ đứng đó cùng bà chủ. Bà chủ tươi cười hỏi anh ta:
- " Cậu trai này có bạn gái chưa vậy? "
Anh nói một tràng ra cho bà chủ đó:
- " I don't have girlfriend yet, I just got here, so I want to settle down here before thinking about having a girl friend. The mistress asked me like that, surely you also have a daughter? You are so beautiful, your daughter is alsoq very beautiful, right? "
[ Tôi chưa có bạn gái, vừa mới tới đây nên muốn ổn định ở đây rồi mới tính đến chuyện có bạn gái. Bà chủ hỏi tôi như vậy thì chắc cũng có con gái hả? Bà xinh đẹp như vậy chắc con gái bà cũng rất xinh đẹp nhỉ? "
Bà chủ bị nói đến ngơ ngác:
- " Cái gì bi phò gì cơ? "
Anh lại nói thêm:
- " Oh, sorry for talking too fast. Do you understand? "
[ Ồ, thật xin lỗi vì nói quá nhanh. Cô có hiểu không? ]
Bà chủ trở nên tức giận:
- " Phát phát gì, tôi không hiểu những gì cậu nói nhưng cậu nói fat đó là béo đúng không! Cậu chê tôi béo chứ gì! "
Đúng lúc bà định cầm cây chổi lên thì Đường Lộ Khúc đi ra vội vàng ngăn cản:
- " Dì à? Có chuyện gì vậy? "
- " Anh ta nói tôi béo, lại còn nói tiếng anh cho tôi không hiểu. Cậu ta còn dám khinh thường tôi à. " - Bà vừa tức giận vừa chỉ thẳng mặt cậu.
Cậu lại nói:
- " I say fast, not fat! "
[ Tôi nói là nhanh, không phải béo! ]
Cô cũng tra hỏi anh:
- " Rõ ràng anh biết tiếng địa phương ở đây! "
Anh ta ngó lên trời lơ đi câu hỏi của cô. Cô đưa anh ta ra khỏi đây. Họ đi tìm hơn chục quán trọ nữa thì đều bị anh ta phá đám. Cô tức giận nói với anh:
- " Không phải do chị Lạc Y nhờ thì bây giờ anh vào bãi rác rồi đấy. "
Anh ta chẳng thèm để ý lời cô nói. Trời cũng đã hửng tối. Cô vừa lái xe vừa bực tức nói:
- " Hôm nay đành để anh ở lại chỗ tôi vậy! "
Anh vui vẻ cùng Đường Lộ Khúc vào nhà. Cô nói với anh:
- " Phòng anh trên tầng hai bên trái, đừng làm phiền tôi! "
Anh mang đồ đi về phòng của mình. Phòng đó là phòng để đồ của cô. Anh vội che mắt mình hét lớn với cô:
- " Đường Lộ Khúc!!! Cô ra mà nhìn cái phòng này đi!! "
Đường Lộ Khúc như nhớ ra cái gì đấy chạy thẳng vào phòng rồi đóng cửa lại. Bên trong phòng toàn những bộ váy, quần áo ném lung tung trong phòng. Hơn nữa còn có những đồ mặc bên trong mới mua ném vương vãi đủ chỗ. Cô đỏ mặt bước nhanh về phòng của mình.
Anh bước vào, đúng là đã gọn hơn hẳn. Hàn Mạc Kỵ kéo vali vào, định mở tủ cất đồ thì phát hiện ra tất cả đống đồ vừa nãy đều bị cô nhét chật kín không chỗ hở trong tủ. Anh bất lực cẩn thận đóng lại cửa tủ lại và đi vào tắm.
Đường Lộ Khúc lại đi vào từ lúc nào, bới móc thứ gì trong ngăn bàn. Anh quấn một chiếc khăn tắm đi ra, kinh ngạc khi nhìn thấy cô. Cô cùng quay lại. Họ bốn mắt nhìn nhau không nói lên lời. Anh nhận ra sự việc và hét lớn:
- " Cô đi raaa..!! "
Đường Lộ Khúc lại vội đỏ mặt chạy ra. Hình như trên eo anh ta có vết bớt màu xanh hình ngôi sao giống cô?!
Anh vội mặc đồ rồi mở cửa cho cô. Cô đi vào lục tiếp, nhân tiện còn hỏi anh:
- " Trên eo anh có vết bớt màu xanh hình ngôi sao? "
- " Đúng rồi, cô cũng để ý kỹ ghê. "
- " Không không, chỉ là tôi cũng có một vết bớt như thế tại vị trí đó. "
Anh kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn cô. Cô khó hiểu hỏi:
- " Có chuyện gì sao? "
Anh vội vàng cúi xuống, lắc lắc đầu như đang tự khuyên bảo mình gì đó. Anh lại nói với cô:
- " Không có gì, tôi hơi đau đầu xíu. "
Cô không tìm được đồ hỏi anh:
- " Anh có thấy cái máy nhỏ nhỏ trong này không? "
Anh chỉ vào nhà tắm:
- " Tôi thấy trong thùng rác đó. "
Cô đỏ mặt chạy vào nhà tắm rồi chạy ra, không quên nhắc nhở anh:
- " Tý nhớ xuống ăn cơm! "
- " Được. "
...☆~= Hết Chap 35 =~☆...