Đây là một việc rất thú vị, cách đó không lâu cả hai nhóm còn đang đánh nhau sống chết, vậy mà lúc này lại đứng chung phúng điếu người đã khuất.
Đây cũng không phải làm bộ làm tịch, càng không phải thỏ chết cáo khóc.
Kỳ thật tuyệt đại bộ phận mạo hiểm giả Huyết Tinh đô thị lựa chọn giết chóc lẫn nhau đều là bất đắc dĩ, hình thức nhiệm vụ yêu cầu, khiến bọn hắn không thể không làm thế. Bởi vậy loại giết chóc này thoạt nhìn càng giống như binh sĩ tranh đoạt cao điểm trên chiến trường, giữa song phương chưa hẳn có cừu hận, có chăng chính là nhiệm vụ không thể phản kháng, nhất định phải hoàn thành!
Chiến đấu đã chấm dứt, như vậy cũng nên buông thù hận, việc này không liên quan gì đến hiệp nghị, mà là một loại thái độ xử thế cần có trong hoàn cảnh đặc thù.
Nếu không cứ gặp ai làm tổn thương mình một lần liền ghi hận người đó cả đời, vậy chắc chắn mình sẽ không đi quá xa trên con đường huyết tinh này. Bởi vì mỗi người bên cạnh mình, đều có thể biến thành kẻ địch của mình, lại cũng có khả năng trở thành minh hữu lúc cần thiết.
Giống như hôm nay.
Đương nhiên, nói thì nói thế, nếu muốn chính thức làm được buông xuống thù hận, dắt tay chiến đấu cũng không phải một chuyện dễ dàng. Hiệp nghị có thể trói buộc hành vi con người, lại không thể trói buộc chấp niệm trong lòng họ.
Thời khắc này Lý Kiên Nhận thành khẩn cúi đầu trước Long Hạo, tính gã trời sinh coi như chất phác, có chút bất mãn đồng đội buông tha Long Hạo, bởi vậy lương tâm cũng hơi áy náy. Còn với Thẩm Dịch thì không dám ho he gì.
Hoàng Thiên Ngưỡng thở dài một tiếng, không nói một câu. Phải nói trong đội Long Nha, thành viên lý trí và thanh tỉnh nhất đúng là gã. Nhìn cách Thẩm Dịch bỏ đá xuống giếng, bức bách bọn họ ký kết hiệp nghị bán mình, là gã tự biết chính mình không thể nào là đối thủ, lý trí chiến thắng tình cảm, gã sẽ không thử đi tìm phiền toái cho mình.
Về phần Tang Tam Tát, người này ngoài mặt vô sự, nhưng lúc gã vụng trộm liếc xéo Thẩm Dịch vẫn toát ra một tia âm độc, cũng đã đầy đủ biểu lộ nội tâm của gã.
Mà Thẩm Dịch thì phảng phất như không phát hiện bất kể chuyện gì.
Hắn mở ra ba cái rương màu tím.
Cái rương đầu tiên chứa một tờ giấy quyển trục đề thăng trang bị cấp C, có thể trực tiếp nâng cấp một kiện trang bị cấp DD lên tới cấp C, xác xuất thành công trăm phần trăm, không có khả năng biến dị. Ngoài ra còn có một bình máu Nữ Vương Buồn Khổ, một khối đá rune (đá khắc phù văn).
Đá rune (Al) cấp C: có thể khảm nạm lên vũ khí trang bị, thêm vào đặc hiệu cho trang bị.
Khảm nạm vũ khí cận chiến: gia tăng 10% lực sát thương.
Khảm nạm vũ khí tầm xa: gia tăng tốc độ phi hành và tầm bắn của viên đạn hoặc cung tiễn, tăng độ khó tránh né.
Khảm nạm trang bị loại phòng ngự: gia tăng 10% lực phòng ngự.
Viên đá này chỉ có thể tác dụng với trang bị cấp C trở xuống, sau khi trang bị tấn cấp, hiệu quả vẫn sẽ không biến mất. Mỗi viên đá rune đều có thuộc tính đặc biệt của riêng mình, nếu khảm nạm đá rune đúng theo trình tự đặc thù có sẵn, có thể hình thành Runeword (Phù ngữ), tạo ra hiệu quả bổ sung, số lượng khảm nạm lớn nhất là 5.
Chú thích: trình tự khảm nạm đá rune không quan hệ gì đến trình tự vốn có trong trò chơi, cần tự tìm kiếm.
Rương thứ hai giống rương thứ nhất, chỉ là nhiều hơn một khối đá rune, ngoài ra lại thêm hai chiếc vòi rắn sau lưng Andariel.
Vòi rắn địa ngục: luyện chế bằng Địa Ngục Viêm Xà, có hiệu quả độc tính cường đại, có đủ năng lực tê liệt kẻ địch, dùng để tôi luyện vũ khí, giới hạn vũ khí loại roi.
Rương thứ ba đồng dạng chứa quyển trục, hai khối đá rune, cùng một chiếc mặt nạ nửa bên kỳ lạ, thình lình đúng là chiếc mặt nạ nửa bên Andariel đeo. “Mặt nạ Ma Thần: sau khi đeo tăng cường năng lực chống cự công kích loại chấn nhiếp tâm linh trên diện rộng.” “Kèm theo đặc hiệu Uy Hiếp: khiến hết thảy mục tiêu sinh mạng thể đối diện người đeo mặt nạ sinh ra tâm lý sợ hãi, giảm xuống dục vọng công kích, lúc nghiêm trọng có thể sinh ra hành vi từ bỏ chống cự, chạy trốn, thậm chí đầu hàng. Đẳng cấp chênh lệch càng lớn, hiệu quả uy hiếp càng mạnh, không có hiệu quả với mạo hiểm giả.” “Kỹ năng đặc thù Liệt Tàn Trảo: kẻ có được mặt nạ tự động có được kỹ năng Liệt Tàn Trảo, vô luận là có đeo mặt nạ hay không đều có thể tự do sử dụng. Kỹ năng Liệt Tàn Trảo có thể sử dụng 5 lần trên mỗi thế giới nhiệm vụ, nếu có vũ khí hình thái đặc thù loại trảo, căn cứ hình thái bất đồng, tăng lên lực công kích từ 50% đến 300%.” Bên dưới tấm mặt nạ Ma Thần còn khắc mấy dòng chữ. “Đây là món quà Ma thần của nỗi sợ hãi Diablo tặng cho Andariel. Andariel từng là cô gái đẹp nhất trong Nhà Thờ, hấp dẫn vô số dũng sĩ truy cầu. Trong một dịp không may, Andariel đã bị ngọn lửa xâm nhập, đốt hỏng dung nhan của nàng. Vì khôi phục mỹ mạo, Andariel đã bị Diablo hấp dẫn, rơi vào địa ngục. Song khi nàng tiến xuống địa ngục, để có được năng lực càng cường đại, nàng lại lựa chọn buông tha cho xinh đẹp đã từng.” “Đeo lên mặt nạ sẽ trở thành người sở hữu mặt nạ mới, mặt nạ không cách nào chuyển nhượng, không cách nào giao dịch, đồng thời người đeo trở thành tử thù của Ma Thần Diablo, dẫn tới Diablo công kích.” “Trang bị cấp bậc A!” Văn chương nhắc nhở: lần đầu tiên đeo mặt nạ không thể tiến hành tại Huyết Tinh đô thị.
Đây không ngờ là một kiện trang bị vẫn lạc!
Khác với trang bị vẫn lạc bình thường, trang bị vẫn lạc này có thể trực tiếp sử dụng. Có điều một cái giá lớn cho việc sử dụng nó chính là lập tức dẫn tới Diablo công kích.
Diablo là mặt hàng gì?
Một trong ba vị Ma thần thế giới Diablo, trùm mạnh nhất khu vực độ khó cấp bốn Huyết Tinh đô thị, lấy thực lực Thẩm Dịch trước mắt, khiêu chiến loại tồn tại này chính là không tưởng.
Giết chết Andariel vậy mà cũng tìm được một tấm mặt nạ thế này, đây cũng thực hiếm thấy. Chính như Lam Nhan từng nói, có chút phần thưởng, bản thân không phải lúc nào cũng ra đấy.
Ví dụ như lần này, toàn bộ ba cái rương đều có quyển trục đề thăng trang bị cấp C, đây là phần thưởng nhiệm vụ, là phải có, đá rune cũng đều có, điều này nói rõ chỉ cần giết chết Andariel liền xuất hiện, nhưng số lượng hiển nhiên không thống nhất. Còn dòng máu Nữ Vương Buồn Khổ, vòi rắn địa và mặt nạ Ma Thần, ba cái đều không giống nhau, nói rõ ba thứ này cũng không phải vật tất ra, chỉ là tỷ lệ xuất hiện dòng máu muốn lớn hơn nhiều, đoán chừng phải hơn 90%.
Bởi vì bọn họ liên sát Andariel ba lượt, bởi vậy tỷ lệ đạt được vật phẩm khác nhau tăng cao, Thẩm Dịch đoán chừng nếu bọn hắn có thể giết Andariel thêm mấy lần, có khi Thần Thú Trảo cũng sẽ hiện ra, mà dòng máu Nữ Vương Buồn Khổ thì có thể được thêm vài lọ.
Về phần năm viên đá rune trên tay Thẩm Dịch, trong đó có hai viên cùng loại. Đá rune hình dáng khác nhau đều có tác dụng khác nhau, bất quá nếu muốn hình thành Runeword thì cần kiếm thêm được càng nhiều đá rune và công thức đối ứng.
Runeword tựa như tinh thể Kẻ Thu Gặt vậy, cần nhiều khối tổ hợp thì thôi, lại còn phải tiến hành theo trình tự. Tinh thể Kẻ Thu Gặt chỉ cần tiêu diệt Kẻ Thu Gặt là có thể đạt được, đá rune lại phải giết trùm mới có.
Cân nhắc theo hướng này, độ khó đạt được Runeword lớn hơn xa Kẻ Thu Gặt, nhưng hồi báo chắc chắn cũng càng cao.
Thẩm Dịch phân tích, nếu như có thể gom góp năm viên đá rune, hình thành một loại Runeword, giá trị của nó có khi còn vượt qua cả Thần Hồn châu.
Nhìn ban thưởng trong tay Thẩm Dịch, trừ Chu Nghi Vũ và Avril, tất cả mọi người còn lại đều tỏa ra ánh mắt tham lam mãnh liệt, ngay cả lão Mạnh cũng đột nhiên hối hận tại sao phải làm khoản giao dịch này với Thẩm Dịch, buông tha ban thưởng cầm điểm tích lũy.
Phải biết rằng 600 điểm tích lũy mới giá trị 6000 điểm Huyết Tinh, mà ba cái rương, tùy tiện mỗi cái đều có giá trị vượt xa 6000 điểm, nhất là mặt nạ Ma Thần, mặc dù là kiện trang bị vẫn lạc, bản thân y không thể dùng, nhưng hắn có thể bán a, bán cho mạo hiểm giả độ khó cấp bốn, ít nhất cũng có thể bán được 1-2 vạn điểm.
Thẩm Dịch vừa xuất thủ một phen, dễ dàng ẵm trọn 40 nghìn điểm, tiền tài động nhân tâm, lão Mạnh rốt cục nhịn không được nói: “Nhiệm vụ lần sau tôi muốn nhận ban thưởng.” Nhiệm vụ Trại Rogue đã xong, thế nhưng nhiệm vụ thế giới Diablo chỉ mới bắt đầu. Đã không thể đạt được chỗ tốt ở đây, lão Mạnh tự nhiên muốn kiếm lại từ màn đấu Khu Phổ Thông…. Lại nói trùm cuối màn II là Duriel, thực lực còn mạnh hơn Andariel. Nếu như có thể giết Duriel mấy lần, dù cho chỉ nhận được một phần ban thưởng, cũng có thể nói chuyến đi này không tệ.
Chỉ là y nghĩ thật tốt, nào ngờ Thẩm Dịch đón đầu giội cho y một gáo nước lạnh.
Thẩm Dịch trả lời: “Tôi không đồng ý.” Lão Mạnh lập tức nóng nảy: “Tại sao? Tôi có thể không cần điểm tích lũy!”
“Đúng vậy, ngươi đã có điểm tích lũy.” Chu Nghi Vũ khinh thường cười lạnh. 600 điểm tích lũy, chỉ cần cố gắng thêm một chút trong những nhiệm vụ kế tiếp, đều có hi vọng phá tan mức 900. Đã không có áp lực sinh tồn, lão Mạnh tự nhiên muốn tìm kiếm hồi báo tốt hơn.
Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời: “Lần này tôi buông tha điểm tích lũy đổi lấy tất cả ban thưởng là anh đồng ý, nói thực thì đúng là tôi đã được lợi rất nhiều. Nhưng vấn đề là tôi cũng không cưỡng cầu anh. Giao dịch vốn là cần song phương đều đồng ý mới có thể tiến hành đấy, anh đã đồng ý phương án của tôi, đương nhiên có thể chấp hành. Nhưng điều đó không có nghĩa anh có thể giao dịch với tôi theo cách tương tự.” “Vậy không công bằng!” Lão Mạnh kêu to lên. “Không công bằng chỗ nào?” Thẩm Dịch hỏi lại: “Cũng chỉ vì tôi được lợi nhiều hơn, cho nên anh đỏ mắt.” Lão Mạnh chưa kịp nói chuyện, Thẩm Dịch đã tiếp tục nói: “Anh đã nhận được điểm tích lũy, từ giờ trở đi không cần lo lắng bị đô thị gạt bỏ nữa, sau đó liền cho rằng có thể cò kè mặc cả với tôi. Tôi phải nói sách lược anh chọn lựa là hết sức ổn thỏa đấy, trước giữ tánh mạng, sau lại truy cầu lợi ích, làm cho mình an ổn đứng ở thế bất bại, nhưng chính bởi anh ổn, cho nên tiền lời của anh ít cũng là lẽ dĩ nhiên. Còn tôi… Bây giờ tôi vẫn chưa đủ điểm tích lũy, tùy thời có thể bị đô thị gạt bỏ. Tôi trả giá cao hơn anh, cống hiến to hơn anh, nguy hiểm phải gánh càng lớn hơn anh nhiều lắm, tôi được nhiều hơn thì đã làm sao? Chẳng lẽ đây không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa?” Lão Mạnh lập tức im lặng, một hồi lâu mới nói: “Anh nói đúng, tôi không nên đỏ mắt với anh.” Y dũng cảm nhận lầm, cũng coi như quang minh lỗi lạc.
Bất quá sau một khắc y nói: “Đã như vậy, trong vụ giao dịch này, tôi và anh ai cũng không nợ ai, đúng không?” “Đúng vậy.” Thẩm Dịch gật đầu. “Như vậy sang màn II, chúng ta vẫn là dựa theo quy củ của Động Tà Ác. Mọi người đoạt nhiệm vụ, ai cướp được liền về người đó. Dù sao anh ưa thích liều mình vì tiền, đến lúc đó nếu anh và đồng đội của anh bị gạt bỏ vì chưa đủ điểm tích lũy, cũng đừng trách lão Mạnh tôi không nói đạo nghĩa.” Thẩm Dịch hì hì nở nụ cười: “Anh nói không sai, cho nên để tránh phát sinh loại tình huống này, tôi muốn định ra lại một khoản giao dịch mới với anh.” Lão Mạnh ngẩn người: “Giao dịch gì?” “Đơn giản. Trong nhiệm vụ kế tiếp, mọi người tiếp tục hợp tác, anh buông tha cho điểm tích lũy và trang bị ban thưởng, tôi sẽ cho anh một ít chỗ tốt. Còn việc cho bao nhiêu chỗ tốt, liền xem tôi cần anh bao nhiêu. Anh cảm thấy chủ ý này thế nào?” “Cái rắm!” Lão Mạnh lập tức nhảy dựng lên, chỉ vào mũi Thẩm Dịch mắng to: “Đây tính là điều kiện gì? Tôi thấy anh căn bản không có thành ý!” “Anh nói rất đúng, tôi đích thật không có thành ý.” Thẩm Dịch rất nghiêm túc gật đầu: “Những chuyện hợp tác thế này, phải song phương đều có thể tiếp nhận điều kiện l nhau mới có thể làm, nếu một phương không tiếp nhận sẽ không cách nào hợp tác. Anh xem, anh nói ra hai cách hợp tác, tôi đều không tiếp nhận, tôi nói lên cách của mình, anh cũng không đồng ý. Đã như vậy, chúng ta không còn cách nào hợp tác thêm được nữa.” “Anh nói cái gì?” Lão Mạnh triệt để ngơ ngẩn. “Tôi nói không hợp tác nữa.” Thẩm Dịch rất nghiêm túc trả lời: “Từ giờ trở đi, anh là anh, chúng tôi là chúng tôi, mọi người tách ra, ai lo việc người nấy.” Không hợp tác nữa? Đầu lão Mạnh lập tức đơ một chút.
Y rốt cục ý thức được bản thân đã phạm phải sai lầm gì —— Thẩm Dịch căn bản không quan tâm y.
Một người có thể nhận được bao nhiêu, kỳ thật không phải quyết định bởi người đó ra bao nhiêu lực, mà đầu tiên quyết định bởi ý nghĩa và giá trị của người đó trong đoàn đội.
Sai lầm lớn nhất của lão Mạnh chính là đoán sai giá trị con người mình.
Thẩm Dịch vốn dĩ có được nguyên vẹn đoàn đội, nay lại còn thêm thành viên đội Long Nha trợ giúp, chỉ tính mặt nhân số, cũng đã là đội ngũ có thực lực mạnh nhất trong thế giới Diablo lần này. Có thể nói thêm một người là y cũng không thêm được nhiều lắm, thiếu y cũng không thiếu bao nhiêu.
Thẩm Dịch đã không quan tâm lão Mạnh, làm sao có thể chấp nhận y cò kè mặc cả.
Điểm này, hoàn toàn ngược lại tình thế trước khi bốn người trùng kích đội Long Nha, lúc ấy thêm một người chính là thêm một phần tư lực lượng, cực kỳ trọng yếu.
Còn lão Mạnh, nếu không có Thẩm Dịch ủng hộ, y phải nói là hoàn toàn bi kịch, có thể cướp thêm được vài chục điểm tích lũy tại màn II đã là may mắn. Nếu như không muốn tiền lời của mình dừng lại như vậy, biện pháp tốt nhất vẫn là tiếp tục chịu Thẩm Dịch bóc lột, ít nhất y còn tư cách tiếp tục tiến hành nhiệm vụ.
Cũng giống như nông dân không có đất, hoặc chờ chết đói, hoặc lựa chọn làm đứa ở, chịu địa chủ bóc lột. Y có thể hận hắn, ghét hắn, lại không thể không cầu hắn, nhịn hắn… Kỳ thật nếu y không cò kè mặc cả với Thẩm Dịch, Thẩm Dịch chưa chắc sẽ đối xử với y như vậy, thế nhưng thân là mạo hiểm giả, mấy ai có thể không động tâm trước ban thưởng phong phú? Lại mấy ai không biết tranh thủ lợi ích cho bản thân mình?
Trông cậy đối phương nổi lòng từ thiện?
Tại Huyết Tinh đô thị, người tốt có lẽ còn tồn tại lác đác, nhưng người phóng khoáng tuyệt đối đã sớm chết sạch, coi như là Lãnh chúa đều khó có khả năng hào phóng đến mức vô duyên vô cớ chuyển nhượng chỗ tốt cho người hợp tác.
Đoán sai tình thế, làm cho lão Mạnh phạm vào sai lầm lớn, y muốn vứt bỏ giao tình với Thẩm Dịch, chỉ nói lợi ích, Thẩm Dịch cũng vui vẻ thuận theo, ngược lại còn tỏ sắc mặt, hung hăng ép giá.
Thời khắc này lão Mạnh thở ra một hơi dài, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, tôi tiếp nhận điều kiện của anh, mọi người tiếp tục hợp tác.” Thẩm Dịch cười cười: “Thế có phải hay không? Nhìn, đây chính là một khoản giao dịch mà cả tôi và anh đều thỏa mãn.” “Thoả mãn cái đầu anh ấy…” Lão Mạnh nghiến răng khẽ nặn ra mấy chữ này.
Thẩm Dịch chỉ làm như không nghe thấy.
Avril đột nhiên hỏi Thẩm Dịch: “Còn em thì sao? Em cũng cùng đãi ngộ?” “Không.” Thẩm Dịch nghiêm mặt trả lời: “Nếu như em chịu buông tha cho điểm tích lũy, nhiệm vụ bốn người làm, em có thể cầm một nửa thu hoạch thêm vào. nhiệm vụ tám người làm, em cầm một phần ba thu hoạch thêm vào. Nhiệm vụ 12 người làm, em cầm một phần tư thu hoạch thêm vào. Nếu 12 người trở lên, căn cứ nhân số ngay lúc đó mà thương lượng. Còn phần thưởng nhiệm vụ, liền phân theo điểm cống hiến trong chiến đấu. Như thế nào?” “Bổ sung điều kiện: Một, cam đoan em lấy đủ 900 điểm tích lũy. Hai, trang bị thu hoạch về sau, em có quyền ưu tiên lựa chọn. Còn lúc này, em muốn mua trước một món.” Avril lập tức nói.
Năng lực bất đồng, giá trị bất đồng, có thể có được bao nhiêu, phải xem mình có thanh tỉnh nhận thức đầy đủ giá trị của mình hay không. Thẩm Dịch có thể không quan tâm lão Mạnh, lại không thể không quan tâm Avril. Đương nhiên nếu Avril muốn nhiều hơn, hắn cũng không thể tiếp nhận.
Avril thấy rất rõ ràng giá trị của mình, nàng chào giá vừa vặn giẫm lên điểm mấu chốt của Thẩm Dịch. “Em muốn cái gì?” Thẩm Dịch hỏi. “Vòi rắn địa ngục.” Thẩm Dịch không chút do dự trả lời: “Mỗi cái 2000 điểm, giá công đạo.” “Được.” “Nếu như em nguyện ý buông tha cho quyền ưu tiên lựa chọn, anh sẽ tặng nó cho em.” “…” Avril im lặng nhìn về phía Thẩm Dịch, Thẩm Dịch cũng mỉm cười nhìn Avril.
Nửa ngày, Avril rốt cục cười nói: “Thành giao.” Nàng đã sáng tỏ một việc: Thẩm Dịch tuyệt đối là muốn gom góp ít nhất một bộ Runeword, bằng không hắn sẽ không coi trọng quyền ưu tiên đến vậy.
Người này, quả nhiên tham lam hơn bất kỳ ai, càng dám mạo hiểm hơn bất kỳ ai hết.