Chính như Thẩm Dịch dự đoán vậy.
Đám Ma Lùn bơi lên bờ bên kia, vung rìu lớn tìm kiếm khắp nơi, vừa vặn trong bụi cỏ dường như có thứ gì đó bị kinh động, một thân ảnh nhỏ tử trong chạy trốn ra ngoài. Bọn Ma Lùn nhao nhao hô to gọi nhỏ đuổi theo.
Mắt nhìn người mình đã đi, thủ lĩnh Ma Lùn mang theo hơn hai mươi gã Ma Lùn bên cạnh lần nữa quay về nơi trú quân.
Song khi trở lại nơi trú quân, chúng chứng kiến nơi trú quân toàn bộ đã bị lật nhào.
Hai gã Ma Lùn lưu lại bị giết rồi treo ngược trên cây.
Chúng Ma Lùn nổi giận tại chỗ điên cuồng hét lên.
Thủ lĩnh Ma Lùn tức tối đứng ở trong doanh trại la to, giống như hạ đạt mệnh lệnh gì mới với thủ hạ của mình. Nó không chú ý tới, dưới chân mình cách đó không xa, một vật thể nho nhỏ kỳ lạ đang phát tán ra quang mang nhàn nhạt.
Sau một khắc, vật thể kia trong nháy mắt đột nhiên hào quang bộc phát, giống như là bão mặt trời bạo tạc toàn bộ nơi trú quân…
Bẫy ánh sáng, tác dụng trong phạm vi đường kính 5 mét.
Đúng là vật phẩm đạo cụ Thẩm Dịch đạt được sau khi giết chết ngân lang.
Đáng tiếc là dùng thứ này rất bất tiện, phải tìm vị trí tốt để đặt, chờ một đoạn thời gian mới có thể có phát huy, hơn nữa phạm vi công kích có hạn. Bởi vậy sau khi Thẩm Dịch nhiều lần châm chước, mới có thể cuối cùng chọn được vị trí.
Nơi trú quân là chỗ Ma Lùn phải trở về, chỉ cần chôn xuống trước khi bọn nó quay lại, việc còn lại liền xem ý trời.
Ý trời coi như hỗ trợ.
Dưới ánh sáng mặt trời quét xuống, hơn hai mươi tên binh sĩ Ma Lùn nhao nhao hóa thành tro tàn, chỉ còn hai ba tên đứng xa xa một chút không chịu ảnh hưởng.
Đến tận giờ, Thẩm Dịch đã hoàn thành vượt mức nhiệm vụ giết chết mười tên Ma Lùn. Bất quá văn chương cũng không có nêu lên hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến thứ hai, bởi vì thủ lĩnh Ma Lùn còn chưa chết.
Thằng này sinh mệnh lực đến thật cường hãn, nó bị ánh mặt trời soi thẳng một lần, chịu trọng thương, toàn thân trên dưới chảy ra nước đặc tanh hôi, một con mắt mù mất, phát ra gầm rú gào thét!
Nó đang kêu gọi thủ hạ đằng xa của mình.
Thẩm Dịch thả một cái Tinh Thần Tham Sát đi qua: thủ lĩnh Ma Lùn, công kích 9-20, phòng ngự 5, sinh mệnh lực 200/500. Skill đặc thù: 1??? 2??? 3???, sinh vật bất tử, công kích loại thần thánh tạo thành tổn thương thêm vào, hệ sức mạnh.
Xem ra bẫy ánh sáng tổn thương một lần duy nhất 300 điểm, cho nên không giải quyết được thằng này.
Thẩm Dịch thấy vậy nhẹ nhàng cười cười, quay đầu hướng Anna: “Tôi giải quyết thằng to, cô xử bọn nhỏ, thế nào?”
“Không có vấn đề.” Anna lưu loát trả lời.
Thẩm Dịch lao tới bắn thủ lĩnh Ma Lùn một phát.
Tên thủ lĩnh nọ hét lên điên cuồng hướng Thẩm Dịch nhảy đến, cự phủ trong tay múa ra một luồng khí lạnh thê lương.
Thẩm Dịch nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời lại nã thủ lĩnh Ma Lùn một phát.
Liên tiếp hai phát, trên lồng ngực thủ lĩnh Ma Lùn nở hoa, bắn tung tóe ra lượng lớn huyết thủy đen ngòm.
Mấy gã Ma Lùn may mắn còn sống sót kêu gào phóng tới Thẩm Dịch, không nghĩ tới bên cạnh một đạo thân ảnh xinh đẹp bay tới, đúng là Anna cản lại vài tên Ma Lùn.
Mắt thấy cứu binh bị ngăn chặn, thủ lĩnh Ma Lùn đột nhiên ngẩng mặt lên trời cuồng thét một tiếng.
Thẩm Dịch biến sắc, nhạy cảm phát giác được sự tình không hay, hoàn toàn là xuất phát từ bản năng tung người nhảy né.
Chỉ thấy đột nhiên chiếc rìu trên tay thủ lĩnh Ma Lùn bay ra, trên không trung kêu to ồ ồ ném tới Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch phản ứng kịp lúc tránh thoát một kích trí mạng này, không nghĩ tới cái rìu kia vẫn còn có công năng hồi trở về, sau một kích trảm không vậy mà tự động từ đằng sau bay lại, chém thẳng lên lưng Thẩm Dịch.
Kỹ năng thủ lĩnh Ma Lùn đặc thù: Hồi Toàn Phủ, ném mạnh rìu có thể quay vòng lại, tạo thành hai lần công kích với mục tiêu, mỗi lần công kích tổn thương 9-20, tạo thành mỗi giây 3 điểm tổn thương chảy máu liên tục, tiếp tục 5 giây.
Thẩm Dịch tránh thoát lần thứ nhất, lại không thể tránh được lần hai.
Lực lượng to lớn của chiếc rìu, cơ hồ muốn từ đằng sau chẻ Thẩm Dịch thành hai khúc, cắm tại xương bả vai trên lưng hắn, huyết thủy bắn ra điên cuồng.
“Thẩm Dịch!” Anna đau lòng kêu to.
Thẩm Dịch gắng gượng chống đỡ lần đả kích nặng nề này, bắn một phát vào thủ lĩnh Ma Lùn tay không tấc sắt, đánh thẳng mặt nạ trên đầu nó. Mặt nạ nổ tung, lộ ra sau mặt nạ một khuôn mặt vô cùng xấu xa hung ác. Tên này đại khái là biết mình sắp ngoẻo, vậy mà tại thời khắc cuối cùng lại thể hiện ra bản lĩnh hung hãn, một đầu đụng hướng về Thẩm Dịch.
Kỹ năng Ma Lùn đặc thù: Đầu chùy công kích, vận dụng lực lượng đầu khởi xướng công kích cuồng bạo với mục tiêu, công kích tổn thương 20 điểm, hiệu quả 1 giây gây choáng.
Chỉ gặp thủ lĩnh Ma Lùn phi thân tới, đụng đầu vào bụng Thẩm Dịch, hiệu quả một giây đồng hồ gây choáng, kỳ thật chỉ là khiến động tác Thẩm Dịch dừng lại trong tích tắc. Nhưng chính là một tích tắc như vậy, thủ lĩnh Ma Lùn đã đánh mạnh liên tục ba quyền lên người Thẩm Dịch, đánh văng súng trong tay Thẩm Dịch ra đất.
Ma Lùn nọ không còn rìu, tay không lực tổn thương giảm xuống rất nhiều, dù vậy, mỗi một quyền đánh trên người Thẩm Dịch cũng đau đớn như búa tạ đánh.
Thẩm Dịch nhổ ra một ngụm máu lớn, phun đầy mặt đầu cổ thủ lĩnh Ma Lùn, thừa dịp ánh mắt đối phương bị ngăn trở, Thẩm Dịch vội vàng nhào về phía khẩu súng của mình, thủ lĩnh Ma Lùn nọ cũng rõ ràng tình huống trước mắt, trúng thêm một phát súng chắc chắn chết luôn, thế nên hung ác ôm chặt đùi Thẩm Dịch.
Phương xa truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của đám lính Ma Lùn, binh sĩ bên kia bờ sông hiển nhiên là hưởng ứng triệu hoán đang nhanh chóng trở về, trên mặt thủ lĩnh Ma Lùn liền hiện lên vẻ đắc ý.
Chỉ cần kéo dài mười mấy giây đồng hồ, đồ nhân loại ghê tởm này nhất định phải chết!
Nhưng mà sau một khắc, nó nghe được Thẩm Dịch cười khẽ lạnh như băng: “Ngươi thật sự cho rằng ta muốn đi cầm súng sao? Ngu xuẩn!”
Ma Lùn thủ lĩnh kinh ngạc, một thanh thập tự kiếm đã xuyên thẳng xuống thân nó, triệt để đính chết thằng này trên đất.
Ngươi thành công giết chết thủ lĩnh Ma Lùn, nhiệm vụ chính tuyến hai hoàn thành, ban thưởng 500 điểm Huyết Tinh.
Theo thanh âm nhắc nhở, Thẩm Dịch rút ra trường kiếm, chặt đầu thủ lĩnh nọ, sau đó nhặt lên súng cùng cái rương rơi ra từ tên thủ lĩnh.
“Đi!” Hắn lớn tiếng gọi Anna.
Hai người nhanh chân bỏ chạy.
Phía sau là hơn hai mươi tên Ma Lùn gào thét vọt tới.
Cầm đầu một gã Ma Lùn đặc biệt cường tráng đột nhiên dừng bước, từ bên hông móc ra một thanh rìu bé bằng bàn tay ném về phía bóng lưng Thẩm Dịch.
Lưỡi rìu sắc bén gào thét vút qua không trung, Thẩm Dịch cúi đầu, chiếc rìu kia lau qua da đầu hắn, đính trên một cây đại thụ bên cạnh.
Ngay sau đó, lập tức vô số chiếc rìu bay về hướng Thẩm Dịch.
Những Ma Lùn này thoạt nhìn cái đầu thấp bé, trình độ chơi rìu lại xuất thần nhập hóa, thật sự hiếm có, khí lực không nhỏ. Toàn bộ trong rừng lập tức tràn ngập thanh âm lưỡi dao sắc bén đáng sợ gào thét ngang trời, liền như là mưa đao trút xuống.
Có mấy cây đại thụ bị những chiếc rìu bay này chém đứt, ầm ầm ngã xuống, trong đó một gốc cây suýt nữa đập trúng Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch ngay cả cơ hội quay đầu liếc mắt một cái đều không có, điên cuồng tháo chạy.
Lưỡi rìu sau lưng của hắn vẫn còn đâm vào thân thể, ảnh hưởng nghiêm trọng tốc độ bỏ trốn. Thẩm Dịch trái tim hung ác, túm lấy cán rìu giật phăng ra, một dòng máu tươi phún trào, thống khổ cực lớn ập đến cơ hồ muốn cho Thẩm Dịch bất tỉnh.
Nhưng là Thẩm Dịch cố nén lại, tay phải ấn lên vết thương trên vai, Thuật Chữa Bệnh phát động, vốn là kịch liệt đau đớn lập tức giảm rất nhiều, miệng vết thương cũng dần dần khép lại.
Hắn hiện tại nhanh nhẹn là 16 điểm, tốc độ chạy trốn đã sớm vượt xa người thường, tham gia thế vận hội Olympic là tuyệt đối đủ tư cách. Những tên Ma Lùn kia thân nhỏ chân ngắn, tuy rằng chơi rìu tài tình, nhưng mà nói muốn thi chạy là khẳng định không bằng Thẩm Dịch. Còn Anna lại càng hành động nhanh nhẹn, qua nhiều năm như vậy, tránh né Ma Lùn công kích không thể quen thuộc hơn nữa.
Hai người một khi kịp thời thoát ly vòng vây, Ma Lùn liền hết hi vọng rượt đuổi.
Mắt thấy mục tiêu càng ngày càng xa, chúng Ma Lùn chỉ có thể quơ rìu phát ra thống hận gào thét.
Một mực chạy trốn đến cánh đồng Transylvania, cũng không còn thấy hành tung Ma Lùn nữa, lúc này Thẩm Dịch cùng Anna mới thả chậm bước chân. Thẩm Dịch dẫn theo Anna đi vào một chỗ phế tích cối xay gió từng bị hỏa hoạn, sau đó hai người ngồi xuống nghỉ ngơi.
“Không nghĩ tới anh thật có thể giết chết thủ lĩnh Ma Lùn. Chuyện gia tộc Valerious mấy trăm năm không thể hoàn thành, lại để anh làm được. Nói đi, anh cần tôi trả tiền đặt cược như thế nào?” Anna cười ngưng mắt nhìn Thẩm Dịch.
Trong ánh mắt của nàng không có thẹn thùng, lại mang theo một tia phóng khoáng chờ mong.
Nếu như nói Thẩm Dịch lúc trước giết chết ngân lang còn có một phần thực lực, ba phần cố gắng, sáu phần vận khí, như vậy lần này giết chết thủ lĩnh Ma Lùn chính là thật sự bằng vào thủ đoạn của mình mà hoàn thành.
Việc này không khỏi khiến nàng sinh ra thêm hảo cảm với Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch trả lời: “Cô trước hết nhắm mắt lại.”
Anna nhắm mắt.
Bờ môi có chút vểnh lên.
Sau đó Thẩm Dịch hắn…
Mở rương trên tay ra.
Đó là rương hòm rơi xuống từ thủ lĩnh Ma Lùn, Thẩm Dịch đã chờ mong thật lâu.
Thẩm Dịch phát hiện mình càng ngày càng ưa thích hình thức sinh tồn của Huyết Tinh đô thị —— mạo hiểm, đạt được hồi báo, tăng thực lực lên, lại đi mạo hiểm, cứ như vậy luân hồi.
Hắn không biết người khác nghĩ sao về thế giới này, nhưng đối với hắn, một người đã chết qua một lần mà nói, hắn rất ưa thích.
Ít nhất cái thế giới này rất là công bình!
Ngươi trả giá bao nhiêu, liền được bấy nhiêu hồi báo!
Mở ra rương hòm, nhắc nhở trực tiếp trong lòng vang lên:
“Ban thưởng thủ lĩnh Ma Lùn cấp bình thường: một thanh rìu cầm tay của thủ lĩnh Ma Lùn, trang bị phổ thông phẩm chất cao, công kích 6-10, mang kỹ năng Hồi Toàn Phủ, sau khi tiến hành ném rìu có thể thu hồi. Hiệu quả trang bị độ ưu tiên 6. Giá trị 1500 điểm Huyết Tinh.”
Hóa ra đây chính là lai lịch Hồi Toàn Phủ mà thủ lĩnh Ma Lùn đã sử dụng lúc trước với mình, đây không phải là kỹ năng kèm theo, mà là kỹ năng vũ khí.
Chỉ là cái rìu giá trị 1500 điểm Huyết Tinh này lực công kích tựa hồ cũng quá thấp chút ít đi? Chính mình một viên đặc thù viên đạn 1,5 điểm Huyết Tinh, tổn thương trụ cột cũng đạt 12 điểm.
Bất quá Thẩm Dịch nghĩ nghĩ lập tức hiểu ra, vận dụng rìu cầm tay tiến hành công kích không phải chỉ là dựa bản thân lực tổn thương của rìu, còn có tăng thêm giá trị tự thân lực lượng.
Giá trị lực lượng của Thẩm Dịch bây giờ là 8, sử dụng thanh rìu này, công kích đạt đến 14-18, tuyệt đối cao hơn tổn thương đạn bắn ra.
Mà lực công kích của súng lại cố định, không quan hệ gì đến thuộc tính mạo hiểm giả. Ngoài ra đặc thù viên đạn giống như đạn thánh quang, một viên muốn 1,5 điểm Huyết Tinh, vẻn vẹn có đặc hiệu với sinh vật bất tử, bởi vậy tiêu hao cao hơn so vũ khí cận chiến. Thanh rìu này lại là không có hạn chế, có thể sử dụng thoải mái. Về sau từng bước không ngừng cường hóa, công thủ đám người mạo hiểm sẽ ngày càng mạnh, độ ỷ lại vào súng cũng sẽ ngày càng nhỏ. Bởi vậy lúc đầu thuộc tính thấp dùng súng có lẽ so sánh phù hợp, nhưng đến cuối cùng dưới tình huống đủ cường đại, tác dụng của súng sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Suy nghĩ rõ ràng đạo lý này, Thẩm Dịch cảm giác mình tất yếu cần phải nghiên cứu một chút lựa chọn cường hóa về sau.
Ngoại trừ thanh rìu cầm tay của thủ lĩnh Ma Lùn, còn rơi ra hai loại đồ vật.
“Khen thưởng thêm dành cho tân thủ 100% độ khó: 4 chiếc bẫy quấn cấp thấp, tiến hành quấn quanh cố định mục tiêu đạp vào bẫy rập, khiến cho mục tiêu không cách nào di động. Thời gian cố định 20 giây, sinh vật đẳng cấp càng cao, thời gian cố định càng ngắn. Khi sử dụng cần đặt bẫy trước, thời gian tồn tại 3 phút, hiệu quả trang bị độ ưu tiên 7. Giá trị 160 điểm Huyết Tinh.”
Thứ này thoạt nhìn bình thường, bất quá nếu xem xét theo một góc độ khác cũng tương đối khá.
“Khen thưởng thêm dành cho tân thủ 100% độ khó: 1 viên thuốc tàng hình, có thể làm cho người ta ẩn thân, duy trì thời gian một phút đồng hồ, có thể di động, không thể công kích, trong lúc tàng hình miễn dịch hết thảy tổn thương, sau khi chủ động công kích hiệu quả tàng hình biến mất. Giá trị 300 điểm Huyết Tinh. Hiệu quả độ ưu tiên 15.”
Đã có vật này, Thẩm Dịch đến lúc chạy trối chết nắm chắc hơn rất nhiều.
Trách không được mặt sẹo nói nhiệm vụ tân thủ là ban thưởng phong phú nhất đấy, không nghĩ tới thủ lĩnh Ma Lùn này hào phóng không ngờ, liên tiếp cho một mớ đồ tốt.
Bất quá so sánh với ban thưởng của ngân lang, Ma Lùn rõ ràng vẫn kém một đoạn.
Ban thưởng của Huyết Tinh đô thị phân thành: không cấp bậc, cấp D, cấp B, cấp C, cấp A đến cấp S, lúc trước ngân lang cho phần thưởng chính là kỹ năng cấp D, mà lần này thủ lĩnh Ma Lùn ban thưởng, chỉ là thanh rìu không cấp bậc, cho dù phẩm chất tương đối cao, nhưng về mặt đẳng cấp rõ ràng giảm một bậc.
Sở dĩ có thể như vậy, thứ nhất là bản thân thủ lĩnh Ma Lùn đẳng cấp thực lực so ngân lang thấp, thứ hai hẳn là nguyên nhân Thẩm Dịch giở thủ đoạn trong quá trình đánh chết. Xem ra trong mắt Huyết Tinh đô thị, trong quá trình mạo hiểm giả hoàn thành nhiệm vụ là cho phép mưu lợi đấy, nhưng hậu quả mưu lợi chính là ban thưởng tương ứng giảm xuống.
Ngân lang thuộc về hoàn mỹ đánh chết, mà Ma Lùn thủ lĩnh là thuộc về bình thường đánh chết.
Không biết nhiệm vụ chính tuyến thứ ba lại sẽ ban thưởng như thế nào đâu này? Thẩm Dịch có chút chờ mong.
Bất quá vừa nghĩ tới 1000 điểm Huyết Tinh ban thưởng, gần đây không sợ chết Thẩm Dịch trong lòng cũng có chút sợ hãi.
Đây chính là ngân lang nhân đôi a.
Vừa nghĩ tới đầu ngân lang cường đại kia, lại nghĩ tới chính mình solo thủ lĩnh Ma Lùn yếu nhất hơn nữa chỉ có nửa mạng đều đánh đến chết đi sống lại, muốn đối phó ba tân nương Vampire của bá tước Dracula…
Thẩm Dịch không khỏi thở dài.
“Này, anh đang làm gì đó?” Anna nhắm mắt lại nhịn không được hỏi.
Thẩm Dịch tiện tay thu ban thưởng vào trong văn chương, dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống môi Anna một cái, sau đó ôm hông Anna nói: “Mang cô đi một nơi.”
“Gì vậy?” Anna bị ‘nụ hôn’ khiến cho tâm thần hơi nhảy.
Thẩm Dịch mãnh liệt giậm chân một cái, tấm ván gỗ dưới chân lại đột nhiên đứt gãy, hiện ra một cái động lớn.
Hai người đồng thời rơi xuống lòng đất.....