Mục lục
Vô Tận Cường Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ thứ 57.

Chiếc Land Rover lái vô định trên đường xá New York.

Nếu nói trước kia mọi người còn gấp gáp săn lùng, chỉ e không tìm thấy dị nhân, như vậy hiện tại loại cảm giác gấp gáp này đang dần biến mất.

Thay vào đó là áp lực sinh tồn to lớn nặng nề.

Không cần mơ chuyện có thể tránh khỏi công kích của Vạn Từ Vương, ông ta đã muốn đuổi giết bọn hắn, vậy ông ta nhất định nắm chắc có thể thực hiện.

Tâm tình mọi người cũng không phải rất tốt, cho nên cũng không nhiều lời.

Ngược lại nhóc Jerry và Thẩm Dịch rãnh rỗi vô sự tùy ý nói chuyện phiếm, thoạt nhìn hoàn toàn không giống cảm giác đối diện nguy cơ. “Jerry, nhóc là học trò của Giáo sư X, sao phải chạy đến khu tập trung thủ hạ của Vạn Từ Vương ấy?” Thẩm Dịch hỏi nhóc Jerry.

Tiểu Jerry rất bất đắc dĩ nghiêng đầu một chút: “Thầy vẫn luôn một mực cố gắng vun đắp hòa bình giữa nhân loại và dị nhân. Sau khi văn kiện tu chỉnh thứ mười hai được thông qua, thầy phải chạy đôn chạy đáo tứ phía, ý đồ thuyết phục đám chính khách buông tha văn kiện tu chỉnh thứ mười hai, tránh cho xung đột lớn hơn. Đồng dạng thầy cũng phái người đến chỗ Vạn Từ Vương, hi vọng có thể thuyết phục ông ta không nên làm ra phản ứng quá mức kịch liệt, và tôi chính là một trong những người phụ trách đàm phán.” “Gì cơ? Nhóc mới lên mười mà?” “Trên thực tế tôi đã mười hai tuổi.” Jerry rất nghiêm túc trả lời: “Tuổi tác không phải trọng điểm, chúng tôi là dị nhân, mỗi người đều có năng lực thuộc về mình. Năng lực của tôi là kích hoạt và câu thông. Tôi có thể khiến máy móc hư hỏng hoạt động trở lại hoặc cảm thụ tư tưởng của đối phương. Phụ trách đàm phán là Henry McCoy, tôi là trợ thủ của bác ấy! Tôi có thể nói cho bác ấy biết, những người đàm phán phải chăng ôm địch ý, hay chăng có thể tín nhiệm, điều này rất trọng yếu, đúng không?” Dị năng câu thông của nhóc Jerry có thể tiến hành câu thông về mặt cơ bản nhất với bất luận sinh mạng nào, cảm thụ tư tưởng đối phương. Hiệu quả của dị năng này quyết định bởi trình độ trí não của đối phương. Như các loại động vật chim chóc vô tri hoặc IQ thấp, cậu thậm chí có thể dễ dàng khống chế, nhưng đối với nhân loại, hiện tại chỉ có thể cảm giác được một ít suy nghĩ của đối phương, vài thứ khắc sâu trong trí nhớ. Nếu muốn khống chế hoặc hiểu thêm một bậc sẽ khó khăn hơn nhiều. Bất quá ngay cả như vậy cũng đủ để cậu bé trở thành trợ thủ đàm phán đắc lực của Henry McCoy. “Thế sau đó thì sao? Sao anh không thấy Henry McCoy?” Thẩm Dịch hỏi. “Bác ấy đã chết.” Tiểu Jerry thần sắc ảm đạm trả lời: “Ngày đó bọn tôi ước hẹn gặp mặt tại một địa điểm bí mật. Vạn Từ Vương phái tới trợ thủ đắc lực Georgie Kinnear. Bọn họ hi vọng chúng tôi có thể gia nhập tổ chức phản chiến do Vạn Từ Vương lãnh đạo. Nhưng thật không ngờ, địa điểm đàm phán bại lộ. Nhóm lớn cảnh vệ quốc gia đột nhiên giết tới. Henry McCoy đang muốn thuyết phục nhân loại không nên động thủ…” Jerry nói xong, trong mắt đột nhiên thoáng hiện nước mắt.

Cậu bé nhìn Thẩm Dịch nói: “Bác ấy chỉ đứng đó, lớn tiếng kêu gọi những binh lính kia ngừng bắn. Bác ấy muốn nói cho bọn hắn biết là mình tới cầu hoà bình. Nhưng bọn hắn… đã không cho bác ấy cơ hội.” Giọng Jerry nức nở, cậu rốt cục bắt đầu khóc ồ lên: “Về sau Kinnear muốn kéo tôi nhập bọn với họ, anh ta bảo sẽ giúp tôi báo thù, tôi đáp ứng. Sau đó anh ta đưa tôi đến một khu dân cư dị nhân. Bọn họ tụ tập tại đó, chuẩn bị ba ngày sau phát động một đợt tập kích Chính phủ nhân loại. Nhưng rồi không lâu sau các anh lại tới… Tôi không hiểu tại sao lại như vậy? Nếu dị nhân phạm pháp, chỉ cần dùng pháp luật trừng phạt là được. Vì sao phải đối xử với toàn thể dị nhân như đám tù tội? Tôi hận chết nhân loại, cho nên mới đồng ý yêu cầu của Kinnear.” Thẩm Dịch than khẽ ôm chầm lấy nhóc Jerry, xoa xoa đầu cậu bé: “Loại sự tình này, cá nhân anh hiểu nó thành chủ nghĩa chủng tộc mới. Mấy trăm năm trước kia, trên vùng đất này từng có hình mẫu người da trắng ức hiếp người da đen, văn minh dù tiến bộ, thói hư tật xấu của loài người cũng sẽ không có bất cứ thay đổi nào. Mọi người cho rằng, chủng tộc ngang hàng, sẽ không tồn tại kì thị chủng tộc. Nhưng trên thực tế, nó chỉ là lường gạt, đổi thành một loại hình thức mới để xuất hiện lần nữa.” “Như vậy… sẽ không có hòa bình, phải không?” Thẩm Dịch nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Anh không biết. Nhưng anh nghĩ anh biết một chuyện khác.” “Gì vậy?” Thẩm Dịch cười cười: “Nhóc có chăng nghĩ tới vấn đề, làm sao Chính phủ Mỹ có thể biết được địa điểm đàm phán của dị nhân?” Jerry kinh ngạc ngẩn ngơ nhìn Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch thở dài: “Tuổi nhóc còn nhỏ, anh vốn không nên nói cho nhóc những việc này, bất quá giờ xem ra, anh nhất thiết phải dạy nhóc vài thứ. Người là động vật đáng sợ nhất trên đời, mọi người vì đạt tới mục đích, thường sẽ không chừa thủ đoạn. Với Vạn Từ Vương mà nói, việc Giáo sư X và học trò của giáo sư gia nhập tổ chức phản chiến có lẽ là ước mơ tha thiết của ông ta. Nhưng phải làm sao mới đạt tới cái mục tiêu này? Có lẽ nên để giáo sư tràn ngập căm thù Chính phủ nhân loại. Ví dụ như… giết đi người bạn tốt nhất của giáo sư.” “Không thể nào!” Tiểu Jerry kinh ngạc nhìn Thẩm Dịch, hắn kêu to lên: “Sẽ không phải vậy đâu! Ông ta không thể làm thế!” “Ông ta đã làm vậy.” Thẩm Dịch dùng ánh mắt đồng tình nhìn nhóc Jerry: “Henry McCoy chết, nhóc bị Kinnear lừa gạt, lưu lại khu quần cư dị nhân. Giáo sư X đồng thời mất đi học trò lẫn người bạn tốt nhất. Bất quá thoạt nhìn Giáo sư X vẫn chưa mất lý trí, cũng không khai chiến với Chính phủ nhân loại. Anh đoán Vạn Từ Vương nhất định rất thất vọng. Bất quá bây giờ chúng ta xuất hiện, mà nhóc lại ở bên cạnh anh… Để anh thử đoán xem kế tiếp Vạn Từ Vương sẽ làm gì… Giả sử anh là Vạn Từ Vương, sau khi phát hiện có một đám người kỳ quái luôn nhằm vào dị nhân đột nhiên mang đi một đứa bé, anh sẽ cảm thấy đây là cơ hội tốt để lần nữa kích động Giáo sư X xuất thủ. Vạn Từ Vương nhất định hiểu rõ một điều: Nếu muốn bức một người yêu thích hòa bình ra tay, ngoại trừ phương pháp khiến người đó báo thù cho bằng hữu đã khuất, còn có một loại phương pháp tốt hơn, chính là khiến người đó ra mặt vì người sống…” Thẩm Dịch nói xong, bắt đầu cười hắc hắc: “Nhóc chính là một cái mồi nhử, dùng để dụ dỗ thầy nhóc xuất thủ. Đây chính là lý do Vạn Từ Vương lại thả anh và nhóc đi, cũng là… lý do anh nhận được nhiệm vụ này.” Một câu cuối cùng, giọng Thẩm Dịch đặc biệt trầm thấp.

Lúc trước đám người Nữ Phong Bạo có chuẩn bị mà đến, vội vàng mà đi, hoàn toàn là nhắm về phía nhóc Jerry. Nhưng do lúc ấy Thẩm Dịch mang theo Jimmy, bọn họ không dám tới gần, chỉ có thể bỏ đi trước.

Nhưng hiện tại Jimmy đã không còn trên tay Thẩm Dịch, như vậy một khi đám người Nữ Phong Bạo biết rõ tình huống, tuyệt đối sẽ không chút do dự phát động công kích, cướp nhóc Jerry về.

Nếu không có nhiệm vụ này, Thẩm Dịch không cần đối phương ra tay sẽ trả nhóc Jerry lại.

Nhưng giờ hắn lại không thể không đối nghịch với Giáo sư X.

Trong khi Thẩm Dịch đang cân nhắc mình sẽ giao thủ với đám người phe Giáo sư X như thế nào, nhóc Jerry lại kinh hãi trước đáp án của Thẩm Dịch. “Không, tôi không tin, tôi không tin…” Nhóc Jerry lắc đầu liên tục.

Mặc dù cậu cũng không ưa gì Vạn Từ Vương, nhưng nói Vạn Từ Vương giăng bẫy hãm hại Henry McCoy, cậu không thể nào tin nổi.

Không chỉ cậu, ngay cả mấy người Ôn Nhu dự thính cũng giật mình với đáp án này không thôi.

Trong X-Men bộ 3, mặc dù trùm cuối Magneto là nhân vật phản diện, nhưng ông ta vẫn cân nhắc đến sự sống còn của dị nhân. Nếu nói Vạn Từ Vương là nhân vật phản diện, chi bằng nói không cùng chung chí hướng.

Mặc dù ông ta đã từng làm ra chuyện vô tình vô nghĩa vứt bỏ Mystique, nhưng ông ta chưa bao giờ chủ động tổn thương một dị nhân nào.

Vậy mà lần này ông ta lại xếp đặt thiết kế hãm hại Henry McCoy, thật khiến người không thể không kinh hãi. “Con người luôn thay đổi, nhất là trong chiến tranh.” Thẩm Dịch thở dài nói: “Chiến tranh là tàn khốc, là vô tình. Để giành lấy thắng lợi, người ta có thể dùng bất kể loại thủ đoạn nào. Giáo sư X quá cường đại, cường đại đến độ một mình có thể giải quyết toàn bộ thế giới. Thậm chí, chỉ cần giáo sư nguyện ý, ông ấy có thể giết chết mỗi một người trên thế giới này… Không ai không muốn lôi kéo giáo sư, Vạn Từ Vương cũng từng làm vậy trước đây, không phải sao?” Trong X-Men bộ 2, William Stryker dùng đứa con trai Jason của mình khống chế Giáo sư X, ý định mượn nhờ dụng cụ cường hóa sóng não giết chết toàn bộ dị nhân. Mà Vạn Từ Vương lại chơi gậy ông đập lưng ông, sửa đổi dụng cụ cường hóa sóng não, hòng khiến Giáo sư X giết sạch nhân loại.

Tạm thời không đề cập đến chuyện dụng cụ cường hóa sóng não còn tồn tại trong thế giới này hay không, còn có thể phát huy tác dụng hay không, có dễ dàng đạt được hay không, chỉ xét riêng về mặt năng lực, sức mạnh của Giáo sư X đã đáng sợ đến mức nghịch thiên.

Nếu như Magneto có thể được Giáo sư X trợ giúp, như vậy ý định tiêu diệt nhân loại, khiến thế giới này chỉ còn lại dị nhân cũng thật không phải nằm mơ.

Đây chính là nguyên nhân Vạn Từ Vương tập trung lôi kéo cừu hận của Giáo sư X đổ lên nhân loại.

Mà bây giờ, người đã chết không thể phát huy tác dụng mong muốn, Vạn Từ Vương đành phải đánh chủ ý lên kẻ còn sống.

Nhìn nhóc Jerry, Thẩm Dịch nói: “Nếu như nhóc không tin, vậy hãy theo anh, anh cam đoan sẽ cho nhóc chứng kiến chân tướng mọi việc. Nhưng trước đó, nhóc phải đáp ứng anh một điều, chính là tuyệt không được rời khỏi anh. Cho dù là Giáo sư X tới đón… nhóc cũng không được bỏ đi, được không nào?” Nhóc Jerry kinh ngạc nhìn Thẩm Dịch, nghĩ nghĩ, gật đầu: “Nếu như anh đáp ứng tôi không tổn thương bọn họ, tôi sẽ không đối nghịch với anh.” “Đương nhiên.” Thẩm Dịch cười nói.

Đúng lúc này, mập mạp đột nhiên kêu to lên: “Nguy hiểm! Có nguy hiểm đang đến gần chúng ta!” “Toàn bộ coi chừng!” Lần này là Kim Cương quát to lên.

Trên bầu trời đột nhiên mây đen rậm rạp, phảng phất trời đêm sớm hàng lâm.

Cuồng phong nổi lên, tiếng gió gào thét lạnh thấu xương. “Là Nữ Phong Bạo Storm!” Hồng Lãng kêu to.

Thời tiết dị tượng mãnh liệt như thế, ngoại trừ Nữ Phong Bạo, thực không còn ai có thể làm ra.

Thẩm Dịch nói không sai, Giáo sư X quả thật phái người xuất thủ.

Đã không còn Jimmy uy hiếp, đám người Nữ Phong Bạo không cố kỵ gì nữa.

Trên bầu trời hiện ra một bóng người nương theo sức gió mà đến, tóc bạc tung bay, hai tay giơ lên cao, phảng phất như nữ thần bay lên không trung đang tiếp nhận cúng bái phía dưới.

Đúng là Nữ Phong Bạo.

Giáo sư X lại chạy tới một bước trước khi Vạn Từ Vương đuổi theo. “Hiện tại ta đã biết rõ cái gì gọi là gió xuân phơi phới, ta thích cô nàng này.” Hồng Lãng cười hắc hắc giơ súng nhắm ngay Nữ Phong Bạo trên bầu trời. “Đừng nổ súng!” Nhóc Jerry kêu to. “Nhóc con yên tâm, ta cam đoan sẽ không giết nàng, bất quá chúng ta phải khiến cô nàng từ bỏ tâm tư làm phiền chúng ta. Vạn Từ Vương vẫn còn đang đuổi theo phía sau như chó rượt.” Hồng Lãng cười lớn.

Hắn đang muốn nổ súng, đột nhiên một bóng ma mộng mị màu lam chen ngang.

Tốc độ bóng ma kia cực nhanh, nổ ra giữa không trung từng mảng sương mù lớn, bồng bồng bồng bồng, liền như từng đoàn từng đoàn pháo hoa tách ra. Vốn là khoảng cách cực xa đã lập tức tới gần bọn Thẩm Dịch, lộ ra một cái đuôi thật dài, làn da màu xanh lam có khắc hình xăm phù văn kỳ lạ. “Là Kurt Wagner, mọi người coi chừng!” Ôn Nhu kêu lớn.

Lam Ma Kurt Wagner, được biết với biệt danh Nightcrawler, dị nhân cấp 4, từng ám sát tổng thống trong X-Men bộ 2, có được dị năng di hình, có thể liên tục tiến hành dịch chuyển không gian trong cự ly ngắn, hơn nữa thân thủ linh động cộng thêm cái đuôi dài linh hoạt như tay kia, có thể nói là cường giả cận chiến điển hình. Chỉ là sau khi bộ 2 kết thúc không biết đã đi đâu, bất quá phân tích theo kịch bản, Kurt Wagner cuối cùng vẫn là có liên hệ với phe Giáo sư X.

Mà bây giờ, gã quả nhiên xuất hiện.

Kurt Wagner mới vừa xuất hiện, đã mạnh mẽ đánh về phía Thẩm Dịch. Thân thể đang cấp tốc chạy nước rút đột nhiên nháy mắt hóa thành sương mù biến mất, lúc tái xuất đã ở ngay trên đỉnh đầu Thẩm Dịch, đuôi dài quấn lấy một thanh chủy thủ bén nhọn, hung hăng đâm về Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch cũng không ngẩng đầu lên, tiện tay lôi ra ‘Vampire sờ mó’ giơ lên đỡ, chặn được một kích tất trúng của Kurt Wagner, đoạn trở tay một phát, Linh Hỏa Thương đã xả ngay Kurt Wagner một tràng đạn.

Đạn lửa gào thét xuyên qua một mảng sương mù xanh da trời, bay về phương xa, thân thể màu lam của Kurt Wagner lập tức biến mất, lúc xuất hiện lại đã ở phần đuôi xe, xoay người đá Ôn Nhu một cước. Ôn Nhu hô lên, vung roi quét ngang, trường tiên xẹt qua một mảnh khói xanh, Kurt Wagner đã đi tới đỉnh đầu Hồng Lãng, một quyền đập xuống hắn. Hồng Lãng kêu to nhảy phốc lên, mắt thấy rìu của mình sắp bổ trúng đối phương, thân hình của Kurt Wagner lại biến mất, lúc tái xuất đã vượt qua Hồng Lãng, dao găm nhanh chóng đâm về phía mập mạp, mập mạp bị ép phải né ra sau, Kurt Wagner cười hắc hắc, sau lưng cái đuôi linh hoạt như roi cuốn về phía nhóc Jerry.

Thẩm Dịch trở tay lia đạn chuẩn xác lên người Jerry. Có công năng Giọt Lệ Thủy Tinh, hắn không cần lo lắng ngộ thương Jerry chút nào, chỉ xui cho Kurt Wagner phải kêu lên quái dị mà nhảy ra —— cho dù gã có thể dịch chuyển tức thời, cũng không dám để viên đạn đụng vào mình.

Thẩm Dịch kêu to: “Mập mạp, bảo hộ Jerry, đừng để ai bắt nó đi! Cho dù ngươi bị công kích cũng đừng buông ra, một hai đòn không đánh chết ngươi được đâu, mau gia trì khải giáp tinh thần lực!” “Rõ!” Mập mạp gắt gao che chắn nhóc Jerry, tiện tay đánh ra một cái khải giáp tinh thần lực cho Ôn Nhu.

Thẩm Dịch vốn là bảo mập mạp gia trì cho chính hắn, không nghĩ tới hắn lại gia trì cho đồng đội.

Kim Cương tiện tay ấn nhẹ một phát sau gáy nhóc Jerry, để cho cậu bé tạm thời lâm vào trạng thái bất tỉnh. “Ngươi làm gì đó?” Mập mạp hét to với Kim Cương. “Đừng để đứa nhỏ chứng kiến chúng ta chiến đấu với bạn bè nó.” Kim Cương lạnh lùng trả lời, nghĩ nghĩ, hắn nói: “Thực khiến ta giật mình, ngươi thậm chí có gan hét to với ta.” Mập mạp run run xìu xuống.

Lúc này, Kurt Wagner lại lần nữa đánh tới. Chỉ thấy đỉnh đầu, trước xe, phần đuôi, thậm chí bên trong chiếc Land Rover, khắp nơi đều có thân ảnh của Kurt Wagner. Tốc độ của gã cực nhanh, có năng lực dịch chuyển tức thời hỗ trợ, trong chiến trường lập loè, chớp trái chớp phải, hành động mau lẹ như quỷ mị hư vô không thể phỏng đoán, liên tục đánh cho tất cả mọi người đầu óc choáng váng.

Đây cũng không phải nói gã đã cường đại đến loại tình trạng này, mà là phong cách chiến đấu của gã thích hợp với chiến đấu quần thể cận thân. Khác với kỹ năng của đám mạo hiểm giả cần thời gian hồi phục, dị năng của Lam Ma chỉ cần có năng lượng đầy đủ là hoàn toàn có thể cho gã không ngừng dịch chuyển tức thời. Với gã mà nói, đánh một người hay đánh nhiều người cũng chẳng khác nhau mấy. Dưới tác dụng của dị năng dịch chuyển tức thời, gã có thể khiến mình thủy chung ở vào trạng thái một chọi một.

Bất quá cũng do di động quá nhiều, khiến gã khó thể hình thành công kích liên tục hữu hiệu. Mạo hiểm giả tất cũng không phải người bình thường, nếu không cách nào tiến hành đả kích liên tục, sẽ rất khó tạo thành tổn thương thực chất cho bọn hắn, bởi vậy trong thời gian ngắn lại đánh thành cục diện bế tắc.

Cùng lúc đó, trên bầu trời tiếng sấm ầm ầm cư nhiên vang lên.

Trong tầng mây nhô ra mảng lớn lôi điện, hình thành từng cột sét thô dày.

Hai mắt Nữ Phong Bạo sáng lên bạch quang đặc biệt thần kỳ, điện quang trong lòng bàn tay loẹt xoẹt lóng lánh. Tuy dị năng của nàng lúc sử dụng cần tiêu tốn thời gian rõ dài, nhưng uy lực có thể nói vô cùng cường đại. “Ngăn nàng lại!” Veena kêu to.

Nhưng rồi sau một khắc, một cỗ xe tải lớn hạng nặng đột nhiên xuất hiện từ góc đường đối diện, ầm ầm lao tới bọn hắn. Thẩm Dịch điên cuồng đánh tay lái, lái xe tránh sang một bên, Veena đi phía sau lại không kịp né, chiếc xe con Cadillac bị xe tải tông, như món đồ chơi bị hất tung lên trời. Bốn kẻ mạo hiểm đồng thời nhảy ra xe, người trên không trung, chỉ bắt gặp trên chiếc xe tải lớn bay xẹt qua xuất hiện một bóng người.

Người băng Bobby.

Bobby giương một tay về phía bọn hắn, trên người bốn kẻ mạo hiểm đồng thời xuất hiện mảng lớn băng sương, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, nhanh chóng lan ra toàn thân.

Mắt thấy bốn người sắp bị đông lại thành khối băng, Paulo đột nhiên quát to một tiếng, trong lòng bàn tay hiện ra một vòng cung sáng đỏ, lấy Paulo làm trung tâm lan tràn bốn phía. Ánh sáng đỏ đi đến đâu, băng tan đến đó. “Kỹ năng: Lửa cháy lan bốn phía, đẳng cấp 2, lấy bản thân làm trung tâm, thả ra một vòng tròn lửa đường kính 3 mét, mới đầu tạo thành 12 điểm tổn thương hỏa diễm lên toàn bộ sinh mạng quanh thân, sau đó tiếp tục tổn thương 4 điểm/giây, duy trì thời gian 5 giây, hiệu quả kỹ năng có độ ưu tiên 22.” Đây vốn là một kỹ năng phép thuật công kích quần thể, Paulo dùng nó chống cự công kích băng sương của Bobby, băng hỏa tương dung, vừa vặn sinh ra hiệu quả bù trừ lẫn nhau. Nhưng loại hiệu quả này duy trì thời gian không dài lắm, băng mà Bobby có thể thả ra phải cường đại hơn nhiều so với kỹ năng của mạo hiểm giả. Cho nên mấy người Veena vừa đáp xuống đã lập tức phóng tới Bobby.

Bồng!

Cửa xe ghế trước của xe tải hạng nặng bật tung, một bóng người lao ra ngoài, đúng là người sói Logan, ý định chặn đường bọn Veena. Tốc độ trùng kích của Logan cực nhanh, tựa như báo săn chạy nước rút, nháy mắt mấy cái đã tới gần đám người Veena, giơ lên tay phải đầy móng vuốt sắc bén, hung hăng đâm về phía lồng ngực Lake.

Lake quát to một tiếng, hai ngọn phi đao xoay tròn bay đến Logan, Logan trốn cũng không trốn, phi đao gọt ra mảng lớn máu thịt trên người, móng vuốt như kim cương đã đâm phốc vào thân thể Lake, tiện tay rút ra, sáu lỗ máu cuồng dâng huyết thủy.

Veena hét dài xông lên.

Kỹ năng Lôi Cực Điện Quang phát động, đánh thẳng trên người Logan.

Lôi Cực Điện Quang của Veena có được đặc tính dẫn điện, trùng hợp khung xương kim loại của người sói Logan đúng là chất dẫn điện cực tốt, lần này kỹ năng đánh trúng Logan, chỉ thấy toàn thân cao thấp lẹt xẹt lóng lánh hoa lửa điện, tựa như chụp đèn hình người chớp sáng chớp tắt. Logan trúng một kích này, NGAO một tiếng điên cuồng bay ngược, vốn là tóc dựng đứng nay lại càng dựng lợi hại hơn.

Nhưng chỉ sau một khắc, Logan lại rống giận xông tới lần nữa, thiết trảo trong tay vẽ ra một đạo quang ảnh thê lương, hung hăng rạch về hướng Veena.

Feller từ bên hông xộc thẳng vào, Phá Giáp Kích phát động, đánh thẳng lên người Logan. Logan giống như không phát hiện, vậy mà quay đầu nở nụ cười với Feller. Feller ngẩn ngơ, lập tức biết không ổn, chỉ thấy Logan đột nhiên cất bước một cái vọt tới ngực Feller, hai tay đồng thời đâm vào Feller, vậy mà cuồng đâm hơn mười lần trên người Feller như đâm bao cát, móng vuốt sắc bén xuyên thủng thân thể Feller, trong nháy mắt biến Feller thành cái sàng, toàn thân cao thấp điên cuồng rỉ huyết. “Feller!” Veena kêu to.

Nàng phi cước đá vào Logan, Logan mãnh liệt quay đầu lại, ngay lúc bị Veena đá trúng đầu, móng vuốt tay trái sắc bén đã mạnh mẽ giơ lên, phốc, đâm thẳng vào bắp chân Veena, vững vàng đính trụ nàng trên tay trái.

Móng vuốt thép trong tay trái đột nhiên thu hồi, Veena từ không trung rơi gấp xuống, Logan nhảy vọt lên cao, gập tay giơ cùi chỏ, phảng phất như cái chùy sắt to tướng hung hăng đập về phía xương cổ Veena. Một chiêu công kích này hung mãnh tuyệt luân, nếu thật đập trúng, dùng thể chất mạo hiểm giả của Veena cũng hết cách chống cự.

Đúng lúc này, thân ảnh Lake từ bên cạnh xông lại, như một quả đạn pháo tọng thẳng vô ngực Logan, hai ngọn phi đao lại hung hăng cắm vào trong thân thể Logan lần nữa.

Kỹ năng: Mưa đao, đẳng cấp 3, liên tục phát ra mười hai lần công kích, mỗi lần công kích bằng một nửa tổn thương thông thường, tạo thành hiệu quả tổn thương gây chấn động cho kẻ địch.

Logan đang trên không trung, đồng thời thừa nhận công kích của Lake, giống như dã thú kêu một tiếng NGAO cuồng loạn.

Logan mạnh mẽ co gối thúc vào Lake, chỉ nghe thanh âm cốt cách đứt gãy thanh thúy, xương ngực của Lake ít nhất phải bị đụng gãy vài cái, bị phương thức công kích bạo ngược của Logan sờ sờ đánh bay.

Trở xuống mặt đất, người sói Logan lắc cái đầu một cái, lúc trước mấy miệng vết thương bị Lake, Feller, còn có Veena gây ra, đang nhanh chóng khép lại với tốc độ có thể thấy được mắt thường.

Đến thời khắc này, ba người giao thủ với Logan, trước sau đã có hai người trọng thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK