• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đích mẫu của Diệp Trấp Đào lại tự mình đến thăm tướng phủ tướng quân, hơn nữa còn không phải đến một mình, mà còn có cả phụ thân của nguyên thân cũng đi cùng.

Đích mẫu vừa vào cửa đã rất phô trương chạy đến chỗ lão thái thái, “Đa tạ lão thái thái đã nhân từ, giúp chăm sóc nữ nhi của ta lâu như vậy.”

Lão thái thái thoạt nhìn trông mặt mũi hiền từ, nhưng lời nói ra lại rất cứng rắn, “Lần này hai vị đến đây là vì chuyện gì?”

Đích mẫu đảo mắt, cười nói: “Không phải Lễ Bộ vừa mới quy định lại thời gian hiếu kỳ giữ đạo cho nữ tử hay sao, nữ nhi của ta chỉ còn ba tháng nữa là có thể qua thời gian chịu tang, phụ thân của con bé đã tìm cho con bé một mối hôn sự tốt…”

Ô, thì ra là đến cửa để đòi người.

“Việc hôn sự của Trấp Đào, lão thân đã có an bài, không cần hai vị phải lo lắng.” Lão thái thái từ tốn nói.

Nghe vậy, đích mẫu không vui, thấy lão thái thái mặt mũi hiền lành, đã quên rằng lão thái thái đã nuôi dưỡng qua hai đời tướng quân, nên đã coi cụ như một quả hồng mềm dễ nắm bắt, liền nói: “Nhưng dù sao nàng ta cũng là nữ nhi của ta, không phải con của các người, lão thái thái giúp bọn ta làm chủ, có phải là quá bá đạo rồồi hay không?”

Vừa rồi lão thái thái còn hiền lành, lập tức thu lại nụ cười từ ái, bàn tay đầy dấu vết của năm tháng không nhanh không chậm nắm lấy long đầu để bên cạnh —

Đây là dấu hiệu trước khi nổi giận.

Đích mẫu cảm thấy rõ ràng, còn định nói thêm, thì bị phu quân của bà ta kéo tay áo lại, nhỏ giọng trách mắng, “Ngu xuẩn, đừng nói nữa.”

Sau đó lại cúi đầu với lão thái thái, “Là do nội tử nói năng không giữ ý, xin lão thái quân đừng chấp nhất.”

Lúc này lão thái thái mới bỏ tay khỏi gậy long đầu, những ảnh vệ ẩn nấp bảo vệ trong phủ tướng quân, chậm rãi thu hồi binh khí sáng loáng.

Tay trái của lão thái thái lại lần chuỗi tràng hạt, khôi phục lại vẻ hiền từ như trước.

Đích mẫu và phụ thân của nàng đến cửa phải chịu thất vọng, cuối cùng còn không thấy bóng dáng của người, khiến đích mẫu không cam lòng, nên đã nảy ra một kế, bảo phụ thân nàng dùng khổ nhục kế, lừa Diệp Trấp Đào ra ngoài.



Ngay lập tức, đích mẫu liền đá một cú vào bụng phụ thân nàng, khiến ông ngã lăn ra đất, miệng kêu “ui da” không ngừng.

Rất nhanh, động tĩnh đã thu hút được những gã sai vặt trong tướng phủ tướng quân, vội vàng chạy đi báo cho lão phu nhân, lão phu nhân đến nơi, thấy phụ thân nàng đang lăn lộn trên đất.

Đích mẫu thấy lão thái thái đến, lập tức quỳ xuống, khóc lóc: “Phu quân của ta vì nhớ nữ nhi mà bị lên cơn đau tim đột ngột, xin lão thái thái khai ân, cho Trấp Đào ra gặp bọn ta một lần đi.”

Đích mẫu vừa khóc vừa giơ ba ngón tay lên thề, “Thực ra ta đến đây, đúng là có ý định tìm cho nữ nhi một mối hôn sự tốt, nhưng thấy phủ tướng quân coi trọng con bé như vậy, thế gian này e rằng khó tìm được gia đình thứ hai, làm phụ mẫu luôn mong muốn con cái sống tốt, ta thề không còn ý định nghị thân cho con bé nữa.”

Đích mẫu nói mà nước mắt lã chả.

Lão thái thái bất đắc dĩ khoát tay, phân phó cho hạ nhân, “Thôi thôi, đi vào viện gọi Trấp Đào đến đây.”

Chẳng mấy chốc, Diệp Trấp Đào đã đến, thấy phụ thân nằm trên đất, cùng đích mẫu quỳ gối, khóe miệng co giật.

Đích mẫu này sao còn dám đến đây!

Còn dẫn theo phụ thân của nguyên thân đến để diễn trò!

Đích mẫu thấy Diệp Trấp Đào thì đôi mắt sáng lên, lại áp dụng chiêu cũ nhào tới, miệng kêu “nữ nhi của ta.”

Ôm chặt Diệp Trấp Đào, nước mắt cá sấu làm ướt vai nàng, Diệp Trấp Đào rùng mình đẩy bà ta ra.

Phụ thân nàng, trước đó vốn nằm trên đất, thấy nàng đến, lập tức như khỏi bệnh, nhanh chóng bò dậy, gọi nàng một tiếng, “Nữ nhi.”

Suýt nữa làm nàng nổi da gà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK