Lục Trần nhún vai, coi như là đã thừa nhận rồi.
“Em có chút không hiểu, anh quen biết rộng rãi như vậy sao còn cam tâm tình nguyện làm tên bảo vệ của Điện tử Đông Giai chứ? Anh không phải rất có tài à, cho dù anh có là một nhân viên nghiệp vụ, cũng nhất định làm tốt hơn em, là anh không yên tâm về em sao?" Lâm Di Quân nói nhưng có vẻ hơi tức giận.
“Anh thì có gì không yên tâm về em chứ, à, mà ai nói anh là một tên bảo..." Trần Lục còn chưa nói xong câu liền bị Lâm Di Quân chen vào
“Được rồi, anh không cần nói nữa, nếu như anh thật sự tin tưởng em thì hãy bỏ cái công việc bảo vệ đó đi, tìm một công việc khác mà làm. Mà không phải anh. trúng số à, dùng số tiền đấy làm ăn cũng được, nếu như không đủ tiền, đợi em lấy được tiền lương tháng sau lại đưa anh thêm ba mươi vạn." Lâm Di Quân thật sự không muốn nghe thêm người khác dị nghị về cô nữa.
“Được, ngày mai anh sẽ từ chức." Lục Trần cười khổ nói.
Ngày hôm sau, Lâm Di Quân đưa Kỳ Kỳ tới trường mẫu giáo xong liền gọi điện thoại cho Phạm Minh, cô nói hôm nay trong người không được khỏe vì thế xin nghỉ một ngày phép. Phạm Minh cứ vậy mà đồng ý liền. Tuy rằng trong lòng có chút không cam tâm, nhưng Lâm Di Quân vẫn là lựa chọn tin tưởng Lục Trần, tin rằng Vương Duy sẽ không hợp tác với Phạm Minh.
“Lục Trần à Lục Trần, anh rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện giấu diếm em nữa đây?” Lâm Di Quân tựa vào ghế xe, trong lòng lẩm nhẩm nói.
Từ sau khi Kỳ Kỳ ra viện, cô liền phát hiện Lục Trần có chút gì đó không giống như trước đây nữa rồi.
Cô cảm thấy Lục Trần nhất định có rất nhiều chuyện che giấu cô, nhưng cô cũng sẽ không cố chất vấn Lục Trần.
Còn về Phạm Minh, sau khi cúp điện thoại của Lâm Di Quân, khóe miệng nhếch lên nụ cười đắc ý.
Lợi nhuận của đơn hàng này tuy rằng quy dưới tên của Lâm Di Quân, nhưng vị khách lớn như tập đoàn Quân Duyệt thì là của hắn cả rồi.
Chỉ cần lần này hậu mãi tốt, làm hài lòng tập đoàn quân Duyệt, hắn tin sau này nhất định sẽ kiếm được nhiều hợp đồng còn lớn hơn.
“Tiểu Liễu, cùng tôi đi gặp giám đốc Vương của phòng dự án tập đoàn quân Duyệt." Phạm Minh cầm tập tài liệu lên, nói với Liễu Nhan Kỳ bên cạnh.
Liễu Nhan Kỳ tuy rằng không xinh đẹp như Lâm Di Quân, nhưng là một trong số ít những mỹ nữ thuộc phòng nghiệp vụ rồi, hơn nữa Liễu Nhan Kỳ khá là phóng khoáng, dẫn cô theo có lẽ hậu quả sẽ tốt hơn một chút.
“Vâng, giám đốc Phạm." Liễu Nhan Kỳ vui vẻ đồng ý nói.
Lâm Di Quân đột nhiên được điều lên làm chủ quản, trong lòng cô luôn cảm thấy không phục, vừa hay mượn cơ hội lần này lấy lòng Phạm Minh, đến lúc đó xem ra có khi cũng có thể thăng chức cho cô lên làm chủ quản.
Nhìn thấy Phạm Minh dẫn theo Liễu Nhan Kỳ đi gặp giám đốc Vương của tập đoàn Quân Duyệt, những nhân viên khác trong lòng đều cảm thấy có chút ghen ghét.
“Lâm chủ quản lỗ to rồi, công lao lớn như vậy, mà lại để cho giám đốc Phạm tranh mất"
"Đúng thế, cũng không biết Lâm chủ quản đắc tội gì với giám đốc Phạm, đã lợi dụng Lâm chủ quản rồi, vậy mà giờ lại không dẫn theo Lâm chủ quản đi cùng, ngược lại còn đi cùng với người bất hòa với Lâm chủ quản là Liễu Nhan Kỳ theo, Lâm chủ quản mà biết nhất định sẽ tức ói máu mất.
“Đều không phải dạng người để đối phó, mấy cô cậu cần gì phải lo chuyện bao đồng chí, cảm thấy nhàn rỗi như vậy, chỉ bằng chạy ngược xuôi bên ngoài, lũ đầu lại kiếm được một đơn hàng lớn." Một nhân viên làm việc lâu năm lên tiếng, rồi cầm tài liệu đi ra ngoài. Các nhân viên còn lại hẩy tay nhau, cũng không còn thảo luận sự việc đó nữa.
Phạm Minh lái xe tới khách sạn đã hẹn, trước khi xuống xe còn cố tình chỉnh lại quần áo. Tuy rằng hợp đồng đã kí kết rồi, hơn nữa hôm qua tập đoàn quân Duyệt cũng đã gửi năm trăm vạn tiền cọc vào tài khoản của công ty, thế nhưng cuộc họp mặt hôm nay vẫn rất quan trọng. Quan trọng nhất là hắn muốn Vương Duy chấp nhận việc thay đổi người phụ trách mới.
Hắn tự tin rằng mình có thể thay thế Lâm Di Quân trở thành người hợp tác với tập đoàn quân Duyệt, bởi hắn vốn dĩ là một giám đốc, là cấp trêm trực tiếp của Lâm Di Quân, đối với nhiều sự việc lời nói sẽ có nhiều quyền lực hơn.
Lúc hai người tới khách sạn đã được bao trọn, Vương Duy vẫn chưa tới.
“Giám đốc Phạm, chúng ta bất ngờ thay đổi người phụ trách, giám đốc Vương liệu có không hợp tác với chúng ta nữa không?" Liễu Nhan Kỳ bỗng dưng nói.
- Là một nhân viên nghiệp vụ lâu năm, Liễu Nhan Kỳ biết rằng có rất nhiều khách hàng đồng ý kí hợp đồng là do họ có ý với nhân viên nghiệp vụ, tuy rằng Phạm Minh dẫn cô đến đây, nhưng cô biết rằng bản thân chí ít về mặt nhan sắc đã khó có thể so sánh với Lâm Di Quân rồi.
Về điểm này thì cô không thể không phục cho được.
Lâm Di Quân thực sự rất xinh đẹp.
Tuy rằng cô ấy đã có chồng có con rồi, nhưng khuôn mặt đó, thân hình đó, cũng không có mấy mỹ nhân có thể sánh
kip.
“Chắc là không đầu, hợp đồng cũng ký rồi, tiền cọc cũng đã gửi rồi, nếu như Vương Duy hủy hợp đồng thì chả phải bọn họ sẽ mất trắng năm trăm vạn sao." Phạm Minh tự tin nói.
“Quan trọng nhất là, tập đoàn quân Duyệt mà thực sự hủy hợp đồng thì năm trăm vạn tiền cọc kia công ty chúng ta dám nuốt trọn sao?" Liễu Nhan Kỳ lo lắng nói.
Tuy rằng cô không phải chủ quản nhưng cô biết rằng một tập đoàn có thể lực hùng mạnh như Quân Duyệt, chả có mấy công ty dám ăn tiền của họ, cho dù là bọn họ hủy hợp đồng trước.
Phạm Minh cau mày, những điều Liễu Nhan Kỳ nói không phải hắn chưa từng nghĩ qua, nhưng hắn cảm thấy tập đoàn Quân Duyệt sẽ không đến mức như
vậy.
“Nếu như giám đốc Vương nhất định muốn Lâm Di Quân tới, vậy thì phải xem biểu hiện của cô rồi, nếu như sự việc giải quyết tốt đẹp, tôi sẽ trực tiếp đề bạt với giám đốc Hạ thăng chức cho cô lên làm chủ quản.
“Vâng, tôi nhất định sẽ không làm cho giám đốc Phạm thất vọng đầu." Liễu Nhan Kỳ gật đầu, trong lòng có chút đắc ý.
Cô chính là đang đợi câu nói này của Phạm Minh.
Từ lúc Phạm Minh bảo cô cùng đến đây, cô liền biết Phạm Minh muốn cô phát huy mỹ nhân kế rồi.
Tất nhiên có cho đi thì ắt có báo đáp.
Phạm Minh không cho có lợi lộc gì cô đương nhiên sẽ không tận tâm tận lực giúp đỡ hắn.
“Ừ, cố gắng làm, chỉ cần tôi vẫn ngồi vị trí này, tôi sẽ không bạc đãi cô đâu." Phạm Minh vỗ vỗ vai của Liễu Nhan Kỳ nói.
“Còn nói không bạc đãi tôi, tôi theo anh hơn bốn năm rồi, trước nay vẫn là nhẫn nhục chịu khó, cứ mong lần trước có thể thăng chức lên làm chủ quản, không ngờ rằng lại xuất hiện đầu ra một Lâm Di Quân, không phải con ông cháu cha, cũng chẳng có năng lực gì, không phải vẫn được lên làm chủ quản đấy thôi." Liễu Nhan Kỳ trách móc nói.
“Sự việc lần trước quả thực là sự cố ngoài ý muốn, ai biết được Lâm Di Quân số may mắn, thế mà lại lấy được đơn hàng bất động sản Lục Thành, đó là đích thân Hạ tổng đề bạt cô ta, tôi cũng hết cách. Có điều chỉ cần chúng ta xuất sắc hoàn thành được dự án khu biệt thụ hồ Cảnh Long này, tôi sẽ đề bạt cô với cổ đông mới." Phạm Minh nói.
Liễu Nhan Kỳ trong lòng có chút vui mừng, muốn giúp đỡ cho Phạm Minh.
Chính vào lúc này, cửa phòng mở ra, hai người liền nhìn thấy Vương Duy bước vào. Phạm Minh không nói lời nào liền vội vàng tiếp đón.
“Chào anh Vương, tôi tên Phạm Minh, là giám đốc phòng nghiệp vụ của Điện tử Đông Giai, cũng là người phụ trách đợt hợp tác lần này giữa các anh và điện tử Đông Giai." Phạm Minh cười giơ tay ra chào, đồng thời cũng tự giới thiệu.
“Chào anh." Vương Duy gật gật đầu, đưa tay ra bắt tay.
Phạm Minh trong lòng rất vui, xem ra Vương Duy đã chấp nhận việc thay người phụ trách mới, Lâm Di Quân quả thực là chó ngáp phải ruồi mới ký được đơn hàng này, có cô ta hay không căn bản không hề quan trọng.
Nghĩ vậy, Phạm Mình thấy vui mừng lắm.