Mục lục
Đệ nhất sủng Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cố Cơ Uyển, cô dẫn theo nhiều người như vậy, hung thần ác sát, chắc không phải muốn cùng tôi ôn chuyện cũ đâu nhỉ?”

So với sự kích động của Cố Cơ Uyển, Cố Vị Y rõ ràng lại ưu nhã mà tự tại.

Cô ta cầm quần áo, đi vào phòng thử đồ.



Cố Cơ Uyển lập tức đuổi theo, đứng trước mặt cô ta, cản cô ta lại.

“Dương Hiểu Nha rốt cuộc đang ở đâu nói? Nói!”



“Tìm mẹ tôi làm gì? Bà ấy hôm nay làm được một thú vui mới, tâm trạng tốt, đi ra nước ngoài chơi rồi.”

Khóe môi của Cố Cơ Uyển mang theo ý cười, nhìn gương mặt trắng bệch của Cố Cơ Uyển.

“Chuyện đó, thật sự rất vui, giống như khiêu vũ vậy, cô hiểu có phải không?”



“Cô!” Trái tim của Cố Cơ Uyển thắt lại, xông tới, túm lấy cổ tay của cô ta.

Nhân viên xung quanh kinh ngạc, lập tức tới ngăn cản.

Ai biết Cố Vị Y thay đổi trạng thái thường ngày, vậy mã phẩy tay, biểu thị không có chuyện gì.



“Tất cả tránh ra, tôi và em gái tôi nói chuyện, không đến lượt mấy người nhiều chuyện? Đi xa một chút!”

Mọi người có hơi sửng sốt, khách quý của bọn họ bị ức hiếp, vì hiện hiện sự trung thành, đương nhiên đều muốn đi giúp.

Nếu không, đắc tội với khách quý rồi, sau này cũng không thèm đến nữa, tiền thưởng của bọn họ còn muốn hay không?

Nhưng, cô Cố nói đó là em gái của cô ta…



“Sao hả? Hai chị em chúng tôi nói chuyện, có phải cũng không được không?” Cố Vị Y nhíu mày.

“Không… đương nhiên không phải…” Mấy nhân viên bán hàng nhìn nhau, có chút khó xử.



Sắc mặt của Cố Vị Y tối sầm lại: “Vậy thì cút ra xa một chút!”

Mấy người đâu còn tìm chờ đợi gì nữa? Vội vàng đi ra xa.



Giang Nam muốn đi tới, Tân Nhất từ đầu đến cuối cản trước mặt anh ta.

Dùng góc độ của anh ta, còn có thể nhìn thấy bóng dáng của hai người.



Bây giờ nhìn trông là Cố Cơ Uyển chiếm thượng phong, nhưng nếu như thật động thủ, anh ta nhất định lập tức qua đó.

Có điều, Cố Vị Y vậy mà không cần giúp đỡ, điều này ngược lại nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.



Ngay cả nhân viên bán hàng cũng đi xa, lúc này, ngược lại thật sự không có ai có thể giúp được cô ta.

Mà thân thủ của Uyển Uyển, ít nhất so với thiên kim tiểu thư được lớn lên trong nhung lụa như Cố Vị Y tốt hơn không ít.

Khoảng cách có hơi xa, giọng nói của hai người cũng không lớn, cho nên, mọi người đều không có nghe rõ.



Cố Vị Y trên mặt vẫn là ý cười, nhàn nhạt nói: “Cố Cơ Uyển, đây là nơi công cộng, cô thật sự muốn động thủ, người chịu thiệt chính là bản thân cô đấy.”

Cố Cơ Uyển kéo cổ áo của cô, ngón tay luôn run rẩy.

Cô đang cố gắng khắc chế bản thân, hôm nay đến đây, chỉ muốn hỏi rõ Dương Hiểu Nha rốt cuộc ở đâu.



Thật ra cô cũng biết, Cố Vị Y nhất định sẽ không nói cho cô biết, nhưng, cô không áp chế được sự xúc động của bản thân.

“Các người rốt cuộc muốn làm gì? Tại sao phải đối xử với Tử Lạp như vậy? Cô ấy có thù oán gì với cô chứ?”



“Tô Tử Lạp có thể có thù oán gì với tôi chứ?” Cố Vị Y nhún nhún vai, dửng dưng nói: “Ngươi luôn có thù hận với tôi, đều là cô”



Cô ta cười lạnh: “Nếu như cứ muốn nói rõ ràng, vậy thì, thật ra Tô Tử Lạp là bị cô liên lụy, lẽ nào cô còn không rõ sao?”

“Sự tình thật sự là các người làm? Là Dương Hiểu Nha, có phải không?”



Tay của Cố Cơ Uyển run đến lợi hại, cô thật ra còn có một tia nghi ngờ, nghĩ Dương Hiểu Nha xuất hiện ở tầng 7, bây giờ lại ra nước ngoài, cũng có lẽ thật sự chỉ là trùng hợp.”



Dù sao, Tử Lạp và bọn họ thật sự không có thù hận lớn gì.

Nhưng bây giờ, lời của Cố Vị Y là có ý gì? Cô ta thừa nhận rồi có phải không?

“Phải, là chúng tôi làm, cô có thể làm gì được?”



“Cố Vị Y!” Bụp một tiếng, Cố Cơ Uyển ấn cô ta lên trên tường của phòng thay đồ.

Hai mắt cô đỏ au, sắc mặt trắng bệch, hai tay run rẩy, nhưng sức đè Cố Vị Y thì từ đầu đến cuối đều lớn như vậy!

Cô dùng hết tất cả sức lực trên người mình, hận không thể xé Cố Vị Y thành từng mảnh!



“Tại sao? Có thù hận gì, các người có thể nhằm vào tôi, tại sao tìm Tử Lạp?”



Ánh mắt của Cố Vị Y quét qua trên người cô, con nhóc chết tiệt này không có mang theo túi, chắc sẽ không chơi trò ghi âm.

Huống chi, cô ta sớm đã chuẩn bị rồi.

Hôm nay nói điều này, tuyệt đối có thể khiến Cố Cơ Uyển tức giận đến mất khống chế.



Nhưng bất cứ câu nào mà cô ta nói, chưa từng thừa nhận Dương Hiểu Nha đã làm gì với Tô Tử Lạp cả.

Chuyện Tô Tử Lạp rơi xuống lầu, cô ta cũng không có nhắc đến một câu nào.



Cho dù Cố Cơ Uyển dùng thủ đoạn, muốn ghi âm làm bằng chứng gì đó, cũng không thể cho cô ta lấy được bất cứ bằng chứng gì.



Bị Cố Cơ Uyển đè trước phòng thay đồ, Cố Vị Y có chút không thở nổi.

Sức của con nhỏ chết tiệt này lớn hơn sự tưởng tượng của cô ta!

Nhưng cô ta vẫn không thay đổi sắc mặt, thậm chí, cười càng thêm đắc ý.



“Cô chỉ là con gián đánh không chết, Cố Cơ Uyển, tôi muốn xử cô lâu rồi, nhưng không làm được, cho nên, chỉ có thể tìm bạn của cô.”



“Cô không biết nhỉ, lần này đối với cô ta mà nói coi như nhẹ đấy, rất lâu trước đây, tôi còn muốn tìm vài người đàn ông để chơi cùng cô ta cơ”

“Cô dám!” Cố Cơ Uyển sắp hoàn toàn mất khống chế rồi.



Cố Vị Y không biết, lời này của cô ta, đang đâm trúng nơi yếu ớt nhất trong trái tim cô!

Kiếp trước, Tô Tử Lạp chính là sau khi bị mấy tên côn đồ khi dễ, bị vứt xác ở bên bờ biển.

Đó là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng Cố Cơ Uyển!



Không ngờ, Cố Vị Y thật sự có suy nghĩ như thế này!



Người phụ nữ ác độc này, cô ta sao lại ác độc tàn nhẫn như thế chứ!

“Cô ta lần này nếu như không chết, sau này, tôi dám, cô có muốn thử xem không?”

“Cố VỊ Y!”



“Trừ phi cô giết chết tôi, nếu không, những người bạn đó của cô, tôi nhất định sẽ đi chào hỏi từng người một.”

“Cô còn có một người bạn rất tốt mà, gọi là Hạ Lăng Chi có phải không? Mặc dù xấu một chút, có điều, những người đàn ông đó chắc cũng sẽ miễn cưỡng bằng lòng chơi đấy.”



“Cố Vị Y! Cô dám! Tôi nhất định sẽ giết cô!”

Cố Vị Y hôm nay vậy mà một chút cũng không sợ lửa giận của cô, rõ ràng hai người ở đây, cô ta hoàn toàn không có trợ thủ, nhưng, cô ta lại rất bình tĩnh.



Cố Cơ Uyển nhìn không thấu dụng ý của cô ta, chỉ bởi vì, lý trí hôm nay của cô đã hoàn toàn rối loạn rồi.



Cô căn bản không có bất cứ tinh lực đi phân tích nguyên nhân Cố Vị Y lại khác bình thường như vậy.

Chắc chắn các cô đã đến cửa của phòng thay đồ, đến chỗ camera không thể quay được, khóe môi của Cố Vị Y đột nhiên nở một nụ cười.



Ánh mắt của cô ta lạnh lẽo, sắc mặt vặn vẹo.

Một con dao sáng loáng được cô ta rút từ trong túi của cô ta ra.

Mặt mày cô ta âm u, trợn mắt với Cố Cơ Uyển, cắn răng nói: “Tôi không những muốn bọn họ chết, tôi còn muốn cô chết! Cố Cơ Uyển, cô đi chết đi!”



Con dao đó, đâm về phía Cố Cơ Uyển…

Giang Nam đã không nhìn thấy hai người trước phòng thay đồ nữa.



Anh ta đẩy Tần Nhất, muốn đi vào.

Không nhìn thấy Cố Cơ Uyển, trong tim tóm lại cảm thấy không yên tâm.

Tần Nhất không ngờ anh ta đột nhiên động thủ, nhất thời thất thần, bị anh ta đẩy lùi lại hai bước.

Nhưng, anh ta vẫn nhanh chóng theo lên, lần nữa cản anh lại.



“Bên phía cô Vị Y, không có một trợ thủ nào, cậu hai Giang, tôi bảo đảm với cậu.”

Người đều là anh ta sắp xếp, không có chính là không có, điểm này, anh ta sẽ không lừa anh.

“Bọn họ là hai chị em, có chuyện gì, để bọn họ tự mình nói rõ, cậu hai Giang, cậu hà tất nhúng tay vào?”

“Tránh ra!” Giang Nam mặt mày xanh mét: “Còn không tránh, đừng trách tôi ra tay!”



Nếu như cô gái khác nói chuyện với Cố Cơ Uyển, anh ta nhất định sẽ không ngăn cản.

Nhưng người này là Cố Vị Y, lòng dạ độc ác!



Huống chi, Cố Cơ Uyển hôm nay quá xúc động, anh ta cũng không bảo đảm cô sẽ làm ra chuyện gì.

“Cậu hai Giang… cậu!”



Bụp một tiếng, một cú đấm của Giang Nam rơi vào mặt của Tân Nhất, Tân Nhất bị đánh lùi mấy bước.

Bước chân loạng choạng, nhất thời không đứng vững, một chân khuỵu xuống.

Ai cũng không ngờ, cậu hai Giang luôn ôn văn nho nhã, ra tay vậy mà nặng như vậy!



Đệ nhất cao thủ bên cạnh cậu cả Mộ, khoảnh khắc nhìn thấy anh ta ra tay, đã dùng tốc độ nhanh nhất né tránh!

Nhưng cậu hai Giang ra đòn thật sự quá nhanh, anh ta cũng không có thể tránh được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK