Hiển nhiên hành động này của Tề Sính Đình hắn cũng không dự liệu được
Nàng là trưởng nữ của Tề gia
Tề Sính Đình nhanh chóng nói nha hoàn mang đàn đến, sau đó chậm rãi đứng lên gảy đàn
Lạc Nguyệt Kỳ sắc mặt trắng bệch, hận ý rõ ràng bắn ra, tại sao? Chỉ một vị trí sườn phi cũng muốn giành với nàng
"Ngũ muội, ta có thể giúp ngươi" Lạc Vân Hi nói khẽ bên tai
Lạc Nguyệt Kỳ cả kinh, nghiêng đầu nhìn nàng
Lạc Vân Hi nhấp một ngụm trà thơm nói: "Ta có thể giúp ngươi đạt được vị trí sườn phi thái tử, nhưng ngươi phải đáp ứng với ta một điều kiện"
"Ngươi thật sự có thể giúp ta?"
Lạc Vân Hi cười khẽ: "Cơ hội chỉ có một lần, ngươi chọn đi"
"Được, ta đồng ý với ngươi"
Nếu như lúc trước nghe Lạc Vân Hi nói như vậy, Lạc Nguyệt Kỳ chắc chắn sẽ bật cười không thèm đếm xỉa tới. Nhưng hiện tại lại khác, Lạc Vân Hi đã thay đổi rất nhiều
"Nhưng ta muốn biết, ngươi tại sao lại giúp ta?" Lạc Nguyệt Kỳ vẫn là khó hiểu hỏi
"Điều kiện" Lạc Vân Hi cười bí hiểm, ánh mắt lại khẽ lướt qua Lương Diệp Thu
Dám tùy ý thông đồng với muội muội của nàng, muốn nhục nhã nàng sao? Tốt lắm, không lâu nữa ngươi sẽ tự nếm trái đắng
Tề Sính Đình đàn xong một khúc nhạc, mọi người phía dưới vỗ tay như sấm
Hoàng thượng tủm tỉm cười, hoàng hậu lại kinh hỉ vài phần, nàng trăm triệu lần không thể ngờ tới, nữ nhân này lại nguyện ý làm sườn phi của thái tử
Hoàng thượng đang muốn mở miệng, một thanh âm trẻ con bên dưới liền phát ra: "Hoàng thượng, hoàng hậu, thần nữ có chuyện muốn nói"
Toàn bộ cung điện đều hướng ánh nhìn về phía người vừa nói, Lạc Nguyệt Kỳ ngồi ở đó cũng cảm thấy toàn thân không khỏi lạnh run
Lạc Nguyệt Kỳ bình tâm lại một chút, mới mở miệng: "Mới vừa rồi, khúc đàn của Tề tiểu thư là điềm xấu"
"Ngươi nói cái gì?" Tề thị lang là người đầu tiên nổi giận
Lạc Nguyệt Kỳ run lên, hai chân mềm nhũn suýt chút nữa quỳ xuống
"Ngươi chí khí một chút được không?" Trên trán Lạc Vân Hi tràn đầy hắc tuyến, đưa tay đỡ lấy người Lạc Nguyệt Kỳ ở phía sau khẽ nói: "Nếu không nói, vậy đem vị trí đó tặng cho người khác đi"
Lạc Nguyệt Kỳ nhanh chóng mở miệng: "Là như vậy, khúc nhạc của Tề tiểu thư mang tên Phi Thiên khúc, mặc dù dễ nghe, nhưng lại không thích hợp với hoàn cảnh này. Tương truyền ba trăm năm trước, có một đôi phu thê thập phần ân ái, nga không phải mà là năm trăm năm trước"
Nàng nói sai khiến cho mồ hôi trên trán chảy tòng tòng, cũng may mọi người đang bị chuyện xưa cuốn hút, nên không để ý tới
Nàng lại tiếp tục nói: "Người nam nhân mắt sớm, thê tử tưởng niệm trượng phu, mỗi ngày đều ở dưới ánh trăng đàn khúc Phi Thiên này, hy vọng trượng phu có thể nghe được trở về cùng đón nàng. Hôm nay Tề tiểu thư lại đàn khúc Phi Thiên này chẳng phải là điểm xấu sao?"
Tề Sính Đình mặt mũi trắng bệch, nàng như thế nào lại chưa nghe qua truyền thuyết này? Nếu là như vậy, chẳng phải nàng đang nguyền rủa thái tử chết sớm sao?