• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 37: không phải trọng điểm


Hạ Ngưng Âm đẩy anh ra, hấp tấp chạy ra cửa, muốn nhanh chóng rời đi.


“Đợi chút.” Tư Khảm Hàn dõi theo bóng lưng cô, thản nhiên nói: “Chờ một chút, theo tôi ăn cơm, sau đó trở về thu xếp đồ đạc, tôi đã sắp xếp chỗ ở cho cô, buổi chiều có người tới đón cô.”


“Tại sao?” Hạ Ngưng Âm bất đắc dĩ quay lại hỏi.


Tư Khảm Hàn móc bao thuốc lá, chậm rãi lấy một điếu ra châm, mặt không chút thay đổi, từ tốn gỉai thích hơn mọi khi: “Thuận tiện cho chúng ta lên giường!”


“Anh!” Hạ Ngưng Âm bị lời nói trực tiếp của anh thiếu chút nữa bị sặc, xấu hổ đỏ cả mang tai, cô nuốt từng ngụm nước bọt, nhìn trân trân anh, ddlqd sắc mặt thản nhiên như nói điều rất bình thường, cô tức giận quát tháo: “Anh có thể lịch sự một chút được không? Nói cũng nên lựa lời mà nói!”


Tư Khảm Hàn mặc kệ cô tiếp tục xem văn kiện, một lát sau mới mở lời: “Người nói không bậy người nghe mới bậy, chúng ta cũng giống nhau thôi.”


Hạ Ngưng Âm bị anh chọc đến giận tím mặt, đi tới trước bàn làm việc chỉ trỏ Tư Khảm Hàn: “Anh thật là mặt dày, người bình thường sẽ không như thế.”


“Vậy sao?” Tư Khảm Hàn nghi hoặc nhìn cô, gương mặt khó hiểu, suy nghĩ lại lời mình nói lúc nãy mới bừng tỉnh hiểu ý của cô: “Thuận tiện cho chúng ta lên giường.” Sau đó gương mặt tuấn tú quay sang nhìn cô: “Nói như vậy là hơi trực tiếp quá, nhưng lên giường cũng có thể ngủ mà.”


Hạ Ngưng Âm bị anh làm cho hết chỗ nói, tức đến nổi đóa: “Cái này không phải trọng điểm.”


“Nha.” Anh buồn cười nói, ngẩng đầu lên, ddlqd ánh mắt mê người đặt lên người cô: “Vậy cái nào mới trọng điểm?”


“Này. . . . . . .” Cô sửng sốt, nhất thời không tìm được từ thích hợp để phản bác.


Giữa bọn họ là khế ước tình nhân, cũng vì vậy mới xảy ra tình cảnh này. Đúng vậy a, chung sống giữa bọn họ theo lời anh nói chỉ có nhiêu đây, chính là lên giường, có điều anh chưa trực tiếp nói ra thôi,


“Nghĩ đi đâu rồi?” Tư Khảm Hàn nháy mắt hài hước, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trầm xuống, ánh mắt cũng trở nên ảm đạm, đôi môi mím chặt, hình như cô không vui, người phụ nữ chết tiệt, dám trước mặt anh suy nghĩ đến người khác.


Tư Khảm Hàn khó chịu cúi đầu nhìn văn kiện, không để ý tới cô.


“Tóm lại, anh nói chuyện đứng đắn một tí! Nói khó nghe quá!” Âm thanh Hạ Ngưng Âm từ từ nhỏ xuống, đáng lẽ phần phía sau phải hùng hồn lên .


“Dễ nghe hay khó nghe đều là nghe, có khác nhau sao?” Tư Khảm Hàn lại ngẩng đầu lên hừ lạnh.


“Tôi vừa phát giác được nó mới giống nhau đấy.” Hạ Ngưng Âm châm chọc nói bắt chước theo anh.


Đến khi chân mỏi lừ, Hạ Ngưng Âm mới lấy lại tinh thần, cổ họng khô khốc khó chịu, đi tới gõ nhẹ vào bàn làm việc của anh, không khách khí nói: “Này, tôi khát nước, muốn uống nước.”


Tư Khảm Hàn thật vất vả mới tập trung vào công việc, bỗng dưng bị cô làm gãy ngang, nên mất hứng trừng mắt với cô.


“Đây chính là thái độ của cô dành cho kim chủ sao?”


Hạ Ngưng Âm sắp hỏng mất bởi sự cuồng ngạo của anh, ddlqd rốt cuộc muốn chỉnh cô thế nào, cứ nhắm vào cô thật là bực mình, nhưng vẫn phải xuống nước: “Tư tổng giám đốc, thuộc hạ khát nước.”


Tư Khảm Hàn nhìn sắc mặt của Hạ Ngưng Âm, hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Chuyện này có liên quan tới tôi? Hồi nảy cô không chịu uống thì thôi, đáng đời!”


Khóe miệng Hạ Ngưng Âm co giật nhìn của anh, thật là hết thuốc chữa, có loại đàn ông tính toán chi li vậy sao? Cô cũng không muốn cùng anh tranh cãi, giậm chân đùng đùng đi về phía ghế salon ngồi bịch xuống, lấy điện thoại trong túi xách ra nghịch.




Chương 38: Như hổ như sói


Chốc lát, cửa phòng bị đẩy ra, là thư ký Lam.


Lam Nguy cầm cốc nước đi vào, đem đặt lên bàn Tư Khảm Hàn, cung kính nói: “Tư tổng, mời anh dùng nước.”


“Ừ.” Tư Khảm Hàn gật đầu, liếc Hạ Ngưng Âm một cái, chỉ về phía ghế salon: “Đưa cho cô ấy.”


“Vâng.” Lam Nguy khẽ mỉm cười lên tiếng, đem cốc nước đặt lên khay trà trước mặt Hạ Ngưng Âm, “Tiểu thư, mời dùng nước.”


Hạ Ngưng Âm bưng cốc nước lên, đối với thư ký Lam mỉm cười lịch sự, mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, rất xinh đẹp, dịu dàng nói: “Cám ơn.”


“Đừng khách sáo, tiểu thư từ từ dùng, tôi đi làm việc.” Nhíu mày đối với cô gái nghịch ngợm này, xoay người rời đi, nhìn qua hai người họ cũng biết đã nguôi ngoai cơn giận phần nào, thấy bọn họ không có vấn đề gì, thư ký như anh cũng dễ thở một chút, hôm nay anh bị mời vào phòng này không biết bao nhiêu lần mà công việc của anh thì chất cao như núi.


Hạ Ngưng Âm đưa mắt nhìn thư ký Lam rời đi, lém lỉnh quay sang Tư Khảm Hàn, bên cạnh anh cũng có mỹ nam là sao, tuy nhiên bóng dáng phụ nữ thì không thấy, nếu không phải cô từng điều tra về anh, nhất định cô sẽ nghi ngờ anh là đồng tình luyến ái với thư ký của mình.


Suy nghĩ một chút, từ hồi quen biết Tư Khảm Hàn đến giờ, đã hai mươi hai năm cô chưa gặp nhiều mỹ nam đến vậy! Nói thật thì thư ký Lam cũng có cái đẹp rất đặc biệt a!


“Nhìn sắp rớt tròng mắt rồi kìa!” Tư Khảm Hàn không vui trước ánh mắt lưu luyến không rời của Hạ Ngưng Âm, thiên hạ khó có được mỹ nam trước mắt cô lại không biết thưởng thức.


Hạ Ngưng Âm quay đầu trợn mắt với Tư Khảm Hàn, có đầu heo như anh mới rớt tròng đó? Tính bắt kẻ thông dâm sao? Chỉ ngắm nhìn một chút thôi chẳng lẽ cũng bị anh kết thành tội quyến rũ ?


Hạ Ngưng Âm không để ý tới anh, mặc anh muốn nghĩ thế nào, uống hết cốc nước lại ngồi chơi điện thoại, trong lúc lơ đãng ngẩng đầu quan sát Tư Khảm Hàn, vừa nhìn thì khó có thể thu hồi tầm mắt.


Mọi người đều nói đàn ông đẹp nhất là khi làm việc, Tư Khảm Hàn lại một lần nữa là minh chứng xác thực, Tư Khảm Hàn cúi đầu xem văn kiện, mặt không chút thay đổi, Hạ Ngưng Âm phát hiện chỉ khi cô kích khích anh, thì trên mặt anh mới biến sắc, nếu không đều là gương mặt lạnh như băng.


Mãi đến khi hoàn thành xong sổ sách, Tư Khảm Hàn mới dừng lại động tác, anh không phải không chú ý tới ánh mắt của cô, chẳng qua là chọn cách làm lơ, bất quá có chút tò mò muốn xem bộ dạng cô đờ đẫn vì anh ra sao, với lại không muốn phá hỏng bầu không khí này nên anh mặc kệ cho cô nhìn.


Nếu bình thường đổi lại là người khác sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy đâu, nói trắng ra, cái nhìn của những người phụ nữ khác dành cho anh không chỉ đơn giản là sự si mê, làm anh không thoải mái lắm, anh cảm thấy, chỉ có cô là thuần túy trong sáng mỗi khi nhìn anh mà thôi.


Dọn dẹp sổ sách, Tư Khảm Hàn lạnh giọng: “Cô đang quyến rũ tôi sao? Con gái cũng nên biết dè chừng chứ, nhìn chằm chằm như hồ như sói tính dọa người ta à?”


Bị người nhìn thấu, khuôn mặt Hạ Ngưng Âm ửng đỏ, cúi đầu hơi mất tự nhiên, nhưng cô đã quá quen với lời nói trơ tráo của anh, hơn nữa nghe cũng nghe qua hết rồi, nên không muốn tranh cãi với anh, chỉ là bĩu môi, phản bác: “Ai quyến rũ anh? Chỉ ngắm thôi cũng có tội à?”


“Ngắm mà tới hai mươi phút, tôi còn tưởng rằng sức quyến rũ của tôi đến người của cô liền mất hiệu lực đấy.”


Hạ Ngưng Âm nhăn trán, bất đắc dĩ thở dài, không rảnh cùng anh tranh luận, cô tự biết mình không thắng được anh, quả thật là anh rất đẹp trai nhưng cũng nên biết viết hai chữ khiêm tốn chứ, nhất là loại như anh được ông trời quá sủng ái cho nhan sắc tuyệt mĩ đến vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK