Phạm Tiểu Liên cầm kẹo ra cửa, sau đó đi dạo không mục đích trong thôn. Bởi vì lúc này là buổi chiều. Có vài hài tử sẽ ra mương nước bắt cá, có đứa lại ra sau núi hái quả dại. Nhưng kể cả khi gặp được những hài tử đang chơi đùa ở đâu đó, nàng ấy cũng không dám chạy tới chơi cùng bọn chúng. Chỉ dám đứng ở một góc xa xa nhìn tới, trong lòng vẫn ôm theo một bao kẹo nhỏ. Thấy dưới tàng cây hoè không có ai, Phạm Tiểu Liên vui vẻ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.