"Vẫn không thể gạt được tiên sinh ngươi!" Ngô Huyền Tử cười làm lành, rồi khen ngợi một câu. "Tâm sự của ngươi đều viết cả lên mặt, còn chê ta không thấy rõ ư?” Bộ Phàm bật cười lắc đầu. Kỳ thật, hắn cũng hiểu tâm tư cẩn thận của Ngô Huyền Tử. Rõ ràng ông ta rất muốn hỏi hắn nhưng lại không dám hỏi. Cuối cùng chỉ có thể lắc qua lắc lại trước mặt hắn, còn thường xuyên lộ ra bộ dáng khổ đại cừu thâm, khiến cho hắn chú ý mà thôi. "Vậy ư?" Ngô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.