Định An Hầu nhìn từng đôi mắt lóe sáng kia, thở sâu một hơi: "Quả thật ta đã nhớ lại rất nhiều chuyện, mấy ngày nay được các vị chăm sóc, ta rất cảm kích!" "Thật tốt quá!" Tiểu Ny có chút vui vẻ, thế nhưng nàng ấy lập tức nghĩ đến cái gì, lại có chút xấu hổ nói: "Cái kia... Kỳ thật chuyện ngươi bị thương cũng có chút liên quan với ta, là ta nên xin lỗi ngươi mới đúng!" "Việc này không trách được cô nương, nếu ta không đột nhiên lao ra khỏi đám cây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.