Lão khất cái cảm thấy trong lòng mình đang run rẩy. Cũng may từ sau khi ông đi vào tiểu trấn này vẫn đối xử hiền lành với người dân, càng chưa từng trở mặt với vị tiên sinh đó, nếu không chỉ sợ mạng nhỏ của ông đã nằm xuống tại nơi đây. "Đạo hữu khách khí!" Ngô Huyền Tử nói. "Chẳng qua ta thấy vị tiên sinh kia tỏ ra hơi bất mãn khi thấy ngươi mang tiểu nam hài này tới đây?" Mắt lão khất cái mù, nhưng tâm lại không tối, ông vẫn có thể cảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.