"Là chuyện của phụ thân ta!" Tiểu Mãn không do dự nói. "Phụ thân của ngươi còn có thể có chuyện gì để cho đứa nhỏ như ngươi quan tâm chứ!" Chu Minh Châu không khỏi nở nụ cười. "Ta không còn nhỏ nữa!" Tiểu Mãn không phục nói. "Chậc chậc!" Chu Minh Châu sờ sờ cằm, ánh mắt dừng ở ngực của Tiểu Mãn: "Sau này nói không chừng sẽ lớn!" "Mẹ nuôi, người nhìn chỗ nào vậy chứ!" Tiểu Mãn tức giận, mẹ nuôi chính là người như vậy, không có chút đứng đắn nào. "Được rồi được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.