Thấy Tống Tiểu Xuân vẫn đang múa trường kiếm dưới cây, mồ hôi nhễ nhại trên trán rơi xuống theo mỗi lần múa, dưới ánh mặt trời chiếu xạ, lấp lánh quang mang giống như từng viên trân châu. "Đi đâu?" Tống Tiểu Xuân dừng động tác tay, thở phù phù, bỗng dưng chú ý tới Lạc Khuynh Thành từ bên ngoài trở về. "Thiếp thân rảnh rỗi nhàm chán nên đi dạo trong thôn!" Lạc Khuynh Thành nhớ lời dặn của Bộ Phàm ban nãy liền nói. "Ồ!" Tống Tiểu Xuân không nghĩ nhiều, sau khi nghỉ ngơi một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.