"Điện hạ, ngài đây là tội gì, hoàng thượng thật sự đang ngủ trưa." Chỉ có Vinh Thiển đi tới gần, muốn đem Tiêu Lạc Vân nâng dậy.
"Dung cô cô, hôm nay ta nhất định phải gặp được Mẫu Hoàng, ngài không cần khuyên." Tiêu Lạc Vân biết, chỉ có như vậy Tiêu Yến mới có thể gặp nàng.
Trong danh sách có tên của Bạch Lạc Tích, nàng muốn xác nhận thái độ của Tiêu Yến, khoa cử lần này, Bạch Lạc Tích mặc dù không có leo lên đầu bảng, nhưng cũng đứng ở ba vị trí đầu, thứ tự như vậy, nếu như bởi vì gian lận mà xóa bỏ, thực sự đáng tiếc.
"Được rồi, lão nô lại đi thông báo một chút." Vinh Thiển bất đắc dĩ, nàng hiểu rất rõ Tiêu Lạc Vân, tính cách của đứa nhỏ này rất giống Tiêu Yến, không mục đích mục đích thề không bỏ qua.
"Vẫn là đợi Mẫu Hoàng tỉnh lại rồi thông báo đi." Tiêu Lạc Vân không muốn quấy rối Tiêu Yến nghỉ ngơi.
"Được."
Vinh Thiển quay người đi trở về trong phòng.
"Hoàng thượng, Ninh Vương Điện hạ.." Tiêu Yến ngồi ở chỗ mềm, hơi xua tay, Vinh Thiển không nói thêm gì nữa.
"Nó nhất định là không chịu đi đâu?"
"Vâng."
"Để nó đợi đi, chuyện như vậy đều có thể bị người tính toán, nên cố gắng nhớ kĩ." Tiêu Yến nhắm mắt chậm rãi nói ra.
"Hoàng thượng, bên ngoài mặt trời lớn, Điện hạ lại quỳ ở trong đình." Vinh Thiển khuyên bảo.
"Để nó tĩnh tâm cũng được, những năm này sống quá thư thản, bây giờ Lạc Tích trở về, trong triều xem ra yên tĩnh, kì thực sợ bóng sợ gió." Tiêu Yến có chút bận tâm, đối với Tiêu Lạc Vân, cô là lòng có áy náy, đứa nhỏ này từ nhỏ đã không còn phụ thân, cô muốn đem tốt nhất đều để cho Tiêu Lạc Vân, đáng tiếc bảo vệ quá tốt, hiện tại.. Cô không hy vọng Tiêu Lạc Vân vì Bạch Lạc Tích làm chuyện điên rồ.
Hết chương 38