"Mày lại dám phản kháng, trong mắt mày còn có xem tao đây là cha hay không?"
"Nếu như tôi không xem ông là cha, ông có thể ở trước mặt tôi mà rống to kêu gào đấy sao?" Tề Hiên bỏ tay Tề Hùng ra, lạnh lùng nói.
"Tao làm sao có thể sinh ra mày đứa con bất hiếu này ——" Tề Hùng cắn răng nghiến lợi nói.
"Tôi tại sao có thể có loại người cha không hề có nhân tính như ông ——" Tề Hiên đồng dạng cắn răng nghiến lợi nói.
"Mày nói cái gì, mày nói lại lần nữa cho tao xem ——" Tề Hùng nổi giận nói, giống như không chịu nổi đả kích.
"Tôi sẽ không quên Tề gia có ngày hôm nay, là ông dùng mạng mẹ tôi đổi lấy, ông vì phú quý, thậm chí ngay cả tánh mạng vợ mình cũng có thể không để ý, người cha nhẫn tâm như vậy, tôi cũng không cần." Tề Hiên mạnh mẽ lên án, lòng đang đổ máu, bởi vì mẹ chết đi mà chảy máu.
"Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, chẳng lẽ một cái ngoài ý muốn mà mày muốn lưng tao đeo tất cả trách nhiệm sao?" Tề Hùng phản bác.
"Ông hôm nay đến chính là muốn cãi nhau với tôi ư, nếu vậy thì xin mời về, tôi không muốn cãi nhau với ông." Tề Hiên nói sang chuyện khác.
Anh không muốn nhớ lại cái chết của mẹ, càng không muốn cùng cha của mình biện luận quá nhiều, sẽ gia tăng thêm oán hận của anh mà thôi.
"Tao hôm nay tới là vì chuyện của Ngữ Ti, không phải đến cãi nhau với mày ." Tề Hùng cũng dời chủ đề.
Mỗi lần cha con cãi nhau, đều là bởi vì sự kiện này, thời điểm tất cả thói quen của bọn họ lại làm cho túi bụi, rồi nói sang chuyện khác.
"Ông tốt nhất nên nhắc nhở nó, đừng ở chỗ này mà gây chuyện, nhưng sau này nó cũng không có cơ hội, nếu để cho tôi phát hiện nó lại đến đây, tôi sẽ kêu người cắt đứt chân của nó. Nơi này là nơi ở của mẹ tôi khi còn sống, tôi sẽ không cho phép bất luận là kẻ nào làm bẩn nó, các người tốt nhất nghe cho rõ." Tề Hiên trừng mắt Tề Ngữ Ti ngoài cửa, cảnh cáo nói.
Bị Tề Hiên trừng như thế, Tề Ngữ Ti bị dọa một thân ra mồ hôi lạnh, rất là sợ hãi.
Cô cho rằng Tề Hùng có thể đối phó được Tề Hiên, xem ra cha là ép con trai không được, nhưng mà còn chưa có giáo huấn Ngãi Giai Giai kia, cô đúng là không phục.
Không sao, hiện tại không giáo huấn được nó, thì còn có sau này, một ngày nào đó, cô sẽ cho con nhỏ quê mùa kia trả giá thật nhiều.
"Mặc kệ như thế nào, tao cũng sẽ không cho con bé quê mùa kia tiến vào cửa chính của Tề gia, mày cũng nghe rõ cho tao, hừ ——" Tề Hùng cũng nói cảnh cáo, căm tức nhìn Tề Hiên, rồi sau đó mới xoay người rời đi.
Lấy một người phụ nữ do gia đình sắp xếp một chút trợ giúp cũng không có, anh tuyệt đối không đáp ứng.
Tề Ngữ Ti nhìn thấy Tề Hùng đi ra ngoài, lập tức tiến lên, tay vịn cánh tay Tề Hùng, cùng đi với ông hướng cửa chính đi ra.
"Bác cả, con dâu tương lai mà bác chọn là ai a?" Tề Ngữ Ti nghi vấn.
"Chính là thiên kim Diệp gia." Tề Hùng rất hài lòng nói.
"Sẽ không phải là con gái Diệp Thiên Diệp Tầm Phương chứ?" Tề Ngữ Ti kinh ngạc nói.
Diệp Thiên chủ tịch tập đoàn Diệp Thị, Diệp Tầm Phương chính là hòn ngọc quý trên tay của ông ta, vô cùng cưng chìu a, nếu như có thể cưới được Diệp Tầm Phương, chẳng khác nào có nửa cái tập đoàn Diệp Thị.
Tề thị cùng Diệp Thị đều là đại gia tộc buôn bán, năng lực của Diệp Thị có lẽ mạnh hơn một chút, nếu như Tề gia cùng Diệp gia thông gia, thế lực đó mạnh đến nổi không thể đo lường a!
"Con thật thông minh, chính là Diệp Tầm Phương, ta nhất định sẽ làm cho Tề Hiên lấy Diệp Tầm Phương." Tề Hùng nói rất khẳng định, sau đó lên xe.
Tề Ngữ Ti buông tay Tề Hùng ra, đi đến bên kia cũng lên xe, trong nội tâm suy nghĩ làm như thế nào để cùng Diệp Tầm Phương kia trở thành bạn tốt, do đó có thể đối phó với sự cố gắng bảo vệ Ngãi Giai Giai của Tề Hiên.
Đã tìm được biện pháp tốt đối phó Ngãi Giai Giai rồi, cô trước hết nhịn xuống cơn tức này và sau này sẽ đòi lại, Tề Ngữ Ti cô cũng không phải là người nén giận.