• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 38: Giao chiến

Triệu Hoài nói rồi, xoay người rời đi. Một đôi bàn tay ôm chặt lấy chân hắn không buông, Hải Quỳ khóc lóc không thôi, cô ta cuối cùng cũng đã thỏa hiệp.

- Được rồi, ta đồng ý! Nhưng với điều kiện, ngươi nhất định đem ta ra khỏi đây. Đến lúc đó, ta sẽ giao Tị Lam châu cho ngươi!

( Xem ra là thông minh hơn rồi!) Được thôi, đó chỉ là chuyện nhỏ!- Triệu Hoài mỉm cười đầy thân thiện.

Nụ cười ấy, trong mắt Hải Quỳ, không khác gì ác ma giáng thế. Một bài học lần này, cũng xem như trừng trị tội ham chơi của cô ta.

Hải Quỳ bị bắt tới đây, là do ham chơi. Nên vô tình đi vào địa bàn của Thủy Nguyệt quái, bọn nó liền đem cô bắt nhốt tại đây. Mặc dù trước mắt là không có tổn hại gì, nhưng đến khi đối phương tấn cấp thành công. Lúc đó, e rằng mạng khó mà giữ được.

Hắn đem cô ra ngoài, một đường dài tiến lên phía trước. Trên đường đi, không ngừng sờ s0ạng vào cái đuôi của Hải Quỳ. Dù sao cũng là lần đầu chạm vào người cá, sinh vật trong huyền thoại, nên có chút tò mò.

- Anh trai à, thật ra là ăn thịt người cá không có bất tử đâu. Vậy làm ơn, đừng có sờ vào đuôi của ta như thế, có biết rằng ta sợ lắm không?

- E hèm, sờ gì chứ. Đây là vì cô quá nặng, nên chút tuột tay mà thôi!

( Tay ngươi cứ sờ liên hồi như thế, giờ lại nói rằng là do ta nặng. Loài người đúng là không đáng tin mà!) Hải Quỳ trong lòng thầm mắng.

Theo lối mòn mà đi, rất nhanh đã trở lại con đường xưa. Có điều lần này thì rắc rối, phía trước đó xuất hiện mấy con Thủy Nguyệt quái canh giữ.

Bên ngoài, Bích Nhi đang giao chiến với con Thủy Nguyệt quái đầu đàn, so với những con khác, nó có nước da màu xanh đậm. Cả hai thực lực đều là cấp 3 đỉnh cao, đối chiến có phần bất phân thắng bại.

Đại đao trong tay Bích Nhi liên tục chém tới, mỗi nhát chém uy lực kinh người, hằng sâu vết tích lên những phiến đá. Thủy Nguyệt quái cũng không yếu thế, mỗi vuốt nó tung ra, giao nhau với đại đao. Đều để lại dư chấn, âm thanh vang vọng khắp nơi.



Bọn họ muốn thoát ra ngoài, đáng tiếc thủy triều lại lên. Nước biển đã bịt kín lối ra, giờ muốn rút lui là điều không thể. Chỉ có thể miễn cưỡng đối chiến, có điều mai mắn là, bây giờ là ban ngày, Thủy Nguyệt quái không thể nào phát huy hết sức mạnh của mình.

Ngô Dung và ba người còn lại, liền giao chiến với những con Thủy Nguyệt quái khác. Khí thế không ngừng áp đảo, một mùi máu tanh thoang thoảng trong không khí. Có điều, yêu ma dường như không sợ chết, từng con từng con cứ thế xông lên. Nếu tiếp tục đánh lâu dài, đây xem như là tự tìm chết.

Con đầu đàn không ngừng kêu lên thị uy, những con còn lại tiếp tục tấn công. Xem ra tổn thất với bọn chúng là quá nửa, nó muốn xé xác những kẻ xâm nhập này.

Bích Nhi một đao chặn tới, đem nó trực tiếp đánh bay. Tay cô ta đã có phần run lên, thể lực tiêu hao đã quá nhiều, không biết còn trụ được bao lâu. Nàng muốn đánh nhanh thắng nhanh, càng dây dưa càng chịu thiệt lớn.

Cả người như bốc hỏa, một khí tức khác lạ xuất hiện trên người Bích Nhi. Chỉ thấy quanh nàng, mơ hồ xuất hiện một màu lam tức, như làn khói trắng mà bốc lên. Cảm giác như cả người đều có phần thay đổi, thực lực xem ra là tăng mạnh.

- Bích Nhi, cô làm gì vậy?- Ngô Dung hét lớn.

- Ta sẽ giết con đầu đàn, tất cả còn lại đều giao cho các ngươi!- Ánh mắt Bích Nhi mười phần kiên định.

Thủy Nguyệt quái đầu đàn thấy thế, một hơi hét mạnh. Liền trực tiếp xông tới, vung vuốt chém loạn xạ, những nhát chém ấy, lại để những vệt dài khắp cả hang động.

Đáng tiếc, bây giờ e là nó không còn là đối thủ của Bích Nhi. Một đao chém xuống, trực tiếp để lại vết thương trên người đó. Thủy Nguyệt quái đánh bay, văng xa mấy mét, kêu lên những tiếng thảm thiết.

Nó rống lên một tiếng thật lớn, hơn mười con Thủy Nguyệt quái xuất hiện cản đường. Bích Nhi liền vung đao lên chém, mỗi một đao hạ xuống, là mỗi một con Thủy Nguyệt quái theo đó mà ngã xuống.

Bây giờ, Bích Nhi xuất hiện trước mặt con đầu đàn, khí thế áp đảo hoàn toàn. Nó muốn bỏ chốn, liền muốn quay đầu về sau. Nào ngờ, một đao của Bích Nhi chém tới, trực tiếp đem hang động đánh sập. Chặn đường thoát thân của yêu ma.

Triệu Hoài phía này, đã nấp vào một bên, quan sát tình hình. Trước mắt là cảnh tượng giao đấu của chiến giả cấp 3, đối với hắn mà nói. Có trợ giúp không nhỏ trong quá trình tu luyện sau này.



( Wow, không ngờ chị đại, thực lực lại mạnh mẽ đến thế. Sau này xem ra là phải ngoan ngoãn hành sự rồi!) Triệu Hoài một bên cảm thán.

Bích Nhi muốn vung một đao cuối, đem con đầu đàn chém chết. Nào ngờ, một con Thủy Nguyệt quái, lại nhân cơ hội tất cả mọi người lơ là. Một vuốt mà chém vào lưng, trước khi cô ta hạ đao.

Vì thế, đao này uy lực có phần giảm sút, chỉ đem nó đánh đến mức trọng thương, không trực tiếp kết liễu. Bích Nhi nhanh chóng xử lí con Thủy Nguyệt quái đánh lén. Có điều sau khi trúng đòn, màu lam tức đó dần dần biến mất. Miệng cô còn chảy ra máu tươi, xem ra là bị thương không nhẹ.

Nhân cơ hội đối phương yếu thế, Thủy Nguyệt quái đầu đàn liền lập tức phản công. Bọn người kia đều bị quay quanh bởi yêu ma, không cách nào ứng cứu.

Sắp thấy vuốt tới trước mặt, kim thương xuất hiện. Trực tiếp đem nó đánh bay, Triệu Hoài tay cầm chặt thương, đứng chắn trước mặt Bích Nhi. Tay cầm thương của hắn, không ngừng run rẩy, thương đó dùng không ít lực.

- Chị đại, không sao chứ?

- Ngươi lo cho mình kìa, tay run đến mức như thế còn lo cho ta?- Bích Nhi một lần nữa, cầm chặt đại đao. Ý chí hứng khởi.

- Cái mạng nhỏ này, sao so được với chị đại!

- Mồm mép li3m lĩnh, ngươi lại muốn gì nữa đây?

- Khoan hả nói chuyện này. Giải quyết yêu thú trước mắt, trước đã!

- Ngươi đứng sang một bên, để đó cho ta giải quyết. Ngươi không phải là đối thủ của nó, đừng nên ham chiến!

Bích Nhi xông tới, một đao vung ra, liền đem yêu thú dán chặt vào tường. Nó vùng vẫy trong đau đớn, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết. Đao ấy, lại đem xác th1t của Thủy Nguyệt quái không ngừng cắt đứt.



Bỗng nhiên, một tràn máu tươi từ trong miệng Bích Nhi phun ra. Cả người đều mất sức chao đảo nghiêng ngả, yêu thú cũng nhân cơ hội này thoát thân.

Thủy Nguyệt quái muốn đem tất cả nỗi đau mà nó chịu, một lần trút hết lên người kẻ gây ra. Một vuốt sắc nhọn, hướng tới Bích Nhi, cô bây giờ đã không còn sức phản kháng.

- Chị đại!

Một thương chặn lấy, Triệu Hoài một tay ôm chặt lấy Bích Nhi, tay còn lại miễn cưỡng chống trả. Thủy Nguyệt quái mặc dù trọng thương, nhưng thực lực mạnh hơn hắn không ít. Có phần áp đảo, liền một hơi mà đè hắn xuống.

Sắp thấy trước mắt tình hình không ổn, Triệu Hoài cắn chặt răng. Nén toàn lực của bản thân lại, chớp lấy thời cơ. Phát ti3t tất cả vào cùng một lúc, đem Thủy Nguyệt quái đẩy lùi.

Triệu Hoài nhanh chóng đặt Bích Nhi sang một bên, lập tức xông tới yêu thú. Muốn nhân cơ hội nó còn yếu, liền đem nó diệt trừ. Long kĩ: Long ngạo liên hoàn kích được hắn thi triển lần này. Dồn tất cả sát thương vào người đối thủ.

Đáng tiếc, nó dựa vào ưu thế tốc độ, tránh né hết tất cả các đòn tấn công. Đem những chiêu thức của Triệu Hoài, đánh vào trong không khí.

- Cái thứ này, khó chơi quá vậy!

Thủy Nguyệt quái đầu đàn, bật nhảy qua lại giữa các bức tường. Từ đó mà công kích không ngừng lên người Triệu Hoài, hắn bây giờ chỉ biết phòng thủ.

- Thì ra, đây được gọi là đánh vượt cấp sao? Chẳng hề vui chút nào!

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK