- Để anh chở em tới chỗ làm.
Cô có chút ngạc nhiên nhưng cũng vui vẻ đồng ý, trước kia rất ít khi anh chở cô đi làm và mỗi lần anh có chở thì cũng là do cô chủ động nhờ, bỗng nhiên sao hôm nay anh chủ động thế, nhưng vì lý do gì đi nữa thì cô vẫn rất vui.
Anh đưa cô đến chỗ làm rồi cũng về công ty của mình. Gia Hân vừa bước vào cửa thì đã gặp Quỳnh Lam cũng vừa mới đến, Lam lên tiếng trêu cô:
- Nay Hân sướng nha, chồng chở đi làm hả em.
Gia Hân cười cười đáp lại:
- Dạ.
Vừa đi vừa nói chuyện với Lam đến thang máy thì cô gặp phải Bảo Vy cũng đang chờ thang máy, chào hỏi nhau một tiếng rồi thôi.
Nay cô mới nhìn rõ Bảo Vy, cô ta đúng là rất xinh đẹp và khí chất, chỉ mới vào công ty nhưng đã được lòng rất nhiều người bằng vẻ ngoài xinh đẹp cùng nét cư xử dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ, tuy nhiên nếu so sánh Gia Hân với Bảo Vy thì chưa biết ai hơn ai đâu, cô cũng không kém đâu nhá.
Hôm nay bộ phận thiết kế có buổi họp để đề ra dự án cho bộ sưu tập lấy chủ đề tình yêu vĩnh cửu sắp tới, trong 3 năm làm việc ở công ty thì cứ mỗi lần họp vấn đề này cô sẽ luôn được mọi người đề cử là nhà thiết kế chính, nhưng hôm nay lại khác Bảo Vy cô ta cũng là nhà thiết kế nên hai người họ phải cạnh tranh để giành vị trí này.
Cuộc họp này mới chỉ đề cử ra các hướng cho bộ sưu tập mới nhưng giám đốc cũng đã nói rõ sẽ giao cho Gia Hân và Bảo Vy về thiết kế, cuộc họp lần sau sẽ cùng mọi người bình phẩm về thiết kế giữa cô và cô ta sau đó sẽ quyết định chọn ai là nhà thiết kế chính. Sớm cô đã đoán được mục đích của cuộc họp này nên cũng chẳng có gì ngạc nhiên, Gia Hân cũng muốn cạnh tranh công bằng, cô cũng muốn thử xem cô gái này xuất sắc tới đâu.
Sau cuộc họp đã đến giờ ăn trưa, Gia Hân hôm nay có hẹn với Hoàng Nam nên không đi ăn trưa với Quỳng Lam được, cô vừa ra tới trước công ty thì Hoàng Nam cũng đã đến. Hoàng Nam vẫn vậy, anh ấy vẫn thu hút ánh nhìn của nhiều người mỗi khi xuất hiện, hồi còn đi học cũng thế người theo đuổi anh phải nói là đếm không hết, tuy cô cũng được nhiều bạn nam yêu mến nhưng vẫn không so được bằng anh, cô thường xuyên gặp trường hợp như vầy rồi nên cũng quen, không để ý lắm.
Gia Hân cùng Hoàng Nam bước lên xe rồi rời đi, anh trở cô đến một quán ăn lúc trước hai người thường ăn, vừa ăn vừa nói chuyện:
- Em dạo này thế nào?
Cô cười đáp:
- Dạ vẫn tốt. Còn anh thì sao, chừng nào mới có chị dâu cho em đây?
Câu hỏi của Gia Hân làm cho anh có chút ngượng ngạo, nhất thời không biết trả lời làm sao. Trong lòng anh thầm nghĩ, cũng có chút mất mát. Cô ấy vẫn hồn nhiên, ngây thơ như vậy. Lẽ nào cô không nhận ra tình cảm của anh đối với cô. Hay cô nhận ra rồi nhưng chỉ giả bộ không biết. Thế là Hoàng Nam liền đổi chủ đề.
- Anh có thể nhờ em một chuyện được không?
- Có chuyện gì anh cứ nói đi.
- Anh muốn nhờ em thiết kế cho anh một sợi dây chuyền nữ.
- Anh định tặng cho bạn gái hả.
- Không, tặng cho người anh thích.
- À là để tỏ tình hả.
- Cứ coi là vậy đi.
- Vậy anh có yêu cầu gì về mẫu thiết kế không, kiểu như cô ấy thích kiểu gì, màu gì.
- Em thích cái gì thì thiết kế cái đó là được.
- Sao mà vậy được, anh làm khó em quá đó, nhưng không sao, em sẽ dùng hết kinh nghiệm của mình thiết kế cho anh một sợi dây truyền đem cầu hôn là crush phải đồng ý.
- Hy vọng là vậy.
Hoàng Nam nghe cô vui vẻ nhận lời, còn liên thiên cười nói như thế, anh không biết nên vui hay buồn đây. Anh bây giờ thật muốn nói lớn:" Cô gái ngốc, người anh thích chính là em đó". Thế nhưng anh lại chẳng thể nói. Bởi Gia Hân đã lấy chồng rồi, anh nói ra điều này thì được gì. Chỉ trách lúc trước anh nhút nhát, không chịu nói sớm lòng mình cho cô biết. Bây giờ, anh cũng chỉ mong cô hạnh phúc là anh vui rồi. Sợi giây truyền này coi như anh tặng cô làm kỉ niệm vậy.
- Hay là anh cho em gặp chị ấy đi, em sẽ giúp anh.
Nghe cô hỏi thế, Hoàng làm cũng chẳng biết trả lời sao, đành tìm đại lí do nào đó cho qua.
- Chắc không được đâu cô ấy bận lắm.
- À thôi vậy.
Từ lúc vào quán ăn tới lúc ra về chẳng có khi nào anh rời mắt khỏi cô chỉ có cô là hồn nhiên chẳng phát hiện.
Sau khi về đến công ty cũng đã bắt đầu giờ làm việc, Gia Hân đang say sưa sửa lại một mẫu thiết kế thì không biết từ đâu Quỳnh Lam ló ra, chị hỏi cô:
- Trưa em đi ăn trưa với anh chàng đẹp trai nào thế.
- Sao chị biết.
- Ôi trời em nghĩ công ty này tự nhiên xuất hiện một anh đẹp trai đến đón người đẹp như em đi mà không ai biết à, chị cũng thấy đó, quá chói mắt đi.
- Chị đừng trêu em nữa, thật ra là một người bạn của em mới về nước, hôm nay anh ấy hẹn em là nhờ em thiết kế dây chuyền để tặng người anh ấy thích thôi.
- À vậy à, chị còn tưởng lại có anh chàng nào theo đuổi em nữa chứ, dù sao mọi người cũng nghĩ em còn độc thân mà.
Đúng vậy, tuy Gia Hân đã kết hôn được một năm nhưng chuyện Gia Huy và cô là vợ chồng cũng không có nhiều người biết, đám cưới của cô cũng không có tổ chức quá linh đình, chỉ mời bạn bè với gia đình hai bên thôi, cả hai đều không thích hôn nhân của bản thân bị đem ra bàn tán. Người ta cũng chỉ biết Giám đốc của tập đoàn thời trang H đã có vợ chứ cũng không ai biết rõ vợ anh ta là ai, còn Gia Hân thì người ta không biết là cô đã kết hôn luôn ấy chứ, trong công ty chỉ có mỗi Quỳnh Lam biết cô đã kết hôn cùng với chồng cô là ai thôi, hơn nữa Gia Huy cùng chồng chị ấy cũng là đối tác làm ăn. Cũng may là như thế, nên chuyện hai người ly hôn sau này cũng dễ giải quyết.
Cũng đã đến giờ tan làm Gia Hân chào tạm biệt mọi người rồi về, ra tới cửa công ty thì Gia Huy cũng đã đến đón cô, thế là cả hai cùng về nhà.
Những ngày sau đó của hai người cũng rất bình lặng, sáng anh sẽ đưa cô đi làm, tối sẽ đón cô tan làm, rồi cùng cô ăn cơm. Cô thì thời gian này đang phải bận rộn với mấy bản thiết kế về chủ đề tình yêu vĩnh cửu, còn cả sợi dây chuyền mà Hoàng Nam nhờ cô thiết kế nữa.