Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong bóng đêm người đàn ông nghe vậy, trầm mặc một hồi, sau đó ngồi dậy mở đèn.

Ánh đèn làm Đường Trì theo bản năng nhìn về phía anh.

Vừa rồi ánh sáng thoáng qua nhìn cũng đủ kinh diễm, hiện tại anh ngồi thẳng người.

Với vốn từ ngữ ít ỏi trong đầu Đường Trì, bây giờ cô cũng không tìm thấy từ nào thích hợp để miêu tả anh.

Chẳng lẽ lý do cô xuyên đến đây chính là để cô có thêm kiến thức, thì ra thế giới này lại có người cực phẩm như vậy?

Không sai, thế giới này cùng thế giới cô sống trước kia giống nhau, vậy Cố Lâm Tranh cũng ở thế giới trước kia của cô sao?

Anh chợt cúi đầu xuống, dưới ánh đèn, Đường Trì nhất thời không thể nhìn thấy vẻ mặt của anh thế nào, chỉ có thể dựa vào đồng tử tựa hồ có chút không rõ tâm tình, sau đó anh đứng dậy xuống giường, thân hình cao gầy, cho dù đang mặc áo ngủ, cũng không ngăn được vẻ hoàn mỹ.

Hơn nữa vừa nhìn đã thấy, khí chất lạnh nhạt càng sâu, thoạt nhìn chính là đối tượng tương đối khó có thể tiếp cận.

Ở trong trí nhớ, anh quả thật là người như vậy.

Đường Trì một lần nữa ở dưới đáy lòng mặc niệm một câu, nhân gian cực phẩm. . .

Anh xỏ dép, đi về phía trước, đi tới bàn làm việc trong phòng ngủ rồi ngồi xuống, lấy ra một điếu thuốc và chiếc bật lửa màu bạc châm lửa.

Điếu thuốc kia rất nhỏ, đầu miệng được bọc trong giấy bạc mạ vàng, giống như người đàn ông này, có hương vị tao nhã, đồng thời toát ra một loại khí chất khiến người nghèo không thể với tới.

Đường Trì: . . . Gia đình của cô đối với Cố Lâm Thanh mà nói có phải hay không cũng được coi là nghèo?

Anh hít một hơi, tựa lưng vào cái ghế đang ngồi, dựa đầu, nhắm hờ hai mắt lại, miệng thở ra một hơi khói, động tác đơn giản nhưng khiến người khác nghĩ anh đang làm người mẫu cho tạp chí.

Giọng nói của anh hơi khàn, “Tôi ở đây một lát, cô đi ngủ trước đi trước, lúc đó không phải cô ngủ rồi sao?”

Đường Trì có chút do dự, sau đó liền mở miệng: “Anh định ngủ trong thư phòng sao?”

Trên TV không phải đều diễn như vậy sao?

Sau đó ông nội Cố Lâm Tranh sẽ tức giận, ông ấy vừa giận, liền không biết có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không, rốt cuộc là người già, không thể làm chuyện gì xấu kích thích đến họ.

Nghĩ đến điểm này, Đường Trì vừa mới xuyên đến có chút chột dạ, không dám làm ra cái gì không phù hợp với hành vi của Đường Trì, vì vậy cô nhắm mắt lại nằm xuống gối đầu.

Đương nhiên, ngủ là chuyện nhất định không thế nào xảy ra, trong lòng cô đang loạn, lại nhìn về phía Cố Lâm Tranh, có chút ưu sầu mở miệng: “Anh có thể đừng hút thuốc được không? Tôi không thích mùi thuốc lá, hơn nữa để phụ nữ hít phải khói thuốc, đối với họ sẽ có sự ảnh hưởng rất lớn.”

Lúc đó, ánh mắt của Cố Lâm Tranh, làm Đường Trì cảm giác được ý tứ không rõ ràng.

Tuy vậy anh vẫn duỗi tay, đem một nửa điếu thuốc chưa hút dập tắt vào gạc tàn.

Ý tứ này vào mắt của Đường Trì chính là sự cưỡng ép.

Tuy rằng đây là tự Đường Trì bổ não, nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ, lấy chăn che lại đầu mình, cưỡng bách chính mình nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái đã ngủ say.

Sau đó cả đêm, Đường Trì vẫn chưa ngủ, cô không dám lộn xộn, Cố Lâm Tranh qua nửa giờ liền lên giường nghỉ ngơi, cô đều biết.

Lúc hừng đông, Đường Trì cảm giác được Cố Lâm Tranh rời giường, chờ anh ra khỏi phòng, cô mới lập tức ngồi dậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK