Lâm Điệp ở một bên nhìn đến hai người đùa giỡn liền cười hì hì. Vẻ mặt Kim Thiềm thì như đưa đám, Nam Bất Hưu cũng không để ý tới, mà vẫn mạnh mẽ tiến vào Không Gian Thứ Nguyên của hắn, vơ vét bảo vật trong đó không còn thứ gì. Kim Thiềm ngồi dưới đất oa oa khóc lớn, tỏ vẻ kháng nghị. - Thân là gia chủ mà lại đi cướp bóc đồ vật của linh thú nhà mình, không biết xấu hổ. Vù vù thương tâm. - Ngươi thương tâm cái rắm. Tự mình cất giữ bảo bối,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.