Núi Khô Lão. Cốc Ngưng Kiều ngồi trơ trên đỉnh núi, nhìn mây cuộn mây tan ở nơi xa. Ánh mắt mê man. Bên cạnh ngón tay của Hạ Khả Khả khẽ búng một cái, phát ra đinh đinh đương đương, thanh âm trong trẻo, ánh mắt hờ hững. - Lại qua thêm vài năm, nếu như không thể tấn thăng đến Hóa Thần cảnh, ta liền đi Thiên Sát Quân liều mạng một lâng. Ngươi đi không? Cốc Ngưng Kiều hỏi. - Ta? Ta tùy tiện đi, đều được. Ngươi muốn đi, ta liền bồi ngươi đi chứ sao. Hạ Khả Khả không có
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.