Hai người yên lặng trò chuyền về kiến thức, Cung Lợi càng nói chuyện càng hăng, giống như lão bằng hữu nhiều năm không gặp. Chỉ trong chốc lát liền xưng huynh gọi đệ. Cả hai tiến vào đại điện tông môn, chủ khách ngồi vào chỗ của mình. - Nam lão đệ, chẳng biết tại sao, khi nhìn ngươi ta luôn có ý hận gặp nhau trễ. Mặc dù Cung Lợi nói hận gặp nhau trễ, nhưng trên mặt hắn vẫn rất tĩnh lặng. Nam Bất Hưu cũng giống như vậy: - Ta cũng vậy, có thể đây chính là người tiếc núi người,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.