Sưu tầm
"Thực xin lỗi anh Liêu và Chấn Triết" Bà nói xin lỗi từ tận cõi lòng mình "Hải Nhi ở Đài Bắc có bạn trai cũng không nói cho vợ chồng em biết, hại chúng em nghĩ con bé còn chưa có bạn trai, cho nên mới nghĩ thay nó tìm một người bạn trai tốt, ai ngờ mọi chuyện lại diễn ra thế này, thật là rất xin lỗi"
Nghe cách nói như vậy của bà, cũng là gián tiếp thừa nhận cái người đàn ông có diện mạo và khí chất bất phàm kia rồi, cũng chính là bạn trai của Hải Nhi, tận đáy lòng Liêu Minh tự hiểu được. Bất quá cũng không thể trách bà được, nếu đổi lại hôm nay là ông chọn con rể, thực tâm mà nói, chỉ sợ ông cũng chọn cái cậu họ Liễu kia mà không phải chọn con của mình thôi.
Giận nhất là, vì sao cậu ta lại đẹp trai thế chứ? Bởi vì không nói đến khí thế, riêng tướng mạo đẹp trai của cậu ta thì con ông cũng thua một mảng lớn rồi!
Ai, quả nhiên người so với người, tức chết người mà!
sp>"Em đừng nói như vậy, là con anh không có phúc khí" Đây là lời nói thật, vì nhìn tướng mạo của Hải Nhi, thì con bé đúng là đứa con dâu người người chọn, tướng sinh con tốt, lại có khí chất của một phu nhân, có tiền có của, cả đời sống bình an, êm xuôi, còn có nhiều quý nhân phù trợ.
"Hai đứa không có duyên mà thôi, anh đừng nói như vậy" Vương mẹ thấy có chút tội lỗi "Em nghĩ sau này Chấn Triết sẽ gặp được đối tượng tốt hơn Hải Nhi rất nhiều"
"Không cần, tôi sẽ đem Hải Nhi gả cho Chấn Triết" Vương ba vẫn kiên trì gả con gái cho người ông coi trọng.
"Vương Đại!" Bà căm tức trừng mắt với chồng mình. Ông nhất định phải đem mọi chuyện phức tạp thêm nữa sao?
"Tôi tuyệt đối sẽ không chấp nhận cái tên lòe loẹt này" Giọng điệu ông rất kiên định.
"Liễu Kiệt không lòe loẹt" Vương Hải Nhi nhịn không được lớn tiếng cãi lại thay người yêu.
"Ba nói anh ta có là có, ba muốn con chia tay với anh ta ngay lập tức!" Ông tức giận ra lệnh vói con gái.
"Con không muốn!"
"Con nói lại lần nữa xem"
"Con không muốn" Cô lớn tiếng nói lại, sau đó không hề báo động trước bỏ lại một quả bom "Hơn nữa hai người phản đối cũng đã quá muộn" Cô nhìn ba mình nói "Bởi vì con đã mang thai"
Ba ba khóc dọa cho cô choáng váng, căn bản cô không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, bởi vì trong trí nhớ của cô, mặc kệ xảy ra chuyện gì, bao gồm khi ông nội, bà nội mất cũng vậy, cô chưa từng nhìn thấy ba ba rơi nước mắt, mà ngay bây giờ ba ba lại như vậy, lại rơi nước mắt trước bạn mình.
Vương Hải Nhi thật sự bị sợ hãi, cả người chấn động ngây ra như phỗng. Cô không biết mình nói dối lại làm cho ba ba thương tâm như vậy, nhìn nước mắt trên mặt ba làm cho cô hối hận lại tự trách mình.
Cô không cần biết mình đã làm gì lúc trước, cô đã nhanh chóng thốt ra "Con nói dối, ba, con không mang thai, tất cả là để cho ba chấp nhận Liễu Kiệt, cho nên con mới nói như vậy, con xin lỗi"
Sau đó, Vương ba tức giận lôi cô về Cao Hùng.
Nếu muốn nói lúc đó ông tức giận như thế nào, thì chỉ cần để ý lúc đó ông đã hoàn toàn quên sự tồn tại của vợ mình là biết, cho đến khi lôi con gái lên taxi chạy mất, mà khi Vương mẹ gọi điện thoại hỏi hai cha con ở đang ở đâu, khi đó ông mới nhớ tới mình đã đánh mất vợ từ khi nào cũng không hay.
Tóm lại, vì Vương mẹ đứng về phía con gái và Liễu Kiệt nên trong lúc tức giận mới lần đầu tiên để bà xã yêu quý ở Đài Bắc một mình.
Taxi một đường chạy thẳng từ Đài Bắc về Cao Hùng, khi hai cha con trở về nhà đã là hai giờ sáng, Vương Hải Nhi mệt mỏi trực tiếp đi thẳng về phòng, sau đó đóng sập cửa phòng ý chỉ mình đang tức giận và kháng nghị.
Ba ba lại tịch thu túi xách và di động của cô, làm cho cô muốn trốn hay gọi cho Liễu Kiệt đều không được, thật sự là tức chết đi được!
Nhưng cũng may là mẹ còn ở lại Đài Bắc, có mẹ hiểu biết tính ba ba lại dẫn đường cho anh, Liễu Kiệt cũng không còn lo lắng khi không liên lạc được với cô đi, nhất định mẹ sẽ nói cho anh biết. Nhưng dù sao cô cũng cảm thấy rất tức giận, ba ba cô thật là bất công, quá bất công đi, ô ô…