Mục lục
Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: gau5555

Beta: Wicca

Phủ Thái tử.

Bạch Ngọc Sơn từ lần trước bị Nhạc Du Du đánh ở “Thực là trời”, trong lòng luồn oán khí kia thế nào cũng áp không xuống, Tấn vương kia mặc dù là đồ ngốc, thế nhưng, thị vệ trong phủ cũng cực kỳ lợi hại, bản thân hắn cũng không thể chọc được, vì thế, hắn tìm đến tỷ tỷ của mình.

“Tỷ, ngươi nên làm chủ cho đệ đệ a.” Chân Bạch Ngọc Sơn kỳ thực cũng chỉ có điểm sưng mà thôi, hơn nữa, đã hai ngày trôi qua, cũng đã mờ nhạt, thế nhưng, hắn vì để cho tỷ tỷ đau lòng, cũng là khiến cho Bạch Ngọc Bình phẫn nộ, vì thế, hắn bảo người ta đem chân của mình đánh thạch cao, còn quấn ba tầng trong ba tầng ngoài, rồi, bắt người nhà nâng tới cửa đại môn của Phủ thái tử, sau đó, lại cho hai hạ nhân đưa hắn vào phủ thái tử, vừa vào cửa mà bắt đầu ồn ào, “Đệ đệ chân bị gãy a…”

Bạch Ngọc Bình kia tuy rằng không cùng mẫu thân với đệ đệ này, thế nhưng, dù sao cũng cùng một cha, vì thế, bình thường ở chung cũng khá thân thiết.

Bây giờ vừa nhìn đến bộ dáng này của đệ đệ tìm đến mình, cũng bao nhiêu là đau lòng: “Đây là thế nào a?”

“Tỷ a, ngươi nên làm chủ cho ta a.” Bạch Ngọc Sơn vừa thấy tỷ tỷ, ủy khuất rơi nước mắt a, “Là Tấn vương phi kia đánh a…” Sau đó liền thêm mắm thêm muối đem chuyện đã xảy ra nói một lần, đương nhiên, hắn cũng sẽ không ngốc đến nỗi nói là bởi vì mình đùa giỡn Tấn vương mới bị Tấn vương phi đánh, mà là nói, hắn hảo ý xuất tay tương trợ, Tấn vương phi kia nói khiêu khích, chính mình không theo, hắn liền thẹn quá thành giận ra tay đánh …

Bạch Ngọc Bình nghe xong cau mày, nàng tuy rằng không thích Nhạc Du Du, thế nhưng, nàng rõ ràng đức hạnh hơn đệ đệ của mình, lời của hắn nếu có thể tin, như vậy lợn mẹ thật có thể lên cây.

“Tỷ…” Bạch Ngọc Sơn bị tỷ tỷ nhìn có điểm chột dạ.

“Ngươi xác định lời ngươi nói là thật?”

“Được rồi, cái gì cũng đều không thể gạt được tỷ tỷ, ta bất quá là nói Tấn vương một câu đồ ngốc mà thôi…” Bạch Ngọc Sơn biết mình không thể gạt được tỷ tỷ, đành phải cúi đầu, “Thế nhưng tỷ tỷ a, nàng cũng không đến mức giơ băng ghế đuổi giết ta a, ta còn nói ta là đệ đệ ngươi, bọn ta một chút mặt mũi cũng không cấp…”

Bạch Ngọc Bình bỗng nhiên nở nụ cười, nói thật là, nàng có điểm thưởng thức Nhạc Du Du này, nàng cả thái tử mặt mũi cũng không cấp, làm sao có thể cấp mặt mũi Bạch Ngọc Sơn đây?

Thưởng thức chỉ là thưởng thức, Bạch Ngọc Bình vẫn là không thích Nhạc Du Du, dù sao cũng là đánh đệ đệ của mình, cũng là đánh vào mặt nàng, đồng dạng cũng đã đánh vào mặt thái tử, vì thế, nàng vẫn là phải nghĩ biện pháp đòi lại.

Bạch Ngọc Sơn đi rồi, Bạch Ngọc Bình vẫn suy nghĩ kỹ lưỡng phải làm như thế nào nói cho Lãnh Huyền Nguyệt biết, dù sao, chỉ có thái tử mới có thể đối kháng với Tấn vương.

Lãnh Huyền Nguyệt đang trên đường hồi phủ từ hoàng cung, đã có người đem chuyện xảy ra trong phủ báo lại cho hắn biết, vì thế, hắn thấy Thái tử phi qua đây tuyệt không cảm thấy kỳ quái.

“Cậu cả đã tới?” Lãnh Huyền Nguyệt một bên vừa uống trà, một bên thờ ơ hỏi.

Bạch Ngọc Bình tâm hơi động một chút, mặc dù nàng biết lừa không được hắn, thế nhưng cũng không nghĩ tới hắn sẽ biết nhanh đến vậy, bất quá, như thế cũng tốt, chính mình còn đang muốn suy nghĩ làm sao để nói: “Dạ, thỉnh thái tử cấp nô tì làm chủ.” Nói xong, quỳ xuống.

Lãnh Huyền Nguyệt cau mày, sau đó đem chén trà trong tay dùng sức hướng trên bàn một hồi, con ngươi hẹp dài nửa hé mở, một lúc lâu không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK