**********
CHƯƠNG 41- MẪU THÂN, NGƯƠI THẬT KHIẾN TA CẢM ĐỘNG QUÁ RỒI!
Sáng ngày hôm sau, Lý Nhị gọi điện sớm cho Kỷ Miên, nói là hôm nay nàng có chút chuyện không thể cùng Kỷ Miên đến phim trường. Vì tình trạng Lý Nhị bây giờ rất kém, cả tài nguyên xin một trợ lý cho Kỷ Miên cũng không được, nên Kỷ Miên đành một mình đi.
Kỷ Miên tỏ vẻ không sao cả, dù sao nàng cũng không phải loại ấu tể lúc nào cũng cần người chiếu cố.
Vậy nên Kỷ Miên đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai và đi tàu điện ngầm đến đoàn phim.
Đến nơi vì còn sớm nên chỉ có các nhân viên đang thực hiện công tác chuẩn bị, hôm nay nàng có hai cảnh quay với Sơ Mục Kỳ vào buổi sáng, buổi chiều sẽ là của nam chính. Nói chung cũng không quá khó khăn.
Kỷ Miên ngồi xuống một góc, lấy ra bánh bao mua trên đường đi, vừa gặm bánh bao vừa lướt điện thoại thả lỏng tinh thần một chút. Thật bất ngờ chính là hôm nay vừa hay đầy tin tức hậu trận đấu game hôm qua. Nước N cư nhiên thua rất thảm, trận thứ hai cũng đã thua vì AD không biết giữ vị trí, chết quá sớm dẫn đến thiếu sát thương chủ lực, một lần nữa combat hỏng rồi thua.
Lúc này fan game bên nước M vượt tường lửa vào nước N tha hồ cười nhạo. Mà cộng đồng game thủ của nước N cũng rất mất mặt.
Nhưng điều không ngờ tới chính là, Miên Miên top 1 AD toàn sever lại đang bị một topic bôi đen rất thảm. Nói cái gì mà đòi một số tiền lớn mới tham gia đánh, top thách đấu giả không chi được con số lớn như vậy, Miên Miên liền không tham gia, gián tiếp dẫn đến trận đánh giao hữu hôm qua thảm bại như vậy. Hoàn toàn đem hết tội lỗi đổ lên đầu Miên Miên.
Kỷ Miên nằm không cũng trúng đạn: “...”
Tuy nhiên một số fan của Miên Miên cũng vào phản pháo rất nặng, ai quy định nằm trong top đầu sever thì trận đấu nào cũng phải tham gia. Miên Miên không thích thì không tham gia thôi, huống hồ đây là đấu giao hữu chứ có phải tranh giải các nước đâu, còn việc đòi tiền đó, có bằng chứng thì hãy lôi ra nói chuyện. Không có thì đừng có mà nói bậy.
Đúng là vậy, tác phong của game thủ Miên Miên trước giờ là thấy đuôi không thấy đầu, tương đối tùy tâm sở dục, chỉ qua lại tương đối thân thiết với ID “Khổng Tước”. Trừ một lần Miên Miên thừa nhận với fan girl mình là báo tuyết thì hình dáng tròn méo, là chủng lại Alpha, Omega hay Beta cũng không có nói.
Nếu nói liên lạc không được với Miên Miên để mời tham dự đấu thì còn hợp lý, chứ còn nói nàng đòi tiền mới đánh thì đúng là hơi miễn cưỡng.
Khỏi nghĩ cũng biết đây là tác phẩm bôi đen của ai, ngoài vị top 2 AD kia còn có thể là ai. Rõ ràng là đánh quá rởm, hại cả đội chết cùng, thua mất mặt mũi bèn tìm cớ đổ chậu phân lên đầu Miên Miên sao?
Kỷ Miên thật khâm phục những bình luận vì mình thanh minh, thật sự bình luận vô cùng logic, giọt nước cũng không lọt. Đoàn đội lợi hại thế này là mơ ước của biết bao minh tinh đâu chứ.
Bất ngờ nàng trông thấy cả Kỷ Giang Hạ cũng vào bình luận phản pháo.
Kỷ Miên: “...” Mẫu thân, ngươi thật khiến ta cảm động quá rồi!
“Hứ, đúng là người mới kém chuyên nghiệp thấy rõ, giờ này sắp bắt đầu quay đến nơi mà còn không biết đọc kịch bản, ở đó xem những thứ linh tinh cơ đấy!” Một nhân viên hậu cần đi ngang, âm dương quái khí nói.
Kỷ Miên nhận ra hắn, hắn là một nam Omega, trong đoàn bày tỏ ái mộ với Sơ Mục Kỳ không che giấu, hôm qua cũng là hắn nói móc mỉa nàng lẳng lơ không kiềm chế.
Kỷ Miên nhún vai, không hề có ý định đứng dậy đôi co. Nghệ sĩ nào cũng sẽ có một bộ phận fan cuồng, mỗi khi có người đóng cp với thần tượng thì phản ứng đầu tiên là ghen ghét vô cùng, thế nên Kỷ Miên có thể lý giải được. Huống hồ, đã bước vào giới giải trí, thì điều tiên quyết nàng phải chịu được là tinh thần thép chống lại những lời ác ý.
Với cái nghề như làm dâu trăm họ này, nếu câu nói nào của thiên hạ cũng để vào tai thì sẽ có ngày bị lùng bùng lỗ tai đến chết.
Kỷ Miên trực tiếp đeo tai nghe, nhắm mắt nghe nhạc dưỡng thần. Quả nhiên buổi sáng, chỉ có 12am* mới làm người ta lên tinh thần nhanh nhất.
[*12am là tên một bản nhạc nha, mọi người có thể nghe thử và tìm sub thì càng thú dị]
Trương đạo diễn rất nhanh chóng đến, vừa hay lúc ông vào đoàn thì chân trước chân sau Sơ Mục Kỳ cũng đến, nhìn sắc mặt Sơ Mục Kỳ hôm nay rất kém, tâm tình có vẻ cực kì không tốt. Cái này không cần nói ai cũng biết, Sơ Mục Kỳ từ ngày đầu xuất đạo đã không che giấu mình là một con nghiện game chính hiệu. Trên trang cá nhân thì một tuần cũng chia sẻ một, hai bài từ diễn đàn game. Hôm qua nước N thua, chính là đả kích không nhỏ với cộng đồng game thủ.
Sơ Mục Kỳ vừa vào đoàn đã muốn chạy đi tìm cái tra nữ nào đó kể khổ, nhưng nhớ tới chuyện hôm qua đối phương bênh vực tiểu tam, nhất thời quai hàm phình lên, không thèm qua tìm Kỷ Miên, ngồi ở một góc rất xa chờ nhân viên trang điểm sửa soạn.
Sau đó hai giờ nữa, Kỷ Miên và Sơ Mục Kỳ cũng sửa soạn tạo hình xong. Nhưng sắp bắt đầu thì trong đoàn lại vang lên tiếng xì xào, còn trực tiếp nhìn Kỷ Miên chỉ trỏ. Kỷ Miên cảm thấy không ổn. Điện thoại nàng rung lên.
Khi mở điện thoại lên xem nàng đã biết vì sao Lý Nhị sáng nay không thể đi cùng mình rồi. Trong group kín riêng tư nội bộ của Thịnh Đức đã có một bài rất mới, đại khái trong buổi họp cao tầng sáng nay tại Thịnh Đức, nhằm mục đích giải quyết vài bước cuối trong hợp đồng đổi quản lý của Ảnh hậu Tô Manh thì đã xuất hiện vài chỗ không ổn. Đại khái là nguồn tài nguyên Lý Nhị trước kia đào cho Tô Manh không được rõ ràng.
Tỷ như hợp đồng quảng cáo, hay chụp ảnh bìa tạp chí. Tất cả những thứ đó đều là Lý Nhị phải vận dụng quan hệ, đi từng nhà vất vả, mời rượu đến xuất huyết dạ dày, thậm chí là bán hết cả trang sức bản thân để tranh thủ cho Tô Manh. Nhưng vào miệng của đám người cao tầng thì là Lý Nhị đã cố tình hớt tay trên tài nguyên những nghệ sĩ khác trong công ty, gián tiếp làm nghệ sĩ tuyến hai, tuyến ba trong công ty không ngóc đầu lên nổi.
Đây là trắng trợn ụp lên đầu Lý Nhị một cái tội vô danh.
Lý Nhị thân là quản lý, tranh thủ tài nguyên vì nghệ sĩ mình thì có gì sai, trong giới đối chọi gay gắt như vậy, đây rõ ràng là chuyện thường trên huyện. Huống hồ những tài nguyên đó căn bản không một kẻ nào đào được, Lý Nhị phải liều mạng đi đào, liên quan gì đến chuyện nghệ sĩ tuyến hai, tuyến ba? Rõ ràng là bất tài vô dụng lại muốn lấy Lý Nhị làm tội đồ chết thay.
Đáng giận là Tô Manh biết rõ nội tình, nhưng lại cố tình không nói ra, ngầm đồng ý với cao tầng là Lý Nhị đi tranh tài nguyên của nghệ sĩ khác, gián tiếp cho Lý Nhị một cước nữa đau điếng. Nàng ta sớm hoàn toàn quên, nàng ta có được hào quang sáng chói ngày hôm nay là nhờ ai.
Kỷ Miên nhìn bài viết đó. Đại khái có thể sẽ đình chỉ công tác của Lý Nhị một đoạn thời gian để làm rõ tình hình. Mà không biết nội bộ Thịnh Đức kẻ nào đã giở trò, đem tin tức từ nhóm kín rò rỉ ra ngoài. Vậy nên cái tiêu đề “nhân phẩm rác rưởi của cựu quản lý Tô Ảnh hậu” đang được chia sẻ.
Bất quá, đó là bài báo từ trang tòa soạn lá cải, đăng tin cũng nửa đúng nửa không, độ tin cậy cũng không cao, nên tạm thời chưa gây sóng gió lắm.
Kỷ Miên định tranh thủ gọi cho Lý Nhị, nhưng lại muộn, Lý Nhị sớm một bước chủ động gọi điện cho nàng.
“Nhị tỷ, chuyện thế nào rồi?” .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chúng Ta Bắt Đầu Lại Nhé
2. A Chức
3. Anh Ta Vẫn Bại Hoại Như Vậy
4. Cảnh Đẹp Vắng Người Hoá Hư Vô
=====================================
“Ngươi xem tin rồi sao? Aiz, vốn định nhắc ngươi tắt điện thoại hảo hảo quay phim. Không sao, dù sao ta vào công ty lâu năm, cống hiến không ít, cao tầng Kỷ gia vẫn xem trọng ta, đám linh miêu đó muốn ép chết ta ngay cũng không dễ như vậy. Ngươi đừng quá lo, chuyện trước mắt ngươi phải hảo hảo quay chụp xong bộ phim này, ngươi hiểu không?”
Kỷ Miên yên lặng một lúc, nàng không ngờ vừa xuất đạo vài ngày thì chiến hữu của mình đã lâm nguy rồi, mà bản thân quá bất tài vô lực, không làm được gì.
“Ta hiểu rồi, Nhị tỷ, vô luận có chuyện gì ngươi cũng báo với ta một tiếng. Ngươi không phải một mình, ngươi còn có ta.”
“Ân, ta biết rồi.”
Tắt máy, Kỷ Miên sắc mặt hơi không tốt, dù Lý Nhị cố an ủi nàng nhưng Thịnh Đức bây giờ đều là do Trầm Tú Lam làm chủ, cộng thêm một cái Trầm Trí Bạch nữa, Lý Nhị khó mà lấy một địch hai. Tình hình sợ rằng không khả quan như vậy.
“Miên Miên, Mục Kỳ, các ngươi tạo hình xong chưa?” Tiếng đạo diễn từ xa truyền đến, đại khái sắp đến giờ quay rồi đi.
Cảnh quay hôm nay là cảnh Lưu Tĩnh Mạn buồn phiền vì phụ thân ở nhà ép hôn, gia tộc người người cười nhạo mắng chửi, say rượu loạn tính, chạy đến chỗ A Kiều làm loạn, cả hai suýt chút mất khống chế mà xảy ra quan hệ.
Dù tinh thần cả hai diễn viên hôm nay đều không tốt, Trương đạo diễn nhận ra được điều đó, nhưng sau tiếng hô “Action!” thì lập tức cả hai nhập vai.
Cái này không khỏi làm người ta cảm khái, Trương đạo diễn đã hợp tác với Sơ Mục Kỳ được vài bộ phim rồi, nhưng hiếm khi thấy trình độ con công này chuyên nghiệp vậy. Còn người mới như Kỷ Miên, thì không cần bàn cãi, đây đúng là mầm mống trăm năm khó tìm.
Phó đạo diễn cũng phải nói thầm: “Đây là người mới xuất thân không chính quy sao, thế nào ta lại có ảo giác nàng hẳn phải học diễn xuất bài bản vô cùng đâu, các nàng diễn xuất dưới ống kính đẹp đến kinh người!”
Không chỉ người đẹp, diễn xuất cũng rất đẹp.
So với Tô Manh được mệnh danh là con hắc mã, Trương đạo diễn càng tin đây mới là con hắc mã không xa.
Cảnh số 22: say rượu loạn tính.
Lưu Tĩnh Mạn cảm thấy đầu đau như búa bổ, nửa đời nàng ngây ngốc ở Lưu gia bị xem như một đứa con thừa thải, đến cả chuyện đại sự cả đời, bản thân cũng không tự quyết được, vậy mà cả hôm nay người duy nhất nàng đối đãi thật lòng cũng từ chối không muốn đi cùng nàng. Đúng là cả đời thất bại.
Trong cơn say cùng phẫn nộ, Lưu Tĩnh Mạn kéo tay A Kiều, dây dưa: “Hôm nay gia mua ngươi! Ngươi không muốn cũng phải muốn!”
A Kiều trong mắt dâng lên lạnh lùng như sương tuyết, thế nhưng lại kéo khóe môi thành nụ cười hoàn mỹ đến rợn người: “Đến nha, khách nhân, để nô gia hầu hạ ngài!”
Lời là mời chào đon đả nhưng đôi mắt lạnh chỉ toàn lạnh lùng và đau đớn, A Kiều không tin được người duy nhất chịu hiểu lòng mình cũng sẽ hóa thành súc sinh như bao kẻ ngoài kia.
Cả hai đang dây dưa, chợt Kỷ Miên nhận ra có gì đó không đúng, vốn dĩ bàn tay theo tiết tấu phải là giải khai đai lưng lại biến thành kéo Sơ Mục Kỳ một cái thật mạnh khỏi vị trí.
Lập tức lúc này người ta mới nhận ra cái đèn công suất lớn trên trần dao động rồi bị rơi khỏi xà ngang, rơi xuống đúng chỗ Sơ Mục Kỳ vừa đứng.
Âm thanh đổ vỡ như dự định lại không xảy ra, chỉ thấy trong 1s Kỷ Miên lùi chân trái nửa bước chân, chân phải nhất đá trước, cái đèn to lớn kia chưa đụng đất đã bị tưng lên không trung hai mét, sau đó khi rơi xuống lần nữa Kỷ Miên lại đưa tay chụp lấy phần dây buộc, thành công khiến nó không hao tổn nằm trong tay mình.
“Không sao chứ?” Kỷ Miên quay lại hỏi Sơ Mục Kỳ.
...