Edit by Shmily
#Do not reup#
Nhân vật chính: Giang Kiệu, Ninh Nhĩ Nhĩ
--------------------------------
Hiện tại đã là cuối mùa hè, mùa hè năm nay tựa hồ như là mùa hè nóng nhất từ trước tới giờ cho dù đã tới tháng chín rồi thế nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy nóng tới hoảng.
Có học sinh cầm chai nước đá trên tay, dùng nước đá dán lên mặt, chờ độ ấm trên mặt giảm xuống mới cặn nắp chai ra uống hai ngụm.
Lại một mùa khai giảng nữa tới, bọn họ giơ cao tấm bảng lên, trên cánh tay có đeo một cái băng đô màu đỏ.
Trên tấm bảng viết: Hoan nghênh các học đệ học muội!
Có học sinh mới tiến vào, bộ dáng vẻ mặt ngây thơ non nớt, lập tức liền có người tới đón, thân thiết dò hỏi.
Vân Phiếm Phiếm đang ngồi trong xe có điều hòa, trên người là áo sơ mi trắng cổ bẻ, áo sơ mi không phải là loại rộng thùng thình mà là loại bó sát người, dưới thân là quần cạp cao.
Nguyên chủ tên là Ninh Nhĩ Nhĩ, tuy năm nay đã 18 tuổi, thế nhưng cũng đã là một người mẫu nổi tiếng trong giới người mẫu.
Mẹ của cô vốn là người theo nghiệp diễn múa ba lê, sau đó lại cảm thấy múa ba lê rất khổ cực, cho nên không muốn cô học theo, lại bởi vì bạn bè nói cô thích hợp làm người mẫu hơn, vì thế cho nên liền bắt đầu bồi dưỡng cô.
Thời điểm bảy, tám tuổi, cô đã bắt đầu trở thành người mẫu quảng cáo, chờ tới năm mười lăm tuổi, cô đã bước lên sân khấu quốc tế, so với người mẫu hơn cô mười mấy tuổi thì cô không chút nào cảm thấy luống cuống, sau đó liền một đường đoạt được giải quán quân.
Từ đây, thanh danh liền bùng nổ như vậy.
Bởi vì cô thi đại học đạt được một số điểm hết sức mỹ lệ.
Một người có diện mạo xinh đẹp, dáng người tốt, lại rất thông minh, đi tới nơi nào cũng đều hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Từ thời niên thiếu, Ninh Nhĩ Nhĩ đã thành danh như vậy, fans trên Weibo đã đột phá một ngàn vạn, ở trong vòng người mẫu thì đã xem như là bạo hồng rồi.
Cái mọi người tương đối chú ý chính là, cô sắp vào đại học nào.
Thành tích thi đại học của cô rất tốt, lựa chọn trường tốt là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà Ninh Nhĩ Nhĩ lại không làm như vậy.
Trường cô chọn chính là đại học ở trong thành phố, thời điểm có người hỏi cô, cô liền trả lời rằng: "Bởi vì nơi này từng là đại học mà mẹ tôi đã học qua, năm đó mẹ chưa học xong đại học đã xuất ngoại đi theo nghiệp diễn ba lê, tôi cảm thấy mẹ vẫn luôn hối tiếc về nó, thế nên tôi tới thay bà ấy hoàn thành tâm nguyện."
Từ đó, cô lại nhiều thêm một cái danh ~ hiếu thuận.
Này hoàn toàn được xem như là một nhân sinh thập toàn thập mỹ.
Xe ngừng ở ven đường, tài xế lái xe xuống xe trước, bung dù, sau đó vòng qua mở cửa xe cho cô.
Cô vừa xuống xe, nháy mắt liền hấp dẫn rất nhiều sự chú ý.
Vân Phiếm Phiếm nhận lấy vali của mình, nói với tài xế: "Chú Hà, chú về đi, một mình cháu có thể tự đi."
Chú Hà rất yên tâm về cô, rốt cuộc thì từ nhỏ cô đã bay khắp cả nước, sau đó còn xuất ngoại, so với đám trẻ cùng lứa thì đã độc lập từ sớm rồi.
Chú Hà đưa ô cho cô, nói: "Vậy chú về trước."
Cô nhẹ nhàng ừ một tiếng, cầm ô đi về phía trước.
Ô che khuất mặt cô, mọi người không thể nhìn thấy bộ dáng của cô, nhưng lại có thể nhìn thấy cặp chân dài trắng tới phát sáng kia.
Vừa dài vừa thẳng, nhìn chân thôi cũng làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Cũng không biết bên dưới cái ô là gương mặt như thế nào.
Đã có người bắt đầu suy đoán, nhỏ giọng nói: "Không phải có người đồn là Ninh Nhĩ Nhĩ sẽ tới trường chúng ta học sao? Cậu nhìn em gái này đi, dáng người có phải rất giống Ninh Nhĩ Nhĩ không?"
"Có lẽ chính là Ninh Nhĩ Nhĩ đi? Bằng không cậu đi lên hỏi em ấy thử xem?"
Cũng không biết có phải được cổ vũ cho nên gan lớn ra hay không, thật đúng là có người trực tiếp chạy tới hỏi.
"Cái đó, xin hỏi học muội..."
Chiếc ô bị chủ nhân hơi nâng lên, gương mặt bên dưới tức khắc liền lộ ra.