• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ là đầu tháng một, nói về tháng ba vẫn còn xa xôi.

Trường đại học Yến Đường theo học thạc sĩ nổi tiếng khó vào khó ra, yêu cầu tốt nghiệp rất nghiêm ngặt.

Kỳ học tới cô cần chỉnh sửa luận văn theo ý kiến phản biện, chuẩn bị tài liệu bảo vệ, ngoài ra còn phải làm các thủ tục lặt vặt trong khoa. Mặt khác, công việc dịch thuật năm mới của quỹ cũng sắp phân công, dự án cô tự đẩy vẫn đang trong quá trình xử lý, trước tháng sáu sẽ là thời gian cực kỳ bận rộn.

Cô không lập tức đồng ý mà thay vào đó là gửi lời cảm ơn Tiểu Đàm, nói nếu có thể cô sẽ cố gắng đến.

Hai tháng sau cuộc sống Yến Đường vẫn diễn ra như cũ, thỉnh thoảng nhận được tin nhắn của Tống Úc nhưng không nhiều.

Cô từng cùng Tống Úc tập luyện, biết cuộc sống thường ngày của anh rất ít khi dùng điện thoại, tập luyện và họp hành chiếm phần lớn tinh lực huống chi thời gian còn lại còn phải làm bài tập ở trường học, mấy lần trước có thể trả lời tin nhắn ngay không biết có phải trùng hợp không.

Dù là trò chuyện, hai người cũng không nói nhiều.

Từ những cuộc trao đổi rời rạc, Yến Đường biết rằng ngoài giờ tập luyện, Tống Úc thường đi dạo quanh Seattle. Nếu gặp điều gì thú vị, anh sẽ chụp ảnh và gửi cho cô, như bức tường kẹo cao su ở Seattle, những con phố ẩm ướt trong ngày mưa, hay núi Rainier xa xa bên bờ biển.

Tiểu Đàm thì liên lạc nhiều hơn với cô, có lẽ vì cậu ấy cảm thấy chán khi phải đi cùng sếp để tập luyện ở nước ngoài, lại còn ký hợp đồng bảo mật nên không có nhiều người để nói chuyện.

“Nam sinh viên đại học đáng thương.”

Một tối nọ Yến Đường nhận được ảnh Tiểu Đàm gửi, là Tống Úc sau một ngày tập luyện, ngồi trong phòng làm việc căn hộ thuê tạm viết luận văn.

Trong ảnh, Tống Úc mặc áo hoodie và quần thể thao rộng màu xám ngồi trước máy tính viết luận.

Dù góc chụp có vẻ lén lút và rất tùy hứng nhưng không thể phủ nhận anh có một khuôn mặt đẹp và vóc dáng hoàn hảo. Bức ảnh chụp vội này thoạt nhìn lại giống như một tấm poster khiến người ta cảm thấy dễ chịu.

Mùa đông Moscow rất dài, lúc này vẫn thiếu ánh nắng, phần lớn thời gian thời tiết âm u vô hình cũng ảnh hưởng tâm trạng con người.

Trong ảnh, mái tóc nâu nhạt dày dặn của Tống Úc dưới ánh đèn bàn càng thêm sáng.

Da trắng, tóc nâu sáng nhạt.

Yến Đường xem xong quả thực thấy tâm trạng tốt hơn.

Nhưng sau khi liên tục nhận được ảnh Tiểu Đàm gửi, cô cuối cùng không nhịn được hỏi: “Tôi nhớ hình như anh ấy không thích bị chụp ảnh lắm, làm vậy anh ấy có giận và la cậu không?”

Kết quả Tiểu Đàm im lặng một lúc mới nói: “Cậu Tống là người tốt.”

Thời gian trong những liên lạc đứt quãng giữa hai người dần tiến đến tháng ba, Yến Đường vẫn sống cuộc sống ba điểm một đường giữa trụ sở quỹ, trường học và căn hộ.

Khi còn một tuần nữa là đến trận đấu, Tiểu Đàm lại hỏi cô có rảnh không, nếu có thì cậu ấy sẽ đặt giúp khách sạn.

“Rất có thể là không đi được rồi.”

Yến Đường tiếc nuối nói với cậu ấy.

“Tuần sau tôi có buổi gặp giáo viên hướng dẫn luận văn, ở quỹ cũng có buổi họp thảo luận dự án, một cái chiều thứ ba, một cái sáng thứ tư.”

Không có chuyến bay thẳng từ Moscow đến Seattle. Vé máy bay Tiểu Đàm mua cho Yến Đường là sáng thứ tư quá cảnh ở New York, đến Seattle đúng tối thứ tư.

Kế hoạch ban đầu là Yến Đường nghỉ ngơi một đêm ở khách sạn, vừa kịp thoải mái tham dự trận đấu của Tống Úc chiều thứ năm.

Tiểu Đàm tỏ ra rất thông cảm.

Vào sáng thứ tư, Yến Đường có cuộc họp. Nếu cô ấy phải vội vã bay sang Seattle, cô sẽ không có thời gian ngủ nghỉ, điều này thực sự quá sức chịu đựng.

Yến Đường gửi tin nhắn này cho Tiểu Đàm, nhanh chóng nhận được tin nhắn của Tống Úc.

Anh không nhắc đến việc cô không thể đến xem trận đấu mà chỉ nói nghe Tiểu Đàm nhắc cô tuần sau có hai cuộc họp quan trọng và chúc cô thuận lợi.

Yến Đường cũng chúc anh thi đấu tốt, sau đó nhận được lời cảm ơn lịch sự của anh.

Thực ra trong lòng Yến Đường vẫn rất hy vọng có thể đến cổ vũ Tống Úc.

Trận đấu này là trận cuối cùng của Tống Úc ở giải xếp hạng top 10, nếu thuận lợi kết thúc, anh có thể lọt vào top 5, tiến thêm bước tranh đai vàng.

Anh còn trẻ, kỹ thuật thành thục là võ sĩ nổi bật trong giới được quan tâm đặc biệt cộng thêm lời Đường Nhụy Tâm nhắc đến tình hình hiện tại của Tống Úc ở buổi tiệc trước thì Yến Đường đoán áp lực của anh chắc rất lớn.

Nhưng việc của cô cũng rắc rối.

Một bên là xác định bản cuối luận văn, một bên là thẩm định cuối trước khi dự án thông qua, đều là việc quan trọng.

Nhưng rất có thể không đi được, không phải là nhất định không thể đi.

Yến Đường thực ra đã gọi điện thoại cho hãng hàng không hỏi đổi vé, nếu buổi họp sáng của cô thuận lợi kết thúc, cô sẽ thẳng tiến ra sân bay, bay mười mấy tiếng đến Seattle thì vẫn kịp trận đấu này.

Mấy lần hẹn gặp trước đây của họ, luôn vì lý do này lý do nọ mà không thành. Yến Đường sợ đưa ra lời hứa rồi không thực hiện được, cuối cùng ảnh hưởng tâm lý thi đấu của Tống Úc càng tệ nên chỉ có thể tính toán theo tình huống xấu nhất, kế hoạch đổi vé cũng không nhắc với Tống Úc.

Nhưng lần này, vận may đã đến với Yến Đường.

Sáng thứ tư, cô kéo vali thẳng vào trụ sở chính quỹ họp.

Mấy tháng nỗ lực ngày đêm không uổng phí, dự án cuối cùng cũng chính thức thông qua thẩm định. Yến Đường chưa kịp ăn mừng, buổi trưa rời tòa nhà liền bắt taxi thẳng ra sân bay làm thủ tục an ninh, hải quan, lên máy bay một mạch.

Khi máy bay cất cánh, Yến Đường mới nhớ ra chưa nhắn tin báo Tống Úc chuyện này.

Nhưng điện thoại cô có thông tin chi tiết trận đấu, Tiểu Đàm lúc này chắc cũng bận không ngơi tay, cô đến quá đột ngột có thể làm gián đoạn nhịp làm việc của họ.

Yến Đường suy nghĩ một lát, quyết định làm một lần khách du lịch thuần túy.

Máy bay hạ cánh ở Seattle trưa thứ năm.

Từ sân bay bắt taxi đến địa điểm thi đấu mất khoảng một tiếng, cô vốn nghĩ thời gian còn khá dư dả.

Nhưng du lịch luôn nhiều bất ngờ, sân bay Seattle không chỉ đông người mà làm thủ tục an ninh còn cực kỳ chậm, cô đành phải xếp hàng ba tiếng trong sân bay, cuối cùng cũng bắt được Uber chạy đến địa điểm.

Là người mỗi lần đi đều tính toán kỹ lưỡng dư dả thời gian, chuyến đi xuyên quốc gia tốc độ thần tốc này quả là sự kiện đáng nhớ trong đời Yến Đường.

Tất cả những lo lắng và mệt mỏi khi cô xách vali đứng trước nhà thi đấu đều bỗng chốc tan biến.

Hôm nay trời đẹp, chiều tà nhuộm một sắc tím rực rỡ. Con phố dài nối liền từ đầu này đến đầu kia, hai bên là những tòa nhà san sát, tạo thành một bức tranh phong cảnh đô thị đối xứng.

Nhà thi đấu náo nhiệt khác thường, cổng vào có an ninh, mỗi khán giả qua soát vé đều nhận được một vòng tay hình đai vàng.

Đi vào là hành lang rộng, đi thẳng sẽ đến bên trong địa điểm thi đấu tối nay, hai bên tường hành lang treo màn hình điện tử, lần lượt chiếu các võ sĩ tối nay.

Nhiều khán giả vào cửa đều dừng lại trước màn hình một lát, có người giơ vòng tay chụp ảnh check-in, có người chụp cùng ảnh võ sĩ yêu thích.

Yến Đường trước đây từng đến hiện trường thi đấu hai lần với tư cách nhân viên, mỗi lần đều đi cổng đặc biệt nên chưa thực sự trải nghiệm cảm giác làm khán giả, lúc này cũng đứng gần màn hình xem.

Hình ảnh trên màn hình chuyển cảnh, xuất hiện gương mặt quen thuộc.

Tống Úc chụp ảnh chưa bao giờ cười, khuôn mặt đẹp đẽ dưới ống kính tỏa ra sự sắc bén và lạnh lùng. Đối thủ bên cạnh anh lại tươi cười, người phủ kín hình xăm, trông rất dữ dằn.

Kirill Song-Volkov  

Moscow, Nga  

VS  

Austin Smith  

Chicago, Mỹ  

Yến Đường thời gian trước quá bận, không để ý đối thủ lần này của anh là Austin.  

Lần trước gặp nhau ở Murmansk, họ còn nhắc đến người này. Austin và Tống Úc có phong cách thi đấu tương đồng, ngoài kỹ thuật còn có chữ “ác”, Austin lớn hơn Tống Úc tám tuổi, trước đây nghỉ dưỡng một thời gian, từ top 5 rớt xuống, thực lực rất mạnh.  

Mấy cô gái da trắng ăn mặc chỉn chu chạy đến chụp ảnh cùng ảnh Tống Úc, từng người giơ điện thoại, nở nụ cười, điều chỉnh góc độ để bức ảnh chụp chung đẹp nhất.  

Còn Yến Đường trong lòng dâng lên chút lo lắng, cũng không còn tâm trạng dừng lại mà đi thẳng vào bên trong.  

Vé cô nhận được là ghế VIP, khá gần lồ ng bát giác, vừa ngồi xuống thì cô phát hiện xung quanh ngồi mấy nhân vật thường xuất hiện trên báo tài chính và giải trí trong và ngoài nước.  

Có người còn chào cô, hỏi cô ủng hộ ai, biết cô ủng hộ Kirill thi đấu chính tối nay, đối phương còn cười nói anh chắc chắn là lựa chọn số một của các cô gái.  

Yến Đường cười không nói.  

Lồ ng bát giác nằm ở trung tâm sân đấu, vô số đèn chiếu xoay vòng, lần lượt quét qua khán đài, tám màn hình khổng lồ phát trực tiếp nội dung quay từ camera.  

Rất nhanh các võ sĩ đã lên sàn.  

Tống Úc được mấy huấn luyện viên cao lớn lực lưỡng mặc đồ đen bao quanh tiến vào, camera theo sát, ánh đèn phân định rõ ràng, chiếu sáng khuôn mặt tuấn tú đẹp đẽ của anh.  

Mọi người đều reo hò vì anh, ngay cả ngôi sao và giới tinh anh thương trường ngồi cạnh Yến Đường cũng hét tên anh.  

Trở thành khán giả thuần túy quả thực rất khác so với lần trước vào với tư cách nhân viên.  

Ví như khoảnh khắc này, Yến Đường một lần nữa cảm nhận rõ ràng Tống Úc chắc chắn là người được rất nhiều người yêu thích, thu hút ánh nhìn vạn người.  

Thậm chí cuộc đời anh vẫn đang từng bước đi lên, dù chưa đạt đến đỉnh cao.  

Nhưng anh đã quá chói lọi.  

Trong ống kính, thần sắc Tống Úc điềm tĩnh sắc bén nhưng Yến Đường đột nhiên không kiềm được liên tưởng đến một mặt khác của anh.

Dù trên sàn đấu anh ngạo nghễ không ai sánh bằng, nhưng trong cuộc sống thường nhật, anh vẫn như một sinh viên đại học bình thường, ngồi trước máy tính đau đầu vì những tài liệu tiếng Trung không hiểu, thích dùng biểu tượng hoạt hình khi nhắn tin, và thậm chí bám lấy người khác không rời, ăn hết đồ ăn vặt mà cô để lại dở dang…

Tâm trí Yến Đường không biết từ lúc nào đã phiêu diêu xa, trong lòng cũng dâng lên một cảm xúc khác lạ.

Nhưng tâm tư này nhanh chóng bị giọng nói nhiệt tình của dẫn chương trình ngắt quãng, trận đấu nhanh chóng bắt đầu.

Đúng như Yến Đường dự đoán, đây không phải trận đấu dễ dàng.

Tống Úc mới bước vào UFC năm mười tám tuổi, do tập luyện lâu, ý thức thi đấu tốt, trong thời gian dài hoàn toàn áp đảo một chiều.

Tuy nhiên, UFC xét cho cùng là nơi hội tụ những tinh hoa võ thuật thế giới. Càng lên cao, càng có nhiều lão tướng, không ít người có câu chuyện huyền thoại riêng, và nhiều người trong số họ đã vươn lên từ nghèo khó đứng trên đỉnh cao nhờ vào nắm đấm và máu của mình.

Ví như đối thủ hôm nay của Tống Úc – Austin, là một thanh niên đường phố Mỹ điển hình, cũng chính vì vậy Austin trên sàn đấu cũng không để ý chiến thuật ôn hòa.

Nhưng dường như có dự đoán, trận đấu này còn đẫm máu hơn Yến Đường tưởng.

Khi trong ống kính đột nhiên xuất hiện một vũng máu, Yến Đường nghe thấy khán giả xung quanh hét lên.

“Máu của ai? Ai đang chảy máu?”

“Hai người đều đầy máu!”

Trong trận đấu võ thuật mang tính tàn khốc này, khán giả lại càng hứng thú với cảnh máu me.

Mọi người xung quanh Yến Đường đều cuồng nhiệt reo hò, chỉ có cô đờ đẫn nhìn tình hình trên sàn đấu –

Nơi hai người đi qua đều vấy máu, Austin rất thảm hại, trên mặt Tống Úc cũng có một vệt máu, không biết từ vết thương nào chảy ra, lan khắp giữa mặt khiến anh trông hung dữ đáng sợ.

Khi không khí lên đến đỉnh điểm, Tống Úc bị Austin khóa chặt, đầu gối trái đập mạnh xuống sàn, nơi đó máu chảy lênh láng.

Khán giả khác dường như cho rằng trận đấu đến đây là kết thúc, bắt đầu thở dài tiếc nuối.

Nhưng ngay giây sau anh đột nhiên đứng dậy, động tác tiếp theo khiến cả sân hét vang –

Tống Úc nhấc đối thủ cao lớn lên, ngả người ra sau, cùng đối thủ đập mạnh xuống sàn.

Trận đấu kết thúc, Tống Úc thắng knock-out.

Khán giả nói đây là một trong những trận đấu hay nhất năm nay.

Chỉ có Yến Đường cảm thấy trận đấu này thật khó chịu.

Cô lấy lại bình tĩnh, cầm điện thoại nhắn tin cho Tiểu Đàm.

Không lâu sau, Tiểu Đàm vừa ngạc nhiên vừa vui mừng hớn hở đón cô vào hậu trường.

“Cô đến thật tốt quá! Tôi còn chưa kịp báo cậu Tống, cậu ấy biết chắc sẽ rất vui.”

Yến Đường lo lắng hỏi: “Anh ấy ổn chứ?”

Trận đấu vừa rồi khiến Tống Úc lần đầu tiên được người khác đỡ xuống lồ ng bát giác.

Tiểu Đàm lắc đầu, “Phải đợi đội ngũ y tế kiểm tra mới biết được, nhưng…”

Cậu ấy ngập ngừng, cuối cùng vẫn không nói ra.

Hai người vừa đến phòng nghỉ tạm, cửa lớn hé một khe rộng hai tấc, đã nghe thấy tiếng trò chuyện bên trong có nam có nữ, cả giọng Tống Úc nói tiếng Anh.

Yến Đường nhìn qua khe cửa thoáng thấy Tống Úc, vết thương của anh chỉ được xử lý sơ qua, đầu gối phủ băng gạc y tế, tư thế thư giãn ngồi trên sofa, đang trò chuyện với nhóm nam nữ ăn mặc thời thượng bên cạnh.

Trên mặt anh nở nụ cười thư thái, đuôi mắt hơi mệt mỏi không nói nhiều nhưng vẫn ứng phó với khách còn ký tặng cho người ta.

“UFC ở Mỹ này độ nổi tiếng rất cao, nhiều người giàu cũng thích xem, bên trong là tiểu thái tử của công ty tài trợ và cô gái anh ta dẫn theo.”

“Vết thương nặng thế sao không đi khám bác sĩ trước mà còn ở đây tán gẫu?”

“Dù sao cũng là người bên tài trợ, cậu Tống tuy có chút tính khí nhưng lúc quan trọng vẫn rất biết cho mặt người khác.”

Yến Đường nghe Tiểu Đàm nói vậy, liền dừng bước, “Vậy đợi họ nói chuyện xong đã.”

Nhưng Tiểu Đàm lại đẩy cửa vào vui vẻ nói tiếng Trung: “Cậu Tống, xem ai đến này!”

Tống Úc giật mình, vô thức ngồi thẳng người, đờ đẫn nhìn cô gái mặc áo len mỏng và váy dài màu nhạt, tay xách vali đứng ở cửa.

“Đó là bạn cậu à?” Người bên cạnh hỏi.

Anh “ừ” một tiếng.

Cửa đã mở, Yến Đường đành kéo vali bước vào, lịch sự chào mấy người nam nữ bên cạnh Tống Úc, sau đó Tiểu Đàm đưa họ rời khỏi.

Yến Đường quay đầu, ánh mắt chạm vào Tống Úc.

Anh ngồi trên sofa, im lặng nhìn cô chằm chằm, không biết đang nghĩ gì, ánh mắt như dính chặt vào người cô.

“Không phải ảo giác.”

Yến Đường thốt ra câu này, không nhịn được đưa tay véo cằm anh, nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới.

Tóc tai rối bù, một vết máu ở thái dương, một vết ở xương tai, trên đỉnh đầu còn có một vết rách dài, máu tươi lênh láng.

Kinh hoàng.

Cô mím môi, đưa tay định lật miếng băng gạc phủ đầu gối, kết quả Tống Úc vô thức nắm lấy cổ tay cô.

Yến Đường: “Buông ra.”

Băng gạc vừa lật lên, phía dưới máu thịt be bét, da thịt tơi tả.

Cô nín thở.

“Anh không sao.” Anh nói.

Tiểu Đàm cũng nói: “Đúng vậy đúng vậy, cậu Tống tuy hôm nay thi đấu kịch liệt nhưng đã bảo vệ rất tốt khuôn mặt của mình!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK