Trong khi cô đang sững người đứng trước cái cổng hoa ấy thì bà Hà đã đi đến cười thẳng vào mặt cô mà nói
- Sao vậy con? Sao lại đứng đây? Mau vào chúc phúc cho con gái gì đi chứ?
Ánh Nguyệt tỉnh dậy trong tiếng cười sang sảng của bà Hà
Cô mang dáng vẻ mệt mỏi lết đôi chân đi xuống bếp một cách mệt mỏi. Khi đi qua phòng khách cô thấy ông Hoàng vẫn còn đang ngồi xem ti vi ở đấy, cô biết là ông ấy cố tình ở nhà để chờ mình chắc vì chuyện say xỉn đêm qua. 𝑇𝘳ải 𝐧ghiệm đọc t𝘳u𝑦ệ𝐧 số 1 tại ( t𝘳ùmt𝘳u𝑦ệ 𝐧.𝒱𝐧 )
Cô vốn muốn quay đầu đi lên phòng nhưng ông Hoàng đã nhìn thấy liền gọi cô lại
- Ánh Nguyệt con lại đây! Bố có chuyện cần nói với con
Hết cách cô đành lững thững đi xuống và ngồi xuống đối diện với ông cô mệt mỏi mở miệng hỏi cho có lệ
- Bố có chuyện gì cần nói với con vậy ạ?
Ông Hoàng nhìn cô với ánh mắt không hài lòng mặt mày nhăn lại mà nói
- Con nhìn lại con đi coi có giống như là đứa con gái của một gia đình đàng hoàng không? Tại sao hôm qua con lại hành động như vậy vì sao lại bê bết thế hả con?
- Dạ con xin lỗi bố tại hôm qua con có chuyện buồn nên hành động không suy nghĩ ạ!
- Có chuyện buồn nên mới như vậy à? Con nói nghe dễ quá ha! Mà còn người bạn hôm qua của con nữa bố cấm con giao du với loại người đó
Chuyện mà cô uống rượu say hôm qua là cô sai nên cô không có gì để nói nhưng đột nhiên ông Hoàng lại nói đến bạn của cô nên cô cũng hỏi lại luôn
- Bố nói vậy là có ý gì ạ?
- Ý gì à? Chẳng phải ý tứ của bố đã quá rõ ràng rồi hay sao? Bố không muốn con giao du với cậu ta đàn ông con trai mà đầu xanh đầu đỏ lại còn khuyên tai các thứ, phong cách ăn mặc thì chẳng ra làm sao vừa nhìn đã biết là người không đàng hoàng rồi
- Bố! Bố đâu thể nói bạn con như vậy? Duy Thanh là bạn của con và con khẳng định anh ấy là một người đàng hoàng còn về chuyện ăn mặc và tóc tai của anh ấy thì đơn giản anh ấy là nghệ sĩ đó là phong cách biểu diễn của anh ấy chứ nó chẳng phản ánh được nhân phẩm của một con người
- Bố không cần biết là nghệ sĩ hay ca sĩ gì cả nhưng bố cấm con không được qua lại với loại người như thế
Nói đến đây xong ông Hoàng cũng tức giận mà bỏ đi. Ánh Nguyệt thì mệt mỏi vò cho đầu tóc của mình rối tung lên
Lúc này ở trường Quỳnh Hương vừa mới tan học khi đi ra đến cổng trường thì cô nghe thấy một tiếng gọi. Giật mình quay đầu lại thì cô thấy người đó là Duy Thanh cô vui vẻ đi đến chỗ anh mà nhẹ nhàng hỏi
- Anh Duy Thanh hôm nay sao lại đến trường em vậy?
Duy Thanh chỉ cười rồi nói
- Hôm nay Ánh Nguyệt không đi cùng em à?
- Dạ hôm nay nó không đi học anh ạ! Anh gặp nó có chuyện gì không để em nhắn lại
- À không! Anh chỉ muốn đến hỏi thăm xem Ánh Nguyệt đã khỏe hơn chưa vì tối qua cô ấy uống say quá
Quỳnh Hương nghe đến đây hơi ngạc nhiên rồi vội hỏi lại anh
- Sao anh biết hôm qua nó uống say
- Thì hôm qua anh đến nhà cô ấy dự sinh nhật bố cô ấy gặp cả dì và em gái cô ấy mà
- Anh nói cái gì cơ? Anh đến nhà nó gặp bố nó và cả bà dì ghẻ cùng với con gái riêng của bà ta á! Mà sao tự nhiên anh lại đến dự sinh nhật của bố nó vậy?
Thế rồi Duy Thanh kể cho Quỳnh Hương nghe từ chuyện đi lưu diễn về đến nhà cô gặp bà Hà và được bà ấy mới đến dự buổi tiệc tối hôm qua. Quỳnh Hương nghe đến đâu thì mặt xanh lè đến đó rồi lại nhìn lại bộ dạng của Duy Thanh mà hỏi
- Hôm qua anh mặc như thế này đến nhà nó hả?
Nhận được cái gật đầu của anh Quỳnh Hương như muốn ngất tại chỗ mà nói với anh
- Anh làm như vậy thì chết nó rồi!
- Sao em lại nói như vậy?
- Bố của Ánh Nguyệt rất là khó tính anh mặc như thế này đến nhà của nó thì hôm nay chắc chắn nó sẽ bị la..
Ngừng một chút cô lại nói tiếp
- Mà về bà Hà em thấy anh nên hạn chế thậm chí là tránh mặt bà ấy đi luôn thì càng tốt bà ấy cũng chẳng tốt đẹp hay yêu thương gì Ánh Nguyệt đâu. Em biết anh có tình cảm với nó nhưng...
Nói đến đây Quỳnh Hương thật sự không biết nên mở lời thế nào Duy Thanh thấy thế liền vội hỏi
- Nhưng sao?
- Con Ánh Nguyệt có bạn trai rồi nghe anh nói thì có lẽ hôm qua anh ấy cũng ở bữa tiệc đó bà Hà gọi anh đến chẳng qua chỉ vì muốn phá tụi nó thôi
Nói xong Quỳnh Hương không chờ anh đáp mà cứ thế bỏ đi thẳng