Edit: Soolee
Beta: Khang Vy
Đầu lưỡi mềm mại tinh mịn quét từ trên xuống dưới qua bộ phận trắng hồng đang run rẩy, khi Lục Tinh chạm vào chỗ nhô lên ẩn bên trong còn dùng đầu lưỡi ngoáy ngoáy hai lần, giống như lúc nào cũng nói với người trước mặt, đầu lưỡi của cậu hoàn toàn tự do vươn tới.
Trang Du Mộng bị thủ đoạn chọc ghẹo của cậu làm cho đứng không vững, dựa lưng vào bức tường phòng tắm lạnh lẽo, cô ỡm ờ nắm bắt đuôi tóc sáng màu của cậu thiếu niên, khuôn mặt sớm đã say tình dục trở thành một mảng hồng đào.
Trúc trắc tách cánh hoa ra bên ngoài, Lục Tinh dùng đầu lưỡi chọc chọc vài đường kính nhỏ, phát hiện nơi đó đóng mở mấy lần mới chảy ra chất lỏng nhờn dính mát lạnh, dính vào cái miệng nhỏ trước đó đã bị nước ấm thấm ướt thành một vùng, có vẻ càng thêm tinh lượng thuần tuý hơn.
Nửa híp mắt tách hai chân cô ra, cậu dùng sức bám trụ mông cô đẩy nhẹ đầu lưỡi đâm vào từng chút, còn chưa bắt đầu hành động thăm dò đã cảm giác hai chân trên tay run lên kịch liệt.
Khi Trang Du Mộng cúi đầu xuống vừa lúc bắt gặp đôi mắt chân thành tha thiết vui sướng của cậu, giống như một thủy thủ sắp mở ra một thế giới mới, khiến cô cảm thấy ánh mắt Lục Tinh lúc này đang hừng hực tinh thần chiến đấu và khát vọng ý chí không thể giải thích được.
Ngây thơ như thiếu niên đặt ở trên người cậu vĩnh viễn không có chút dư thừa.
“Ưm… đừng đi vào… quá sâu… ưm…”
Liếm mút nông cạn đã khiến thần hồn của cô tan đi một nửa, chiếc lưỡi mềm mại trong đó dường như đang còn lưu luyến với hoa tâm của cô, lại giống một con cá bơi lội sống động, ở chỗ cửa khuấy động bốc lên bọt nước sau không ngừng hướng thẳng đến hoa tâm, tư thế tấn công mãnh liệt lộ ra cảm xúc kiên nhẫn lại kiên quyết, từ từ chiếm trọn cơ thể cô từ dưới lên trên.
Bỗng nhiên chóp mũi của cậu cọ xát vào bên ngoài cửa huyệt, chỉ chớp mắt một cái thoải mái sung sướng khiến cho Trang Du Mộng không khỏi động chân để thoát khỏi sự giam cầm của cậu. Nhưng Lục Tinh có vẻ đã hạ quyết tâm muốn làm cô đủ ướt, sau khi tay chậm rãi véo eo cô di chuyển đầu trái phải đồng thời liếm vào trong, dùng mũi chạm vào chỗ âm vật đỏ hồng nhạy cảm, cho đến khi cô ở bên cạnh run rẩy đỡ lấy vai cậu nhẹ nhàng gọi cậu, sau đó một dòng dâm dịch theo đầu lưỡi chảy dọc xuống, nhỏ giọt trên mặt đất kích động bắn tung tóe.
Cuối cùng Trang Du Mộng không thể chịu đựng được nữa, thuận thế khi thiếu niên đứng dậy nép vào lồng ngực cậu, một bên thở hổn hển véo viên hồng nhạt trên ngực cậu, đồng thời lên án cậu học không tốt.
Lục Tinh hôn lên môi dưới đang bị cắn chảy máu của cô, vươn tay lấy bao đặt trên giá khăn biết nghe lời đeo bao vào rồi dùng một cánh tay đem nâng người con gái lên. Trang Du Mộng linh hoạt ôm sát cổ cậu, cảm nhận được cánh tay cơ bắp cường tráng của cậu đang chậm rãi kéo thân thể của cô xuống tìm kiếm phía dưới, cho đến khi hoa huyệt chạm vào dương vật đang hưng phấn không thôi.
Cô vô thức thả lỏng cơ thể để cậu chậm rãi thích nghi tiến vào, quá trình rõ ràng so với lần đầu tiên thông thuận hơn chút. Mặc dù cô không thể không cắn vài cái trên bả vai người thiếu niên mới có thể chống đỡ sự kích thích hơi đau lan tỏa khắp cơ thể, nhưng quá trình dần dần bị cậu chiếm hữu khiến cô vô cùng hưởng thụ.
Khi di chuyển, cậu nhịn không được phát ra tiếng thở trầm thấp, như thể một con cá voi trắng sắp đứt hơi phải trở lại mặt nước hít thở một luồng khí trong lành để tiếp tục bơi trong nước.
Mà nơi nguồn không khí này phát ra chính là môi của Trang Du Mộng.
Dương vật ở tư thế thấp này cũng không thể đi vào hoàn toàn, nhưng chiều dài của nó đối với Trang Du Mộng mà nói lại là rất thoải mái. Vừa không quá thô bạo để khiến “nhân tâm” giật mình tiến vào, cũng có thể gãi đúng chỗ ngứa nhiều lần chọc vào vị trí mẫn cảm của cô. Điều duy nhất cô không thể xem nhẹ chính là trọng tâm cả người cô căn bản là đè lên trên người cậu, điểm chống đỡ quan trọng nhất chính là côn thịt cứng nóng kia.
Theo động tác, người thanh niên càng ngày càng không kiềm chế được, cô không kìm được mà siết chặt eo cậu cắn lỗ tai cậu, đôi mắt ướt đẫm một mảng xuân ý dạt dào.
“Chúng ta… ưm… ngồi xuống được không… chị… a… hơi sợ…”
Cô cũng không thể biết liệu nỗi sợ hãi này là do sợ độ cao hay sợ cao trào sắp tới. Lục Tinh hôn lên sườn cổ cô gật gật đầu, nhấc chân đi về hướng phòng khách, chỉ là mới vừa bước đến cửa phòng tắm cậu vì sàn nhà ướt trơn trượt suýt nữa không đứng vững, cả người dựa thẳng vào cạnh cửa bên vách tường.
Trang Du Mộng nháy mắt giữ vai cậu và hét lên, lúc này đây đột nhiên hướng thâm nhập vào rất sâu, thực sự cô không hề phòng bị như cô đang đứng trên vách đá chạm vào con sóng ào ạt. Khoái cảm chua xót bén nhọn xông thẳng vào đại não, ép cô tức khắc rơi vài giọt nước mắt thoải mái sảng khoái co rút thân thể, cuối cùng dựa vào bờ vai trắng nõn của cậu mà cọ xát khuôn mặt.
“Hừ… tôi nghe thấy.”
“Ưm… cái gì?”
“Vừa rồi chị nói thích tôi.”