Nhìn thấy ba chữ này cả người Tần Vũ phảng phất như bị sét đánh trúng vậy, trong đầu bỗng chợt lóe lên một bức tranh, cảnh lúc nhỏ khổ cực tu luyện, cảnh cùng đại ca, nhị ca ở trong suối nước nóng tán gẫu vô cùng vui vẻ, cảnh lúc ở cùng với phụ vương…
Về nhà!
Tần Vũ như cảm thấy cả linh hồn mình đang rung động, hai chữ về nhà làm cho tâm cảnh vốn bình lặng của Tần Vũ không ngừng dậy sóng, Tần Vũ căn bản không thể áp chế được sự xúc động này.
- Phúc bá, người nói chỉ cần đi vào là sẽ đến được không gian vũ trụ đó phải không?
Tần Vũ hỏi.
- Đúng, sao hả? Ngươi muốn vào sao?
Phúc bá nhìn biểu hiện của Tần Vũ không do dự hỏi.
Tần Vũ thở dài:
- Tử Huyền tinh là nơi mà ta sinh sống từ khi còn nhỏ, bây giờ cho dù ta đã có thực lực đủ để xé rách không gian, nhưng chế tạo ra một thông đạo để tự mình trở lại phàm nhân giới thì ta vẫn chưa có thực lực đó.
- May thay, Xa Hầu tiền bối đã luyện chế được thông đạo này
Trong lòng Tần Vũ tràn đầy vui sướng nói.
- Ngươi muốn tiến vào cũng được, chỉ là Tần Vũ ngươi không được quên rằng, đến chừng nào ngươi có đủ thực lực mở cửa vào "Khí Vật điện", thì phải về đây đó.
Phúc bá dặn dò.
Tần Vũ liền gật đầu.
- Yên tâm, Ta sẽ về mà.
Nói xong, ánh mắt Tần Vũ hướng về cây cột trước mặt.
Bước lên một bước, cả người Tần Vũ tiến vào trong cây cột rồi biến mất.
Chớp mắt, đẩu chuyển tinh di.
Tần Vũ chỉ cảm thấy thân thể phi hành cực nhanh, mắt chỉ nhìn thấy không gian lưu chuyển hỗn loạn, đây giống như sau khi Tần Vũ làm tê liệt không gian vậy, cỡ chừng thời gian bảy lần hít thở, Tần Vũ cảm thấy cảnh sắc trước mắt thay đổi.
Không gian hỗn loạn đã biến mất, trước mắt bây giờ là không gian vô tận.
"Dẫn lực nơi này thật là thấp" Tần Vũ quay đầu nhìn lại, phía sau là một động khẩu đang không ngừng thôn phệ mọi thứ, động khẩu này chỉ nhìn đã biết ngay là một lỗ đen, chỉ là lực hút quá yếu thôi.(dĩ nhiên so với năng lực hiện giờ của Tần Vũ)
Tần Vũ hiểu rằng chỉ cần vào lỗ đen này là có thể trở về Mê Thần điện .
Tần Vũ trong lòng ghi nhớ vị trí này.
"Tử Huyền tinh có lẽ cách không xa nơi này". Tần Vũ nhìn không gian vô tận, thần thức bắt đầu triển khai, Tần Vũ phát hiện cự li thần thức bao phủ của mình so với lúc ở tiên ma yêu giới rộng hơn rất nhiều.
Tần Vũ có một cảm giác rất rõ ràng là nếu mình chỉ cần khẽ phát ra một chút năng lượng là có thể xé nát không gian ở vũ trụ của phàm nhân giới này.
"Quả nhiên so với tiên ma yêu giới không gian thấp hơn một cấp" Tần Vũ khẽ nhấc tay.
Tức thì một vết rạn không gian cực lớn dài hơn vạn mét xuất hiện trước mặt Tần Vũ, từ trong không gian bị xé rách này không ngừng phát ra lực hút mạnh mẽ, chỉ là lực hút này không ảnh hưởng gì đến Tần Vũ. Chớp mắt không gian bị xé rách này đã tự động khôi phục như cũ.
"Xem ra thủ đoạn của Chu Hiển lúc xưa cũng chẳng có gì là đặc sắc." Tần Vũ khẽ than.
Chu Hiển lúc xưa ở trước mặt mình có thể nhấc tay làm cho không gian một vùng bị xé ra, thậm chí dễ dàng làm cho không gian của cà một xứ biến mất. Lúc đó quả thật đã làm cho mình bị kinh ngạc.
Bây giờ xem ra khi xưa Chu Hiển xé nát không gian chỉ là phàm nhân không gian mà thôi. Không gian của phàm nhân giới thuộc về tầng thấp không gian thấp nhất. Xé nát loại không gian này cũng chẳng là gì cả, Tần Vũ hiện tại cũng dễ dàng làm được.
"Tử Huyền tinh, cự li quả thật không xa". Thần thức của Tần Vũ đã phát hiện ra cự li của Tử Huyền tinh chỉ gần nửa tinh hệ mà thôi.
Trực tiếp đại na di, Tần Vũ cả người đã biến mất khỏi không gian này.
Tần Vũ đứng trên Hoàng Thạch tinh, nhìn tinh cầu to lớn không xa ____ Tử Huyền tinh. Năm đó mình ở trên Hoàng Thạch tinh khổ tu, cuối cùng ngộ ra "Ám Tinh cảnh giới".
Tử Huyền tinh đằng xa nếu nhìn từ Hoàng Thạch tinh thì có thể thấy rõ lửa đỏ ngút trời cùng một màu trắng xóa. Đó hiển nhiên là hai cực địa khu vực, thân hình Tần Vũ nhanh chóng bay về hướng Tử Huyền tinh.
Khi đến gần, Tần Vũ đã nhìn thấy được vùng biển rộng lớn trên Tử Huyền tinh, mà trung ương là Bạo Loạn Tinh hải, ở phía bắc Bạo Loạn Tinh hải là một lục địa nhỏ. Chính là Tiềm Long đại lục. Hải vực phía nam là một lục địa lớn chính là Đằng Long đại lục.
Nhìn thấy mỗi một khu vực trên Tử Huyền tinh, trong đầu Tần Vũ những cảnh tượng liên tiếp vụt qua.
Ở Tiềm Long đại lục tu luyện.
Tại tu chân giới nơi đáy biển giết chóc, nỗ lực phấn đấu. Ở Đằng Long đại lục điên cuồng dùng thiên hỏa thiêu rụi các môn phái.
……
Tần Vũ đứng ỡ gần Tử Huyền tinh nhưng vẫn không tiến vào. Rất lâu sau đó Tần Vũ mới có thể bình tĩnh lại tâm tình, lắc đầu cười khổ than: "Càng gần về nhà lòng càng nặng".
Sau đó thân thể Tần Vũ bỗng biến mất, dĩ nhiên là đã tiến vào Tử Huyền tinh.
Tiềm Long đại lục. Từ lúc Tần Vũ phi thăng lên tiên ma yêu giới đã gần bốn ngàn năm, thời gian bốn ngàn năm trên Tiềm Long đại lục đã trải qua bao nhiêu triều đại triều đại nhưng chẳng có một triều đại nào có thể huy hoàng mãi mãi.
Tần vương triền ngày đó, Hán vương triều ngày đó, Minh vương triều ngày đó tất cả chỉ còn trong kí ức mà thôi.
Giờ đây Tiềm Long đại lục nơi cư trú của phàm nhân đã xuất hiện sự thống nhất hiếm có.
Đường triều đế quốc!
Đường triều đế quốc, khai quốc hoàng đế là Lí Thế, chém giết nửa đời cuối cùng đã gần như thống nhất Tiềm Long đại lục. Chỉ trừ cấm khu của nhân loại "Hồng hoang", đó là địa bàn của yêu thú.
Đường triều đế quốc khai quốc cho đến nay đã hơn hai trăm năm, bây giờ phồn hoa vô cùng. Bởi vì chẳng có một kẻ địch nào, khiến cho cả tầng lớp quý tộc trong đế quốc trở nên vô cùng sung túc, truy cầu hưởng thụ, truy cầu mĩ nhân, truy cầu trường thọ…
Điều này khiến cho người tu chân càng được người người tôn sùng.
…….
Đường triều quốc, Nghiễm Lăng thành.
Nghiễm Lăng thành là một trong những thành trì nổi tiếng nhất của Đường triều. Nơi này nổi tiếng nhất là mĩ nữ cùng thức ăn ngon, mĩ nữ thì hấp dẫn rất nhiều tài tử, còn món ngon lại càng hấp dẫn giai cấp quý tộc. Bởi vậy sự phồn thịnh của Nghiễm Lăng thành chẳng cần nói nhiều.
Vào lúc xế chiều, phố lớn ngõ nhỏ của Nghiễm Lăng thành đều treo cao đèn lồng, đêm đến cũng là lúc phồn hoa nhất của Nghiễm Lăng thành. Trên đường người đi kẻ lại, không ít người trên người mặc áo gấm, sau lưng là người hầu.
- Lão gia, hôm nay chúng ta đi đâu ạ?
Một tên hầu cung kính hỏi.
Lão gia này có cái bụng thiệt to, ngón tay trỏ đánh một vòng rồi khẽ cười nói:
- Hôm nay thì đi "Nguyệt hoa phảng" đi.
- Dạ lão gia.
Tên hầu cung kính nói.
Bỗng nhiên vào lúc này một ánh hào quang từ trên phóng xuống, là một thanh kiếm sắc bén!
Lão gia bụng bự sắc mặt liền đổi, hít liền một hơi, cái bụng to bổng hóa nhỏ lại, quyền phải của lão gia bổng đỏ lên, mang theo kình phong mạnh mẽ, một quyền của lão gia đánh ra.
Một quyền đánh ra bổng phát ra tiếng nổ lớn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Bùng".
Trường kiếm gãy nát, tên thích khách ói ra một bụm máu liền lập tức bỏ trốn.
Tên hầu trong mắt lóe tia lạnh lùng, liền tung mình đuổi theo. Lão gia bỗng khục khặc lạnh giọng nói:
- Không cần đuổi, kẻ đó chỉ là đồng bài sát thủ của Thiên Võng, theo cũng vô dụng.
- Người của Thiên Võng?
Kẻ hầu sắc mặt thay đổi,
- Lão gia, vậy …
- Bây giờ về trước đã, kẻ muốn giết ta chỉ thỉnh có đồng bài sát thủ thì quả thật đã xem thường ta quá rồi.
Sắc mặt lão gia lạnh lẽo, liền chuyển mình đi về.
Chuyện xảy ra trên đường thì trong tửu lâu bên cạnh không ít người nhìn thấy rõ.
"Thiên võng? Thiên võng vẫn còn tồn tại." một thanh niên áo đen ngồi trong tửu lâu tự nói với mình.
Đây chính là Tần Vũ mới về lại Tiềm Long đại lục. Tần Vũ không gấp về ngay mà trước hết muốn làm quen lại quê nhà nơi mà sau bốn nghìn năm xa cách. Hơn nữa Tần Vũ thần thức đã bao phủ cả Tử Huyền tinh, trên Tử Huyền tinh chỉ còn lại có nhị ca là "Tần Chính".
Còn phụ hoàng Tần Đức, đại ca Tần Phong, cùng Phong Ngọc Tử mấy người đều không ở Tử Huyền tinh. Bao gồm cả tiểu muội Tiểu Lộ năm đó cũng đã không còn trên Tử Huyền tinh nữa.
Tần Vũ biết rằng đại ca bọn họ tu luyện có thể coi là khá nhanh. Thêm vào những bảo vật mà lúc đi mình để lại, bốn ngàn năm đủ để họ phi thăng tiên giới rồi, còn nhị ca Tần Chính đến giờ vẫn còn tại phàm nhân giới thì chuyện này Tần Vũ cũng đã dự liệu. Bởi vì nhị ca Tần Chính trong ba huynh đệ là người tu luyện chậm nhất.
- Người lúc nãy là Thiên Võng đồng bài sát thủ, thật không ngờ rằng Vương lão bản thâm tàng bất lộ này lại có thực lực như vậy.
Trong tửu lâu mấy công tử đã bắt đầu bàn luận.
- Chỉ mời đồng bài sát thủ, xem ra người muốn giết Vương lão bản bỏ ra quá ít tiền rồi, nếu như mời sát thủ "xương tro" thì ai có thể trốn nổi chứ?
một công tử khác nói.
Tần Vũ nghe bỗng giật mình
Sát thủ xương tro?
Ngày xưa lúc mình còn ở phàm nhân giới hình như đâu có loại đẳng cấp "xương tro" này.
"Bốn ngàn năm , sự thay đổi thật quá nhiều." Tần Vũ khẽ than, tiện tay uống cạn chén rượu. Nhiều năm qua kĩ thuật ủ rượu của Tiềm Long đại lục đã tiến bộ rất nhiều.
- Lí huynh, nghe nói tiểu thư "Tần Vũ Đồng" của võ lâm đệ nhất gia tộc- gia tộc họ Tần sẽ đến Nghiễm Lăng thành, các người đã biết chưa?
Một công tử nói.
- Quách huynh, chuyện này từ sớm ta đã biết rồi, nếu không ta ở Nghiễm Lăng thành làm gì? Hơn nữa ta còn biết Tần Vũ Đồng tiểu thư có lẽ đã đến Nghiêm Lăng Thành từ sáng sớm hôm nay cơ.
Kẻ được gọi là Lí huynh nói.
- Tần Vũ Đồng tiểu thư quả là võ lâm đệ nhất mĩ nữ, như quả có ai cưới được nàng ta không những được ôm mĩ nhân vào lòng thậm chí những tuyệt đỉnh bí tịch trong Tần gia cũng có thể luyện tập nữa.
- Ai cần ngươi nói, Tần gia truyển đời đã ba ngàn năm, thực lực mạnh mẽ căn bản chẳng cần phải nghi ngờ.
……
Tức thời cả đám người bắt đầu nói về "Tần Vũ Đồng".
Tần Vũ đã bắt đầu hoài nghi.
"Tần gia này có thể truyền đời ba ngàn năm nhất định là có quan hệ với nhị ca".
Tần Vũ trong lòng thầm nói, chỉ là theo suy nghĩ của Tần Vũ, gia tộc của mình không thể là một võ lâm gia tộc nhỏ nhoi.
Hơn nữa chỉ với thần thức quan sát.
Tại đại bản doanh Tần gia của mình trong Viêm kinh thành, thì xung quanh nhị ca Tần Chính độ kiếp kì cao thủ cũng có vài người, thậm chí tán tiên cao thủ cũng không ít. Tần gia có thực lực như vậy dĩ nhiên là có thể bì với thực lực của một tông phái tu chân của Đằng Long đại lục
Còn Tần Vũ Đồng thì trong ngày thứ hai Tần Vũ có quan sát sơ qua, quả cũng là một trang quốc sắc thiên hương. Chỉ là Tần Vũ không quá quan tâm. Sau đó Tần Vũ đi dạo quanh các thành trì ở Tiềm Long đại lục.
Ba ngày sau.
Tần Vũ đến Viêm kinh thành. Viêm kinh thành là đại bản doanh của Tần gia, cho dù qua bao nhiêu năm vẫn như cũ. Triều đại ở Tiềm Long đại lục đã qua rất nhiều đời, chỉ là mỗi đời vương triều đều biết một chuyện…… ở Tiềm Long đại lục có một gia tộc lớn gọi là Tần gia. Gia tộc này có thực lực đủ để hủy diệt một vương triều trong chớp mắt.
Bởi vậy Viêm kinh thành bao nhiêu năm nay đều thuộc Tần gia. Trấn Đông vương phủ năm đó bây giờ đã đổi tên thành "Đức Viên", Đức Viên trong bốn ngàn năm nay vẫn thuộc về người của Tần gia.
Tần Vũ một mình đứng bên ngoài Đức Viên phủ.
"Ta, trờ về rồi" Tần Vũ khẽ giọng nói.
Đức Viên phủ cửa vào trừ Tần Vũ chẳng có một ai dám tiến đến gần. nếu như có người đến gần thì Đức Viên hộ vệ sẽ nhìn với ánh mắt "lạnh lùng". Chỉ là Tần Vũ đứng ở đó mà hộ vệ vẫn như là không thấy.
Thậm chí cả những người đi qua lại cũng như không thấy Tần Vũ. Ánh mắt nhìn đến chỗ khu vực của Tần Vũ sẽ tự động phát sinh nữu khúc (bẻ cong).
Đối với không gian lĩnh ngộ, đủ để Tần Vũ bẻ cong không gian làm cho người khác không thấy mình. Chỉ là ở tiên ma yêu giới không dễ dàng làm như vậy, nhưng với không gian của phàm nhân giới Tần Vũ khống chế thì vô cùng dễ dàng.
Lúc này một đôi cha con đi tới, người con gái mang khăn che mặt, còn người cha mang một bộ y phục mộc mạc.
Mặc dù người con gái mang khăn che mặt nhưng Tần Vũ vẫn nhận ra đây là người mà mình đã từng gặp qua, người được xưng tụng là võ lâm đệ nhất mĩ nữ- "Tần Vũ Đồng".
- Cha, lần này gia chủ triệu tập các chi tộc chúng ta về để làm gì vậy?
Người con gái mĩ lệ tuổi khoảng hai mươi truyền âm với người trung niên mặc áo xanh bên cạnh hỏi.
Người trung niên áo xanh này khẽ truyền âm nói.
- Không cần hỏi, gia chủ ba ngày trước đã phát ra triệu tập lệnh, khẳng định là phải có sự tình trọng yếu.
Đôi cha con này đều sử dụng nội công để truyền âm, nhưng với thực lực của Tần Vũ thì vẫn dễ dàng nghe được.
Hộ vệ Đức viên phủ ngăn đôi cha con này lại, tức thì họ lấy ra một thiếp mời, hộ vệ lập tức nhường đường cho họ tiến vào trong.
…….
"Nhánh chi tộc? Không ngờ rằng nhị ca lại đem gia tộc phân tán ra như vậy, nhưng như vậy cũng tốt." Tần Vũ đứng ở cửa vào yên lặng quan sát, trong một ngày không ít người đem thiệp mời đến và tiến vào Đức Viên phủ. Những người này đều đến một mình hoặc là đem theo một hai người tiến vào.
- Chủ nhân, người ở cửa không vào sao?
Một đạo thanh âm vang lên trong đầu Tần Vũ,
Tâm niệm truyền âm, là Mặc Kì Lân, chỉ có linh thú "Mặc Kì Lân" có liên hệ cùng với linh hồn của Tần Vũ mới có thể biết Tần Vũ đến.
- Mặc Kì Lân, ngươi đem tin tức ta trở về nói với nhị ca ta rồi sao?
Tần Vũ tâm niệm truyền âm hỏi.